Tinh cũng không bất ngờ, không biết thì có thể từ từ học là được.

 

Trên thực tế thì học tập những chuyện này rất nhanh.

 

Vì vậy Tinh rất kiên nhẫn giải thích, nói: “Mạc Dương đại nhân, chắc hẳn ngài cũng phát hiện linh dược của Thục Châu nhiều hơn, hơn nữa còn chưa có luật lệ, chắc chắn đến khi thành Giang Nguyên bị phá, như vậy…”

 

Hắn rất kiên nhẫn giải thích cho Mạc Dương một số chuyện trong đó. Mạc Dương không hề đần, hắn lập tức hiểu những thứ này rất nhanh.

 

Hơn nữa dường như còn nhận ra rốt cuộc chuyện mình muốn làm là cái gì, bỗng dưng trong lòng hắn có một cảm giác hốt hoảng, là hốt hoảng khi đối mặt với trách nhiệm to lớn.

 

 

Tinh nhận ra được điểm này, nhưng mà không can thiệp.

 

Mạc Dương đang đấu tranh trong lòng, hắn nghĩ đến những dân chúng kia, đột nhiên kiên định hẳn lên.

 

Tinh, có thể nói cho ta nên làm như thế nào không?”

 

“Mạc Dương đại nhân, người nghĩ xong rồi!”

 

Mạc Dương nhắm hai mắt, gật đầu một cái, mặc dù hắn vẫn còn một chút mơ hồ, nhưng mà nghĩ đến những dân chúng kia, hắn phát hiện mình hoàn toàn không tài nào rời đi.

 

Hắn là một hiệp khách, dự tính ban đầu chính là dẹp những chuyện bất bình trong thiên hạ, bây giờ đến một sự lựa chọn rẽ lối quan trọng lần nữa.

 

Có thể lựa chọn tiếp tục tiêu dao, nhưng hắn phát hiện mình hoàn toàn không thể nào có lựa chọn thế này.

 

Đại trượng phu có những thứ nên làm cũng có những thứ không nên làm.

 

“Một khi ta có lựa chọn rồi, thì tánh mạng có một, nếu trời cao muốn thu, vậy thì thu đi đi!”

 

Vừa nói hắn vừa nhìn về phía Tinh.

 

“Xin tiên sinh giúp ta!”

 

Tinh cung kính đáp lễ, nói: “Nào dám không theo, chủ công!”

 

Không biết ở bao xa, bỗng nhiên Nguyệt ngẩng đầu lên.

 

Tinh, rốt cuộc ngươi cũng đi lên con đường của mình sao?”

 

Nguyệt và Tinh là đồng môn, nhưng cũng không phân chia sư huynh sư đệ gì.

 

Địa vị của hai người ngang nhau, cũng có thể nói là đối thủ cạnh tranh.

 

 

Học thức của hai người cùng một con đường nhưng lại có cách hiểu khác nhau.

 

Nhưng con đường mà Tinh muốn đi rất nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ tử vong.

 

Đương nhiên, đây là cái nhìn của Nguyệt.

 

Trong mắt của Tinh, tất cả mọi việc đều có quỹ đạo, ngay cả nguy hiểm gì đó cũng có thể gặp dữ hóa lành.

 

Đây cũng là điểm khác nhau nhất giữa hai người.

 

Nhưng mà bây giờ nói thế nào cũng không sao, bởi vì từng người sẽ đi con đường của riêng mình.

 

Nguyệt muốn không để ý tới thế giới bên ngoài giống như Quan Tinh Cốc hồi trước, Tinh lại muốn tiến về phía trước.

 

Không có đúng sai, nhưng chung quy là lý tưởng khác nhau, không thể đi cùng nhau như trước nữa.

 

Suy nghĩ một lúc rồi Nguyệt đứng dậy đi tìm Vương Thăng.

 

Nếu Tinh lựa chọn con đường này, vậy nhất định sẽ không có yên bình. Chắc chắn con đường kia sẽ gây ra biển máu, thi thể chất thành núi, mưa gió không ngừng.

 

Cho dù là hắn hay là Vương Thăng đều phải chuẩn bị cho thật tốt, trừ khi thật sự không quan tâm gì cả, cứ trốn vào trong núi trong sông, như vậy thì sẽ không có người cố tình tìm kiếm, có thể thoát khỏi phần lớn các phiền toái.

 

Nhưng mà Nguyệt biết là với tính cách của Vương Thăng, hắn sẽ không làm như vậy.

 

Cho nên, nghĩ cách ứng đối mới là lựa chọn tốt nhất.

 

 

“Vị đồng môn tên Tinh của ngươi chuẩn bị làm gì đó à? Quả thực hiện tại đang là một thời cơ tốt.”

 

Bởi vì cuộc đại chiến ở thành Giang Nguyên Thành nên có nhiều tin tức ở bên ngoài không truyền vào được, nhưng sự việc ở Thục Châu vẫn rất rõ ràng.

 

Hiện tại Vĩnh Niên Vương không có thời gian để ý tới người phía dưới xưng vương xưng bá thế nào, chỉ cần giải quyết Linh Kiếm Cốc và Thiên Đao Thành là đã coi như giải quyết xong mọi việc rồi.

 

Trong lúc mà Vĩnh Niên Vương và Linh Kiếm Cốc, Thiên Đao Thành còn chưa phân thắng bại thời điểm, đây là thời cơ rất tốt để nhiều người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

 

Nhưng mà Vương Thăng lại rất có hứng thú với người mà Tinh tìm được.

 

“Nguyệt, ngươi nói xem, người mà Tinh tìm được là ai?”

 

Nguyệt lắc đầu nói: “Người này có khí vận rất lớn, hơn nữa có Tinh cố tình che lấp, tôi cũng không có cách nào biết, nhưng mà loại người này sẽ không im hơi lặng tiếng đâu, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tức.”

 

Tuy rằng Tinh đang cố tình che giấu, nhưng loại người này sao có thể che giấu được.

 

Nhất định sẽ khiến cho gây ra động tĩnh rất lớn.

 

Vương Thăng gật đầu. Những người đó không có một ai có thể ngừng nghỉ, hiện tại không biết, chỉ cần chờ đợi, đến lúc đó xem người nào gây ra động tĩnh lớn nhất thì chắc chắn chính là người đó rồi.

 

Thậm chí về sau còn có khả năng sinh ra giao thoa.

 

Vương Thăng đột nhiên nhớ tới gì đó.

 

Tinh tìm thiên mệnh chi tử, mà bên ngoài Thục Châu còn có một Thần Nữ Phong đang thay trời tuyển đế…”

 

 

Đột nhiên mọi chuyện trở nên thú vị.

 

Từ bản lĩnh của Nguyệt, có thể biết được chắc chắn Tinh không yếu, người mà Tinh chọn ra cũng phải có năng lực.

 

Cũng không biết người mà Thần Nữ Phong tuyển ra là người như thế nào.

 

Cố ý nói quá hay là có bản lĩnh này thật?

 

 

0.30914 sec| 2452.859 kb