Nhưng hôm nay, gần như không có người nào ở bên ngoài Giang Nguyên Thành, đại quân đông nghịt đang tiến về đây.
Chủ tướng của Thiên Tinh quân là Lý Tinh nhìn quân đội đông như kiến cỏ thì sắc mặt không có nhiều biến hóa.
Quân đội bên ngoài thành có ít nhất một trăm năm chục ngàn người, quân đội lớn như vậy, có sự tồn tại của võ giả, muốn trinh sát thì cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Mật thám của Thiên Tinh quân báo đã dò la được tin tức từ lâu.
Quân đội và cánh quân nòng cốt của bọn họ cũng được học từ Chu Thiên quân, một trăm lẻ tám ngàn người, nhưng mà không hề giống với Chu Thiên quân thuần túy kết thành từ võ giả, Thiên Tinh quân còn có rất nhiều những người bình thường khác thuộc biên chế, tổng số người có hơn hai trăm ngàn người.
Quân đội phía dưới là do Linh Kiếm cốc và Thiên Đao Thành tổ chức liên quân với nhau, số lượng võ giả bỏ xa Thiên Tinh quân rất nhiều.
Nhưng…
“Chiến tranh cũng không phải là trò đùa, ngươi không hiểu chiến tranh trừ phi có đại tông sư, nếu không nhiều võ giả hơn nữa cũng chỉ để người nghiền nát!” Lý Tinh có phán đoán như vậy.
Vĩnh Niên Vương không quan tâm rất nhiều chuyện, nhưng lại cực kỳ coi trọng quân đội, cho nên chiến lực quân đội của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng nếu gom góp đại cho đủ số người rồi, thì dù không cần điều động tất cả mọi người, chủ tướng cũng có lòng tin có thể nghiền nát bọn họ.
Dĩ nhiên, là chủ tướng trấn thủ thành trì vô cùng quan trọng, Lý Tinh sẽ không phạm loại sai lầm này, dốc toàn lực mới có thể phụ trách binh lính của mình!
“Lý tướng quân, quân địch thách thức bên dưới, nói muốn thách đấu vào ngày mai!”
Lý Tinh cười lạnh một tiếng: “Thách đấu? Tính toán hay quá nhỉ!”
Hai thế lực lớn cấp bậc tông sư nói đấu với nhau, hắn là người ngu mới đối kháng với thế mạnh của người khác bằng điểm yếu của mình.
“Đi đáp lời, bảo là không dám, rồi lập tức lui về, ngày mai ra quân, đánh bọn họ tan tác!”
“Dạ!”
Lý Tinh có uy vọng rất cao trong Thiên Tinh quân, không có ai cảm thấy hắn có phán đoán sai lầm.
Tháng 1 năm 535 lịch Đại Chu, Giang Nguyên Thành Thục Châu, chiến tranh lại nổ ra!
Lần này, phe tấn công hai năm trước của Vĩnh Niên Vương biến thành phe phòng thủ.
Phe của Linh Kiếm cốc và Thiên Đao Thành, những vị thuộc cấp cao đang hội họp lại để thương lượng với nhau, nói là thương lượng, thật ra thì chỉ đang hưởng lạc mà thôi.
“Báo, chủ tướng của Thiên Tinh quân Lý Tinh cự tuyệt thách đấu! Nói là ngày mai ở trước Giang Nguyên Thành, quyết một trận tử chiến!”
Mấy tên quan cấp cao lập tức bật cười.
“Ha ha, xem kìa, ta cũng biết bọn họ sẽ cự tuyệt!”
“Chắc đã bị sợ vỡ mật đi!”
“Đại quân chúng ta có một trăm năm chục ngàn, trong đó có năm chục ngàn võ giả, Thiên Tinh quân chỉ có hơn hai chục ngàn một chút, sao bọn họ có thể là đối thủ của chúng ta?”
“Cho dù không thách đấu, thì chúng ta vẫn có thể nghiền nát bọn họ dễ dàng!”
“Còn quyết một trận tử chiến, chết chỉ có thể là Thiên Tinh quân!”
Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày hôm sau, đôi bên dàn thế trận.
Chủ tướng của Thiên Tinh quân, Lý Tinh võ giả cấp tông sư nhìn một đám người đối diện, hơi khinh thường.
Xem ra những người này còn chưa rõ mà, rõ ràng Thiên Tinh quân bọn họ là bên phòng thủ, tại sao phải chủ động tấn công!
“Các tướng sĩ Thiên Tinh quân, kết trận!”
“Ha!” Hai trăm ngàn quân sĩ đồng loạt hô lên, âm thanh vang tận mây xanh!
“Giết!”
Chiến tranh bùng nổ trong chớp mắt!
Đôi bên lập tức lao vào nhau.
Ầm!
Va chạm trong nháy mắt, Thiên Tinh quân lập tức phá tan trận hình.
Đao binh kết thúc, máu tươi tung tóe, trong nháy mắt ngắn ngủi đã đánh tan cả mười ngàn sinh mạng, máu chảy ra như muốn thấm ướt toàn bộ đất đai.
Mà những người ngã xuống này, tuyệt đại đa số đều là người của Linh Kiếm cốc, liên quân của Thiên Đao Thành.
Có thể tập hợp đủ những người này trong thời gian ngắn, tuy hai bên có thế lực rất mạnh, nhưng mà người được gom góp tạm bợ sao có thể sánh ngang với quân đội chính quy toàn người thân kinh bách chiến.
Hơn nữa, trước kia Thiên Tinh quân chính là quân đội có thể đánh chiếm Giang Nguyên Thành.
Dù có đặt lên bàn cân để so sánh với ở toàn bộ Đại Chu thì cũng quân đội đứng đầu.
Đại quân Linh Kiếm cốc, Thiên Đao Thành muốn mượn sức năm chục ngàn võ giả để nghiền nát, nhưng dưới sự áp chế của huyết khí quân trận, phần
lớn võ giả trong đó đều là võ giả cấp một cấp hai, hoàn toàn không phát huy được bao nhiêu sức mạnh.
Mà quân sĩ của Thiên Tinh quân lại có được sự hậu thuẫn của quân trận, trở nên vô cùng kiêu dũng thiện chiến.
Những cường giả trong liên quân của Linh Kiếm cốc, Thiên Đao Thành kia muốn ra tay, nhưng phát hiện khi nằm trong quân trận thì cho dù mình có là tông sư thì cũng không thể phát huy sức mạnh quá lớn.
Giết mười người, trăm người thì như thế nào?
Nhưng Thiên Tinh quân lại có hai trăm ngàn người đấy!
Hơn nữa cũng không phải Thiên Tinh quân không có cao thủ, Thiên Tinh quân chính là quân đội chính quy, có thể dễ dàng tìm được vị trí của cường giả trong liên quân, một khi những cường giả này bị phát hiện, thì sẽ bị những cường giả trong Thiên Tinh quân vây đánh.
Không hề có một chút sức đánh trả nào.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo