“Yêu quái, ngươi có mục đích gì?”

 

Vương Thăng xem như là lần thứ hai nhìn thấy yêu thú trí tuệ cao như vậy. Lần đầu tiên là ác giao.

 

Nhưng thần niệm nói cho hắn, ác giao tuyệt đối không phải là đối thủ của con yêu thú này.

 

Đây là đối thủ mạnh nhất từ khi hắn ta tu luyện tới nay.

 

“Mục đích? Đơn giản, giao pháp môn đặc thù của ngươi ra, chính là pháp môn làm khí huyết chi lực mạnh mẽ như vậy. Nếu thế, ta có thể cố mà nhận ngươi làm nô bộc!”

 

 

Thụ yêu cũng là lần đầu tiên nhìn đến loại này khí huyết pháp môn, thật sự là quá mức cường đại.

 

Cho dù là pháp môn của loài người cũng có thể tham khảo, cho nên hắn ta muốn cướp nó.

 

Còn về phần thực lực của người này…

 

“Ngươi vừa mới đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư, không phải là đối thủ của ta, giao pháp môn của ngươi ra mới là lựa chọn tốt nhất. Đi theo Huyết Hòe Vương ta là quyết định sáng suốt nhất.”

 

Huyết Hòe Vương, một trong Cửu Đại Yêu Vương.

 

Hắn ta có được thủ đoạn phân thân cực kì thần kì. Hắn ta đi khắp nơi, lúc này gặp được một người như vậy, hắn ta rất là vui vẻ, không hổ là loài người thống trị thế giới.

 

Thiên tài ngút trời gì cũng có thể ra đời.

 

Đáng tiếc thiên tài ngút trời gì cũng phải bị giới hạn trong thực lực của mình.

 

Vừa mới đột phá Đại Tông Sư, chưa nói đến việc đã củng cố thực lực của mình hay chưa. Cho dù là đã củng cố rồi, cũng không phải là đối thủ của mình.

 

Nó cũng không phải là chưa giết Đại Tông Sư của loài người bao giờ.

 

Khi Vương Thăng nghe thấy Huyết Hòe Vương nói thế, hắn cười.

 

Giao pháp môn ra?

 

Thần niệm của hắn nói cho hắn thực lực của cây yêu Huyết Hòe Vương này cũng không tồi, nhưng cũng không có đạt tới nỗi khủng bố.

 

“Yêu thú các ngươi đều tự tin như vậy sao?”

 

Lần này coi như là đối thủ thật sự rồi.

 

 

Yêu thú có thể ngang với cấp Đại Tông Sư cũng đủ tư cách làm đối thủ đầu tiên sau khi mình đột phá!

 

Vương Thăng cũng không rõ Huyết Hòe Vương là loại yêu thú gì, cũng không biết địa vị của nó trong giới yêu thú ra sao.

 

Nhưng mà nếu là thực lực của Đại Tông Sư, còn là yêu thú, hơn nữa thực lực vẫn còn trong khoảng có thể khống chế thì hoàn toàn có thể làm đối thủ sau khi hắn đột phá.

 

Đáng tiếc là lần này đi ra ngoài không ngờ lại gặp được Huyết Hòe Vương, hắn không mang Hắc Long thương hay là Phi Kiếm gì cả, chỉ có thể sử dụng nắm đấm.

 

Nhưng mà cũng không quan trọng, thực ra quyền pháp mới là lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất.

 

Huyết Hòe Vương nghe thấy lời nói của Vương Thăng, dùng giọng nói khó nghe nói: “Tự tin? Có thực lực ngươi cũng có thể tự tin như vậy.

 

Xem ra ngươi không muốn giao đồ ra đây rồi. Loài người các ngươi đã thống trị mảnh thế giới này rất lâu rồi, yêu thú đã bị các ngươi áp chế không biết bao nhiêu năm, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là thực lực chân chính của Yêu Vương.”

 

Huyết Hòe Vương đã nhìn ra.

 

Nhân loại vừa mới đột phá Đại Tông Sư này vốn dĩ không muốn giao đồ ra, vậy thì chỉ có một cách thôi.

 

Chiến đấu!

 

Cuộc chiến mà chỉ có một người có thể sống sót. Chỉ cần thắng lợi, hắn ta có cách lấy được thứ mình muốn.

 

Ầm!

 

Huyết Hòe Vương không hề do dự, nhanh chóng khôi phục bản thể của mình.

 

 

Thân hình này cũng không to lớn như trong tưởng tượng của hắn ta, chỉ cao khoảng trăm mét, còn chưa to bằng Cơ quan Cự Thú Bạch Hổ, nhưng mà vô cùng khủng bố, dường như là ma thần đến từ thời xa xưa.

 

Mà hình thái bên ngoài lại như tên của hắn ta, là một cây hòe vô cùng lớn, khác với hình thái toàn là cành khô khi còn là con người. Khi Huyết Hòe Vương khôi phục bản thể thì “cành lá tốt tươi”.

 

Mỗi một cái cành khô đều treo một cái “Lá cây” tung bay trong gió.

 

Thần niệm của Vương Thăng có thể cảm giác rõ ràng thứ gọi là “Lá cây” này thật sự là thứ gì.

 

Da người!

 

Lá cây do vô số da người hợp lại với nhau, tung bay, đập vào nhau, phát ra âm thanh vô cùng rợn người.

 

Không chỉ có như thế, thân hình của Huyết Hòe Vương động đậy, vô số “hoa hòe” đỏ như máu bay về phía Vương Thăng. Đây là máu người.

 

Huyết Hòe Vương là một cây hòe yêu lấy việc hút máu người để hình thành.

 

Cùng với vô số hoa hòe còn có vô số cành cây bay tới, bên trên cành còn có huyết dịch thẩm thấu ra, giống như là những con sâu ghê tởm.

 

Hoa máu và cành biến không trung thành màu đỏ, xây một địa ngục đầy máu, vô số xúc tua như muốn kéo những thứ xung quanh nó vào trong địa ngục.

 

Những nơi nó đi qua, mọi thứ đều bị nghiền nát, hút tất cả sức sống đi.

 

Đối mặt với cơn gió tràn ngập mùi máu tươi, Vương Thăng nhíu mày.

 

Cũng không phải là sợ hãi mà là có hơi ghe tởm.

 

Tuy rằng huyết khí của hắn cũng liên quan đến máu nhưng bản chất là một loại năng lượng đặc thù, không có ghê tởm như vậy.

 

 

“Huyết Hòe Vương đúng không? Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là huyết khí lực lượng thực sự!”

 

Đúng lúc hắn muốn thử xem huyết khí lực lượng mới thăng cấp như thế nào.

 

 

0.11137 sec| 2455.078 kb