Nam nhân thấy Trịnh Tuyết Nguyệt không trả lời thì cũng không để bụng, rồi lập tức ném ra hai món đồ, lúc này người trong đại điện mới thấy rõ rốt cuộc là cái gì - hai cái đầu lâu có vết máu đã khô.
Người của Thần Nữ Phong cũng nhận ra thân phận của hai đầu lâu.
Chủ tướng của Biên Cảnh quân tại Bắc Hóa Châu cộng thêm người do Thần Nữ Phong bọn họ phái ra ngoài.
Sau khi nam nhân ném đầu lâu ra ngoài, mới nói: “Lúc ta đến, hai người này vẫn còn đang chơi cái tiết mục gì mà ngươi cày ta cấy. Đây không phải là chuyện quan trọng, chuyện quan trọng chính là lại có tâm tư động đến chuyện nhập quan vào Biên Cảnh quân, hẳn là chuyện Thần Nữ Phong các ngươi xúi giục phải không? Người ta tìm là một người tên là Hoài Như cái gì đó?”
Thật ra thì Biên Cảnh quân cũng không có ràng buộc quá mạnh mẽ với các chủ tướng của biên ải.
Nhưng có một chút ranh giới cuối cùng, đó chính là nhập quan tham dự vào chuyện tranh đoạt thiên hạ, cho dù là có tâm tư cũng không được.
Cho nên ngay thời điểm chủ tướng của Bắc Hóa Châu mới vừa động tâm tư, người của bộ phận giám sát Biên Cảnh quân đã đến, tìm được chứng cớ, lập tức đánh chết hai người.
“Trong các ngươi ai là Hoài Như?”
Không có ai đáp lời, bởi vì uy thế trên người người này khá mạnh mẽ, là đại tông sư!
Chỉ có một người ở chỗ này mới có thể trả lời.
“Cho nên tướng quân muốn thế nào?” Trịnh Tuyết Nguyệt biết lần này không có dễ được bỏ qua như vậy.
Biên Cảnh quân có mức độ phản ứng mạnh mẽ đã vượt qua dự đoán của các nàng rất nhiều.
Kế hoạch còn chưa hoàn thành, thì đã bị phát hiện chuyện này.
Nam nhân lộ ra một nụ cười sang sảng, trông có vẻ khá thật thà đôn hậu: “Đơn giản, để cái người tên là Hoài Như chết là được!”
Toàn bộ người của Thần Nữ Phong đều cứng đờ.
Hoài Như là nhân vật quan trọng của Thần Nữ Phong, nếu như bị đánh chết sẽ tạo thành đả kích không tính là nhỏ đối với Thần Nữ Phong.
“Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là đại tông sư, ta không thể giết ngươi!”
Khắp thiên hạ có hai mươi mấy đại tông sư, nhưng mà không phải không có lý do chỉ có chín vị đại tông sư mới nổi tiếng thiên hạ.
Ở trong thế giới này, chỉ cần có dã tâm, che giấu bản thân tức là không hề có bất cứ thứ công dụng gì.
“Quả thật ngươi có sức mạnh giết ta, nhưng nếu như lần này Hoài Như không chết, vậy thì người chết không chỉ một mình nàng ta! Đã gần ngàn năm Biên Cảnh quân của chúng ta không hề phát sinh loại chuyện như vậy, quân chủ nói, không tiếc bất cứ giá nào phải đánh chết người dám đụng vào ranh giới cuối cùng của Biên Cảnh quân, cho dù vận dụng quân đội nhập quan! Thần Nữ Phong các ngươi lại không phải không biết quy củ đúng không!”
Nam nhân nói đến phần sau, đột nhiên bộc phát khí thế, khiến người trong đại điện cảm nhận được sát ý vô tận, thấy được núi thây biển máu, mặt lộ vẻ kinh hoàng.
Chỉ có Trịnh Tuyết Nguyệt vẫn còn ổn định.
“Hừ!”
Tất nhiên Trịnh Tuyết Nguyệt sẽ không để cho người khác phách lối ở địa bàn của mình, hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức đánh bật khí thế của nam tử, khiến đại điện khôi phục bình thường.
“Ta không thể nào giao người cho ngươi, từ bỏ đi!”
Để cho người ngoài đánh chết người của mình ở địa bàn của mình, đó cũng không phải là chuyện hay gì.
Nam nhân vẫn duy trì nụ cười của mình, nói: “Đây chính là lựa chọn của ngươi sao? Ta biết rồi, ta sẽ hồi báo tin tức này cho quân chủ, tốt nhất ngươi nên có sự chuẩn bị!”
Chuẩn bị cái gì?
Dĩ nhiên là chiến!
Nói xong thì nam nhân cũng rời khỏi không quay đầu lại.
Hắn không phải đối thủ của Trịnh Tuyết Nguyệt, sẽ không mạo hiểm ra tay ngay, nhưng nếu hắn có ý muốn đi khỏi thì Trịnh Tuyết Nguyệt cũng không ngăn hắn được.
Người trong đại điện đều không phải là người ngu, tự nhiên nghe hiểu ý trong lời nói của nam nhân.
Nói cách khác, Biên Cảnh quân sẽ ra tay với Thần Nữ Phong.
Nhưng một nữ nhân thấy người sắp đi ra ngoài, thì bỗng dưng đứng dậy.
“Ta chính là Hoài Như, mưu đồ cũng do ta làm, xúc phạm Biên Cảnh quân, ta bằng lòng lấy mạng phụ trách!”
Hoài Như biết chắc chắn thần nữ sẽ không giao mình ra, bởi vì như vậy sẽ tổn hại đến tôn nghiêm của Thần Nữ Phong, nhưng nếu như đối nghịch với Biên Cảnh quân, Thần Nữ Phong không thể lập tức rút khỏi trận giao tranh này.
Hơn nữa kế hoạch lần này cũng do nàng để xuất, vì tương lai của Thần Nữ Phong, nàng chỉ có thể chết.
Cho nên nàng không để ý bị người khác ngăn cản, lập tức rút kiếm ra tự vẫn.
Máu tươi văng khắp nơi, một sinh mạng lập tức biến mất, mặt mũi Hoài Như xinh đẹp, nhưng mà bây giờ trên mặt đã mất đi sinh khí, giống như đóa hoa khô héo.
Nam tử không thay đổi sắc mặt gì, Hoài Như là ai, hắn cũng đã biết từ lâu, lần này tới đây chỉ để bức ép nàng ta.
Hắn lập tức ra tay, cắt đầu của Hoài Như xuống, bảo đảm chết hẳn.
Mọi người của Thần Nữ Phong không ngờ nam nhân lại còn bổ thêm một đao, lập tức nổi giận.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo