Muốn vượt qua Giang Nguyên, đây là chuyện hắn muốn muốn làm, nhưng chuyện này thật sự không dễ dàng.
Nhưng Giang Nguyên có thiên phú không hề yếu kém hơn hắn một chút nào.
Hắn biết rất rõ nguyên nhân tại sao hắn có thể đạt tới sức mạnh như thế ở cái tuổi này, không phải ai cũng có thể vượt qua dễ dàng.
“Hy vọng ngươi đừng để thật đình trệ không thăng tiến, nếu không đuổi kịp ngươi thì không thú vị nữa.”
“Ha ha!”
Hai người ngồi một hồi, chỉnh trang một chút trên người rồi quay về trong đám người giống như không hề xảy ra chuyện gì.
Chẳng qua bọn họ không biết rằng, Vương Linh Vi trở lại ngay sau bọn họ, trên mặt còn mang nụ cười như biết được bí mật gì.
“Ẩn giấu sức mạnh đúng là một ý nghĩ hay!”
Vương Thăng đã chú ý toàn bộ quá trình rồi cười thản nhiên.
Quả thật Giang Nguyên đã làm cho hai người có thiên phú mạnh nhất học thói xấu.
Nhưng mà như thế này cũng tốt, bây giờ với thế đạo này, biết ẩn giấu cũng không phải một chuyện xấu, chỉ cần không mất đi nhuệ khí của người thiếu niên là được.
“Không bao lâu nữa thì đã hết năm rồi, đây là lễ vật của chúng ta.”
“Lão thôn trưởng, đây là lễ vật của ba nhà chúng ta.”
Trước khi tách nhau ra, thôn trưởng và người của ba gia tộc cũng lấy quà của mình ra, thôn trưởng ba phần, ba nhà một phần.
Những thứ này toàn là đồ đã được chuẩn bị ổn thỏa.
“Ha ha ha!”
Hai bên cười, mặt đối mặt với nhau, trao đổi lễ vật với nhau.
Trong vòng ba tháng này, hai bên cũng hợp tác với nhau rất tốt, nhớ đến chuyện sắp sang năm rồi nên bèn chuẩn bị một ít đồ.
“Sang năm gặp lại!”
Sau khi đôi bên tách ra, thôn trưởng mới mở lễ vật ra.
Đồ do ba nhà chuẩn bị thì chắc chắn cũng không hề tệ, có bí tịch cho võ giả, còn là loại bí tịch có thể lợi dụng khí huyết chi lực, vô cùng quý giá.
Còn có một ít linh dược thích hợp cho võ giả sử dụng.
Xét về tổng thể thì vẫn rất có thành ý.
Còn về ba nhà thì cũng làm hành động không hề khác lắm, sau khi tách ra mới mở lễ vật ra.
Nhà nào cũng đều có một gốc linh dược.
Cái này thì lại không khiến cho người của ba nhà bất ngờ, đối với võ giả mà nói, linh dược mới là lễ vật tốt nhất.
Sau đó chính là một viên đan dược: Thập Toàn Đại Bổ hoàn!
Đừng nhìn thái độ của Vương Thăng không thèm quan tâm đến Thập Toàn Đại Bổ hoàn, nhưng mà qua ba tháng giao lưu, thôn trưởng cũng biết sự quý báu của loại vật này.
Linh đan!
Vậy mà nói, đan dược do võ giả sử dụng toàn được chế tạo thành từ một gốc linh dược và các loại dược liệu thông thường, có thể lớn nhất phát huy tác dụng của linh dược.
Mỗi đan dược được sử dụng thêm một loại linh dược thì lại càng quý báu.
Mà thứ có thể được gọi là linh đan, đó chính là đan dược được chế tạo từ những linh dược, hơn nữa còn phải có toa thuốc tương ứng.
Linh dược đã khó tìm, toa thuốc lại càng quý trọng, bởi vì rất ít có thế lực nào có thể nắm được nhiều linh dược để nghiên cứu toa thuốc.
Tổng hợp những điều kiện này, thì có thể biết rốt cuộc một viên linh đan sẽ quý hiếm đến nhường nào.
Quan trọng nhất là, thông thường đan dược sẽ luôn được sử dụng hạn chế vì đến cảnh giới nào đó thì sẽ không có hiệu quả.
Chỉ có linh đan, cho dù là tông sư hay đại tông sư thì cũng có hiệu quả.
Lúc thôn trưởng biết được tin tức từ ba nhà thì cũng ngây người ra, thì ra thứ có thể đổi bằng cách làm nhiệm vụ lấy điểm tích lũy trong thôn lại là thứ lợi hại như vậy?
Bản thân ông ấy cũng không biết. Lần này do Vương Thăng nói thì ông ấy mới dùng Thập Toàn Đại Bổ hoàn làm lễ vật.
Thôn trưởng còn bị như vậy thì có thể nhận thấy ba nhà sẽ đến mức như thế nào.
Người của ba nhà cũng kinh ngạc hô lên vì thứ bên trên tờ giấy cạnh dược phẩm.
“Linh đan?!”
Bọn họ không cảm thấy thôn trưởng sẽ lừa gạt bọn họ, chính là bởi vì rất dễ dàng nghiệm chứng loại chuyện này như vậy nên bọn họ mới bị kích động cả lên như vậy.
Ba gia tộc chưa tính là gia tộc gì quá yếu, nhưng cũng không phải gia tộc cường đại gì.
Người mạnh nhất trong tộc là võ giả cấp chín.
Không có võ giả đứng đầu như loại tông sư có thể sống hai trăm năm, nên bọn họ cũng không tính là thế gia đứng đầu.
Trên thực tế thì gần như những võ giả cấp chín trong ba gia tộc chỉ thiếu một chút xíu nữa thì có thể bước vào ngưỡng cửa này.
Những năm qua, gia tộc thu gom rất nhiều thứ để muốn trợ giúp người mạnh nhất gia tộc vượt qua ngưỡng cửa này.
Dĩ nhiên, nếu như không có một chút cơ duyên thì rất có thể cả đời cũng không vượt qua ngưỡng cửa này nổi.
Mà hiển nhiên linh đan này chính là cơ duyên.
“Thật ra thì khí huyết của lão tổ tông ba nhà chúng ta đều đã bắt đầu suy kiệt, một số đan dược có dược tính cường đại thì lại không được, thứ đang cần chính là những thứ đặc thù, nhưng mà không biết thứ này có thể được hay không.”
“Giang Tu Thành, dược vương liên tử lần trước do Giang Nguyên nhà các ngươi làm có phát huy tác dụng không?”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo