“Làm sao cảm giác cũng có gì đó khác biệt với ngọc giản truyền âm của Quan Tinh Cốc chủ?”

 

Sau khi Vương Thăng nghiên cứu xong thì miếng ngọc giản này được trả lại cho Nguyệt, mặc dù chức năng tương tự, nhưng mà hắn luôn cảm giác miếng ngọc giản này của mình có gì đó hơi khác.

 

Để nghiệm chứng một điểm này, Vương Thăng lập tức tìm tới Nguyệt.

 

“Nguyệt, ngươi thử một lần đi, đây là ngọc giản ta nghiên cứu, ngươi nhìn xem có thể sử dụng hay không.”

 

Nguyệt biết cái gọi là “ngọc giản” chính là thứ gì, chính là đồ cốc chủ dùng để truyền âm, Vương Thăng luôn gọi là các loại ngọc giản, Ngọc Phù.

 

Bây giờ Vương Thăng cũng có thể chế tạo vật này, vậy thì sức mạnh của Vương Thăng đại nhân…

 

Nguyệt suy nghĩ đến những thứ này, rồi để Ngọc Phù sát vào trán của mình.

 

Nguyệt dựa theo biện pháp sử dụng lúc trước của Quan Tinh Cốc chủ để sử dụng ngọc giản Vương Thăng cho.

 

Vương Thăng truyền tất cả nội dung của Bát Cực quyền vào bên trong.

 

Mấy phút sau, Nguyệt đã để ngọc giản xuống, cả gương mặt mang vẻ không thể tưởng tượng nổi.

 

 

“Vương Thăng đại nhân, hình như ta đã nhớ kỹ hết bộ Bát Cực quyền này của người!”

 

Vương Thăng gật đầu theo bản năng, nói: “Nhớ kỹ thì nhớ kỹ, đây không phải là chuyện rất bình thường… sao?”

 

Vương Thăng còn chưa nói hết thì tự bản thân cũng nhận ra có gì đó không đúng.

 

“Nguyệt, chắc ngươi có bản lĩnh đã nhìn rồi thì không quên đúng không?”

 

Toàn bộ nội dung Bát Cực quyền của Vương Thăng có thể không chỉ là nội dung cơ bản trong trí óc từ khi mới bắt đầu của hắn, mà từ đẳng cấp lên cao, hắn càng hiểu sâu sắc về Bát Cực quyền, vì vậy không chỉ bổ sung toàn bộ phương pháp của Bát Cực quyền, mà còn có thêm rất nhiều nội dung.

 

Nguyệt lại có thể nhớ trong vòng mấy phút.

 

Hoặc là bản thân Nguyệt có thể đọc nhanh như gió hơn nữa đã nhìn thấy là không quên được, còn không thì ngọc giản của hắn có “Vấn đề” .

 

Rất nhanh Nguyệt đã cho hắn đáp án.

 

“Vương Thăng đại nhân, dĩ nhiên ta không có bản lãnh đã nhìn thấy thì không quên được, ngọc giản người chế tạo có chức năng kỳ quái, dường như nó và ngọc giản của cốc chủ không giống nhau.”

 

“Sao phương pháp lại không giống nhau?”

 

Nguyệt suy tư một hồi rồi nói: “Ngọc giản của Cốc chủ càng giống như một loại âm thanh đang truyền đạt, ta có thể ‘Nghe’, nhưng mà ngọc giản của Vương Thăng đại nhân người, khi gần như là lập tức nhét tin tức vào trong đầu óc ta, cho nên ta mới có thể nhớ nhiều tin tức như vậy trong mấy phút…”

 

Trên mặt Vương Thăng lộ ra biểu cảm vui sướng.

 

Nếu thật sự như vậy, hình như trong vô tình hắn đã làm được thứ khủng khiếp nha!

 

 

Cái này có thể mới thật sự là ngọc giản, lập tức nhồi nhét tin tức vào trong đầu, mà không chỉ là truyền âm.

 

“Có chỗ nào khó chịu hay không?”

 

Nguyệt lắc đầu một cái:

 

“Không có, nhưng mà những tin tức này chỉ là tin tức thuần túy, nhưng mà nếu ta muốn tu tập Bát Cực quyền, thì vẫn phải dựa vào bản thân luyện tập trong thời gian dài.”

 

“Đã đủ rồi, cho dù như vậy, cũng trợ giúp với luyện tập rất nhiều phải không?”

 

“Đúng vậy.” Nguyệt không tài nào phủ nhận nôi khả dụng của thủ này: “Biết cặn kẽ nội dung, có thể trực tiếp căn cứ theo nội dung tin tức của mình để điều chỉnh được biện pháp tu luyện chính xác nhất, hơn nữa còn không gây sai lệch, nếu như có thêm lão sư dạy dỗ, có thể tiết kiệm rất nhiều thời giờ.”

 

Vật này cũng có tác dụng lớn với một số võ giả phải không.

 

Chỉ cần người truyền thụ tin tức không có sai, như vậy có nghĩa là người tiếp nhận tin tức không phí nhiều công sức để ghi nhớ một võ thuật hoàn chỉnh, hơn nữa có thể kiểm tra bất cứ lúc nào.

 

Lúc này thời gian được tiết kiệm cũng không phải chỉ một chút hay một chút.

 

Vương Thăng nhận lấy ngọc giản được Nguyệt đưa lại, nụ cười trên mặt nhiều hơn.

 

Có thể đây không chỉ là chuyện của một miếng ngọc giản, tạm thời có thể ngọc giản có thể không có đất dụng võ với hắn quá lớn, nhưng điều này lại mang ý nghĩa khả năng tự vận dụng thần niệm của hắn được gia tăng lên rất nhiều, cho dù ở nơi nào thì kiến thức luôn là thứ quan trọng nhất.

 

Đi học cũng như thế, tu luyện cũng như vậy, không thiếu sự tồn tại của kiến thức.

 

 

Mà thứ khó khăn nhất trong kiến thức này chính là bắt đầu từ số không đến một, mặc dù ngọc giản nghiên cứu chế tạo lần này có một chút khác biệt với dự đoán như vậy, nhưng cũng biến hóa theo phương diện tốt, cho nên nội tâm của Vương Thăng vẫn rất vui mừng.

 

Nếu tiếp tục nghiên cứu về phương diện này thì có lẽ có thể nghiên cứu ra nhiều cách sử dụng thần niệm hơn.

 

Sau khi cáo từ Nguyệt với tâm trạng hứng khởi, Vương Thăng lập tức quay về phòng mình.

 

Chuyện nghiên cứu ngọc giản chỉ vừa mới bắt đầu, tiếp theo còn phải tiếp tục nghiên cứu thêm.

 

Chắc chắn thần niệm là một phương pháp rất có tiềm lực.

 

Mặc dù bây giờ trông có vẻ như sẽ không gia tăng bao nhiêu chiến lực cho hắn, nhưng mà đang không ngừng gia tăng nội tình cho hắn, thứ có thể tăng lên cũng không phải chỉ có chiến lực mới là tăng lên.

 

Dĩ nhiên, cũng không thể từ bỏ những thứ khác.

 

 

1.41747 sec| 2440.32 kb