Lão tổ tông của Giang gia nói: “Ta quyết định, đền lần tỷ võ sau thì cùng đi, sau đó bắt chước làm theo vị đại nhân kia.”
Ánh mắt của lão tổ tông của Triệu gia và lão tổ tông của Trịnh gia đều thay đổi, hai người đồng thanh: “Lại là ngươi nữa à!”
Lúc còn trẻ lão tổ tông của Giang gia cũng rất không biết xấu hổ, bây giờ cũng đã già rồi nhưng vẫn không biết xấu hổ y như vậy.
Nhưng mà sự lựa chọn của bọn họ cũng giống như nhau.
Bọn họ có thể đi tới bước này, cũng bởi vì đi theo lão tổ tông của Giang gia nên mới có thịt ăn.
“Cùng đi! Cùng đi!”
Ba nhà hoàn toàn quyết định sách lược như vậy.
Nhất định phải ôm bắp đùi thật tốt!
…
Sau khi Vương Thăng trở lại trong trại thì tiếp tục nghiên cứu ngọc giản.
Trải qua khoảng thời gian nghiên cứu này, hắn đã có một chút manh mối, nhìn thấu một số thủ đoạn của Quan Tinh Cốc chủ.
Phương pháp dùng thần niệm bổ sung lên trên ngọc giản, bây giờ hắn phải thí nghiệm một chút.
“Đầu tiên là bắt đầu cô đọng thần niệm trước, sau đó đặt phần thần niệm được cô đọng này tiếp xúc với ngọc giản, sau đó mới là…”
Mấy phút sau Vương Thăng lộ ra vẻ mặt vui mừng, hắn thành công rồi.
“Quá trình đơn giản hơn ta tưởng tượng rất nhiều, có thể nguyên nhân bởi vì thần niệm của ta được nảy sinh rất sớm, sau đó mới đến sức mạnh của ngôn ngữ…”
Dung nhập ngôn ngữ vào thần niệm sẽ như thế nào, hắn vẫn chưa hiểu biết quá rõ ràng, Vương Thăng chỉ có thể tiếp tục vùi đầu nghiên cứu.
Cuối cùng hắn vẫn có một chút thu hoạch như vậy, dĩ nhiên, lần này thu hoạch được là một món đồ khác.
Tiến trình của Bát Cực quyền.
“Bát Cực quyền: Phá giới hạn +3”.
Cho tới bây giờ hắn vẫn không hề lơ là việc diễn luyện chiêu thức của võ giả, mặc dù mỗi ngày có thêm nhiều chuyện, thời gian diễn luyện ít đi một chút, nhưng trải qua khoảng thời gian này, cũng đạt đến mức phá giới hạn được ba lần.
Võ kỹ phá giới hạn ba lần có hiệu quả rất đơn giản, cũng rất dễ nhận biết.
Đó chính là thế!
Bát Cực quyền chính là quyền thế.
Cái gì là thế?
Thân đứng tại vị trí cao, được một thời gian sau thì sẽ có thế lực ủng hộ theo, võ giả cường đại cũng sẽ có thế lực võ giả cấp thấp của mình.
Luyện võ đến xuất thần nhập hóa, cũng sẽ có thế.
Loại thế này là một loại cảm giác áp đảo, nhưng mà thế của võ kỹ và thế của thứ khác không giống nhau, không chỉ đơn giản là cảm giác bị áp đảo, mà nó còn có sức tàn phá vô cùng cường đại.
Sau khi Vương Thăng có huyết dịch đạt tới Huyết Khí Lang Yên, thì khí huyết chi lực lập tức có đặc tính tàn phá, nghiền ép.
Sau khi Bát Cực quyền phá giới hạn ba lần cũng có đặc tính tương tự, loại đặc tính này đã bao hàm ở trong quyền thế.
Đặc tính biến loại quyền thế có bản chất là thứ vô hình này thành thứ vật chất hữu hình.
Không biết quyền thế của hắn có bị khí huyết chi lực ảnh hưởng hay không, mà lại có một đặc điểm là tàn phá, đơn giản mà thô bạo.
Bản thân Bát Cực quyền chính là một thứ quyền pháp có lực bộc phát vô cùng cường đại, một vài động tác có sức tàn phá rất mạnh.
Bây giờ phối hợp với quyền thế thì càng cường đại hơn.
Hơn nữa sau khi Bát Cực quyền phá giới hạn, thì có thể lợi dụng khí huyết chi lực.
Hai thứ có thể gia tăng sức tàn phá vô cùng kinh khủng cho nhau.
Đối với hắn mà nói có lẽ không phải không làm được chuyện một quyền sập núi, dĩ nhiên, thứ bị tàn phá không phải là loại núi non bình thường.
“Tháng trước có nói đại tông sư có thể một kiếm chém nát ba ngàn giáp, bây giờ ta có thể làm được không?”
Đại tông sư có thể một kiếm chém nát ba ngàn giáp, bây giờ thì chưa chắc hắn không thể làm được.
Dĩ nhiên, hắn sẽ là một quyền, một quyền xuyên thấu tướng sĩ ba ngàn giáp.
“Đây được tính là một vài uy lực của đại tông sư sao?”
Vương Thăng chưa từng đối kháng với đại tông sư, cho nên cũng không thể đưa ra một phán đoán chuẩn xác.
Thứ duy nhất có thể xác nhận là, hắn lại trở nên mạnh mẽ hơn.
Còn không bao lâu nữa, Lục Hòa Đại Thương và Mai Hoa bộ cũng có thể phá giới hạn, đến lúc đó chắc chắn hắn còn có thể có nhiều bản lĩnh hơn.
Hơn nữa sức mạnh còn được tăng cường thêm về một phương diện.
Loại vô hình thực chất hóa như quyền thế này, đã cho hắn sự dẫn dắt về nghiên cứu ngọc giản rất lớn.
Rất nhiều thứ đều đã nghĩ thông.
Hắn mượn một chút lĩnh ngộ đối với quyền thế để nghiên cứu ngôn ngữ, cuối cùng vào mười ngày sau, thành công công phá một cửa ải khó.
“Ngôn ngữ thì chủ yếu là nói ra ý tưởng trong đầu, thật ra thì loại ý nghĩ này cũng là thao túng bằng thần của mình, có thể bắt đầu từ nơi này…”
Đúng như dự đoán, Vương Thăng sáp nhập ý tưởng của mình vào thần niệm thành công.
Sau đó là dung nhập luồng thần niệm này vào trong ngọc thạch làm vật dẫn.
Trải qua những ngày nghiên cứu này, Vương Thăng phát hiện thật ra thì thứ gì làm vật dẫn cũng được, nhưng ngọc thạch đẹp mắt, cho nên Vương Thăng cũng sử dụng ngọc thạch theo Quan Tinh Cốc chủ.
Cuối cùng một miếng ngọc giản có thể “Truyền âm” xuất hiện.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo