Người làm chủ nghe Vương Thăng nói vậy, có hơi thất vọng, dù sao nếu vị đại nhân này có thể thực sự tiếp nhận thế lực ba huyện thì mới là tốt nhất với ba huyện, càng có bảo đảm.
Đương nhiên, người khác nguyện ý ra tay giải quyết vấn đề chính là rất tốt, hắn ta cũng sẽ không càn quấy, chỉ là ôm tâm lý may mắn hỏi một câu.
Có chuyện lúc này, hơn nữa còn có đầu của Trình Khương, cho dù còn có người muốn tiếp nhận ba huyện cũng sẽ thu liễm rất nhiều, người của ba huyện sống yên ổn hẳn là không có vấn đề gì.
Đây cũng là một trong những mục đích của Vương Thăng. Nếu muốn tiếp nhận ba huyện, thì thành thật mà dựa theo quy củ tới.
Hắn đang nói cho mọi người không cần kiêng dè chuyện một ngày nào đó sẽ có người tìm tới cửa.
“Đại nhân, vậy ngài muốn nghỉ một chút hay không, ta cho người chuẩn bị ăn uống cho ngài…”
“Không cần, ta sẽ lập tức rời đi, ngươi có thể truyền chuyện này ra, nói là ta nói.”
Vương Thăng xử lý xong mọi chuyện thì trực tiếp rời đi, lúc này ra ngoài, chính là vì xử lý một việc này.
Người làm chủ cũng không dám mạnh mẽ giữ lại, chỉ có thể cung tiễn Vương Thăng rời đi.
Chờ sau khi Vương Thăng rời khỏi, người của huyện Điệt Thủy nhìn đầu Trình Khương còn trên mặt đất, trợn tròn mắt, chết không nhắm mắt, lập
tức hoan hô.
Trình Khương tới huyện Điệt Thủy, tuy không tàn sát khắp nơi, nhưng cũng không coi người thường như người.
Mấy ngày nay đã chết không ít người.
Hắn chết, chỉ khiến mọi người hoan hô.
Người làm chủ cũng phản ứng lại rất nhanh, trực tiếp tìm người, nói: “Truyền tin tức ra ngoài đi, sau đó dọn sạch những người đó, thuộc hạ cấp cao của Trình Khương đã được dọn sạch rồi.”
Lúc này, vì chuyện báo cáo, tất cả thuộc hạ cao cấp của Trình Khương đều đã trở lại, cho nên trực tiếp bị diệt cả đám.
Trong đám người còn dư tuy rằng cũng còn có võ giả, nhưng đều là võ giả cấp thấp, trong ba huyện cũng không phải không có ai có thể đối phó được.
Dùng võ lực khống chế ba huyện, sau khi nhân vật tầng cao ngã xuống, bị phản phệ không nhẹ.
Trước đó người trong ba huyện không thể phản kháng chính là bởi vì không có người có vũ lực cấp cao, đối mặt với Trình Khương và những thuộc hạ này, chỉ có thể là lấy trứng chọi đá, ngoại trừ hy sinh không lý do thì căn bản không làm được gì.
Nhưng sau khi vũ lực cấp cao ngã xuống, bọn họ vẫn có thể giải quyết được đám người còn lại.
Bởi vậy, những người chưa nhận được tin tức Trình Khương tử vong, vẫn còn đang tác oai tác quái trực tiếp gặp xui xẻo, còn chưa phản ứng lại đã bị bắt bị giết.
Sau đó đương nhiên chính là có thù báo thù, có oán báo oán.
Chỉ có một bộ phận người trong lòng có một chút thiện ý, không bị thanh toán quá nghiêm trọng, tuy nhiên cũng chỉ có thể sống khiêm tốn.
Trong thời gian mấy ngày, tình huống của ba huyện đã thay đổi, khôi phục tình huống ban đầu.
Đồng thời, người làm chủ huyện Điệt Thủy cũng truyền lời Vương Thăng nói ra ngoài, đầu của Trình Khương cũng bị treo lên đầu tường.
Mỗi một người tiến vào huyện Điệt Thủy đều có thể nhìn thấy cái đầu kia, trong lòng đều sẽ không tự giác mà mang theo một chút sợ hãi, sau khi tiến vào huyện thành thì thành thành thật thật.
Huyện lệnh của huyện Vĩnh Phong đương nhiên cũng nhận được tin tức này.
Trong lòng hắn ta thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hai ngày trước còn đang suy nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào, kết quả nhanh như vậy đã có kết quả rồi.
Vị đại nhân kia quả nhiên vẫn ở đây, Trình Khương ở trước mặt hắn không chịu nổi một kích.
“Sư gia, kêu người đẩy nhanh tốc độ thu thập khoáng thạch, nếu không được thì báo cho Tri phủ đại nhân, Tri phủ đại nhân cũng rất nguyện ý giúp đỡ.”
Thục Châu hiện tại không giống các châu khác, cơ cấu phía quan phương còn không ít lực lượng, huyện nha ít nhất cũng là võ giả cấp năm, cấp sáu, phủ nha thì có võ giả cấp tám, cấp chín.
Trước đó, vì Giang Hà Vương và Vĩnh Niên Vương đại chiến, Thục Châu đã điều động phần lớn vũ lực ra ngoài, kết quả chính là chuyện đồng quy vu tận mà mọi người đều biết.
Lúc ấy đã chết một số lớn võ lực cấp cao.
Sau đó bệnh dịch võ giả bùng nổ, vũ lực cấp thấp lại chết một đám, sau khi Vĩnh Niên Vương làm chủ Thục Châu, lập tức bị thế lực cùng cấp khác nhằm vào, cũng không phái người tới tiếp nhận thế lực phía dưới.
Có thể duy trì không xuất hiện nhiễu loạn quá lớn, đã là kết quả của quan phủ và hương thân các nơi dùng hết sức.
Hiện tại, tri phủ nhất định cũng muốn tìm một cường giả ôm đùi, nhất định rất nguyện ý giúp tìm một chút đồ vật.
“Được, huyện lệnh đại nhân.”
Sư gia trực tiếp đi xuống làm việc, trải qua chuyện này, hắn ta cũng càng cảm thấy ở chỗ này khá tốt, tuy rằng không phải người của ba huyện, nhưng ở xung quanh cũng rất an toàn.
Thế đạo này, không có gì quan trọng hơn an ổn.
Hắn ta là người thông minh, biết dù là châu khác hiện tại còn tương đối an ổn, đó là bởi vì hoàng thất vẫn còn, cho nên có thể duy trì bình yên mặt ngoài.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo