Nhưng hiện tại lại có thể vận dụng thần niệm ở bên ngoài.

 

Thần niệm bây giờ còn rất nhỏ yếu, thứ có thể điều khiển cũng không quá nhiều, ít nhất hiện tại còn chưa thể đẩy hắn lên.

 

Nhưng mà vẫn có thể làm một số việc nhỏ, ví dụ như lấy một số thứ nhỏ linh tinh.

 

Chuyện này cũng đủ để khiến Vương Thăng phấn chấn rồi.

 

Đặc biệt là sau khi cách không lấy được ly nước ở trên bàn cách hắn hơn mười mét vào trong tay, hắn càng thêm hưng phấn.

 

Có thể cầm lấy ly nước, sau này ngự không phi hành chỉ là chuyện sớm hay muộn.

 

Đây có phải chuyện quan trọng nhất hay không, theo thời gian trôi qua, Vương Thăng phát hiện mình vẫn xem thường thần niệm.

 

Thần niệm do kết hợp khí huyết chi lực sinh ra, sao có thể thật sự nhỏ yếu như vậy…

 

Thần niệm, mấy ngày ban đầu vẫn luôn biểu hiện rất nhỏ yếu, cũng cũng chỉ ở trình độ có thể nâng ly nước linh tinh.

 

Tác dụng trong chiến đấu gần như bằng không.

 

Tuy nhiên xét thấy hiện tại hắn rất đấu rất ít, hơn nữa dù chiến đấu cũng không dùng được thần niệm của mình.

 

 

Cho nên ngay từ đầu, Vương Thăng cũng không quá để ý, mãi đến vài ngày sau, khi hắn vận dụng thần niệm và khí huyết chi lực để xây dựng Đại Dược.

 

Lúc ấy, Vương Thăng mới phát hiện loại lực lượng thần niệm này rất khủng bố.

 

Ban đầu chỉ là một lần ngoài ý muốn.

 

Tuy rằng uy lực của thần niệm rất nhỏ, nhưng Vương Thăng vẫn là dùng thép Huyết Đoàn để chế tạo một thanh tiểu phi đao, lúc bình thường không có chuyện gì lại dùng thần niệm khống chế chơi.

 

Vốn dĩ chuyện này cũng không có gì, chỉ là không biết lúc ấy sao hắn lại đột nhiên nghĩ đến, khi vận dụng thần niệm, đồng thời vận dụng khí huyết chi lực của mình.

 

Phải biết rằng, bản thân “Thần” và khí huyết chi lực đã dung hợp với nhau.

 

Khí huyết chi lực của Vương Thăng hiện tại trên thực tế chính là sản vật của “Thần” và khí huyết chi lực thuần túy dung hợp với nhau, cũng có thể gọi là tinh khí, thần niệm ra đời trong đó.

 

Cường độ của thần niệm đã bị khí huyết chi lực ảnh hưởng, hắn vẫn luôn biết rất rõ chuyện này.

 

Nhưng hắn không ngờ phương thức ảnh hưởng lại kỳ lạ như vậy.

 

Khí huyết chi lực lại có thể trực tiếp tăng thần niệm, hoặc là nói, khiến thần niệm mang đặc tính của khí huyết chi lực.

 

Lúc ấy, Vương Thăng chỉ lợi dụng thần niệm khống chế tiểu đao giết thời gian, nhân tiện rèn luyện năng lực thao tác của mình đối với thần niệm.

 

Nhưng trong nháy mắt khi dùng thêm khí huyết chi lực, lực lượng của thần niệm bỗng nhiên gia tăng, nếu không phải hắn kịp thời ngừng phần lớn lực lượng, có lẽ nơi ở sẽ trực tiếp bị phá hủy sạch sẽ.

 

 

Tuy nhiên mặc dù như vậy, vẫn để lại một hố sâu có đường kính hơn một mét.

 

Đại Bạch và Vân Tiêu bên cạnh nhìn, suýt chút nữa bị dọa sợ mất hồn.

 

Thân là linh thú, chúng nó giữ lại ưu điểm của thời kỳ dã thú, ví dụ như cảm giác về nguy cơ.

 

Uy lực của tiểu phi đao kia, trong cảm nhận của chúng nó, nếu ban đầu lực lượng không dừng lại, tuyệt đối có thể diệt bọn nó.

 

Vương Thăng nhìn dáng vẻ của hai chúng nó, cũng có hơi xấu hổ, hắn lại suýt chút nữa không khống chế được lực lượng.

 

Hắn cũng xem như nhân vật cấp bậc Tông Sư, lại còn có thể xuất hiện loại sai lầm này, không nên.

 

“Khụ khụ, không có gì, chỉ là thí nghiệm năng lực mới một chút, tiếp theo sẽ không vậy nữa!”

 

Sau đó, Vương Thăng kêu Đại Bạch đưa mình tới nơi thường xuyên huấn luyện.

 

Ta vẫn nhớ rõ, lúc ấy hẳn là vận dụng đồng thời với thần niệm, để khí huyết chi lực ảnh hưởng tới Đại Dược…”

 

Theo cảm giác ban đầu, Vương Thăng dùng thần niệm của mình điều khiển phi đao, phi đao lơ lửng bên cạnh hắn, cũng không có cảm giác lảo đảo lắc lư, ngược lại vô cùng ổn định, luyện tập nhiều ngày như vậy cũng không uổng phí.

 

Rất nhanh, điều động khí huyết chi lực, lực lượng của thần niệm giống lúc trước, bỗng nhiên tăng mạnh.

 

“Ù…”

 

Phi đao phát ra tiếng kim loại ngâm khẽ, dường như khiến không khí chấn động run rẩy.

 

 

“Đi!”

 

Vương Thăng không chút do dự, trực tiếp điều khiển phi đao bay về phía một đỉnh núi nhỏ cách đó mấy trăm mét.

 

Vút!

 

Dường như có thứ gì bị cắt ra, ngay sau đó, Vương Thăng thấy đỉnh núi nhỏ kia chậm rãi sụp đổ mấy chục mét, sau khi tới mức độ nhất định, toàn bộ đỉnh núi trực tiếp rơi xuống vách núi.

 

Khác với cung tiễn, cung tiễn chú trọng lực phá hoại hơn, có thể trực tiếp phá hủy đỉnh núi này.

 

Mà ở phi đao dưới sự điều khiển của thần niệm, chú trọng đến năng lực cắt hơn.

 

Đương nhiên, cũng không phải nói phi đao không lực phá hoại, hố nhỏ ở nhà hắn có thể chứng minh lực phá hoại của phi đao không thấp, chỉ là so với lực phá hoại, năng lực cắt của nó càng lợi hại hơn.

 

“Đây là lực lượng phi kiếm sao?”

 

Tuy rằng ngự đao, nhưng nói là Phi Kiếm thuật cũng không có vấn đề gì.

 

Chờ đến khi quay về, hắn sẽ dùng thép Huyết Đoàn chế tạo mấy thanh phi kiếm, thần niệm có loại công dụng này, hắn đương nhiên cũng muốn sử dụng.

 

Phi kiếm mài bén hai mặt, sử dụng thần niệm càng tiện hơn.

 

Ngoại trừ thử nghiệm hiệu quả ngự vậy, còn phải thử nghiệm khoảng cách ảnh hưởng của thần niệm.

 

 

0.11234 sec| 2418.555 kb