Từ Khúc nhìn mọi người có dáng vẻ nhao nhao muốn đi lên thì nói: “Nếu các ngươi không sợ phá hủy căn cơ của mình, sau này không tài nào tiến thêm, cũng có thể trở về len lén luyện.”
Những lời này vừa được thốt ra, quả nhiên vẻ mặt đó cũng mất đi.
Mặc dù bọn họ mới tu luyện lần đầu, nhưng cái nhìn còn đang trải rộng trong một tháng dạy dỗ, đương nhiên cũng không thỏa mãn với việc luôn dừng lại ở cảnh giới bây giờ.
Thấy dường như bọn nhỏ cũng buông tha ý tưởng luyện thêm, Từ Khúc giải thích lần nữa, nói: “Các ngươi có tuổi tác cũng vừa tầm, mỗi ngày một lần cũng đã đủ rồi, quá nhiều, chỉ có tổn hại sức khỏe, còn dễ bị không cao lên…”
Bọn họ có tuổi tác còn nhỏ, có một số việc cần ngươi nói rõ, không thể phát sinh hiểu lầm.
Dĩ nhiên, nói rõ rồi mà còn để xảy ra chuyện thì hoàn toàn là chuyện của hắn, đó là đáng đời.
“Tiếp theo cũng uống cái này, sau đó thả lỏng thân thể với ta.”
Từ Khúc bảo các hài tử uống nước thập toàn đại bổ hoàn đã được chuẩn bị xong từ sớm, tiếp theo sau đó thì rèn luyện, nhưng mà lần này cũng không phải là tu luyện công pháp, mà là tiếp tục đào tạo thân thể.
Bây giờ thân thể của các hài tử cũng thuộc về trạng thái đói khát, là cơ hội rất tốt để tăng cường nội tình cho thân thể, không thể lãng phí.
Vương Thăng quan sát toàn bộ hành trình xong xuôi, nhìn hài tử bồng bột có tinh thần phấn chấn, đột nhiên cảm thấy như vậy cũng rất tốt.
Hắn tu luyện cho tới bây giờ nhưng không hề nghĩ đến Thái Thượng Vô Tình.
Đến loại cảnh giới này thì có lẽ tâm linh rất lợi để tu luyện, nhưng mà không phù hợp với ý muốn của bản thân hắn.
Nghĩ nghĩ một chút rồi Vương Thăng đứng lên.
“Trở về tu luyện thôi!”
Lúc huấn luyện, thời gian trôi qua rất nhanh.
Thời tiết ngày càng nắng nóng, lúa trong làng lại được mùa bội thu, tích trữ được rất nhiều lương thực.
Thành thật mà nói, nếu không phải vì thế giới bên ngoài hỗn loạn, nơi con người có thể chết một cách dễ dàng thì cuộc sống như này có thể mới chính là điều mà dân làng mong muốn.
Bởi vì phần lớn lương thực mà mình khổ công trồng trọt không cần phải giao hết lên, có thể giữ lại tất cả cho bản thân.
Ăn tiết kiệm một chút, cả một nhà ăn một hai năm cũng không có vấn đề gì, cho dù có gặp phải thiên tai, chỉ cần vẫn còn lương thực cũng có thể gánh được, như thế còn tốt hơn nhiều so với những ngày tháng trước đây.
Đương nhiên, sau khi khôi phục lại trật tự, chắc chắn chính quyền sẽ tìm đến.
Có một số người vì để tìm kiếm dầu và nước việc gì cũng có thể làm ra được, đừng nói đến việc trốn ở đây, cho dù có trốn sâu hơn chút họ cũng có thể tìm ra được.
Chỉ là không biết với thực lực hiện tại của thôn, chính quyền còn dám vơ vét của dân hay không.
Sau khi thu hoạch lúa, trưởng thôn Chu Chính Văn vẫn không dừng lại, ông ấy tìm một số cánh đồng đẹp nhất và yêu cầu mọi người gieo trồng hạt linh mễ do Vương Thăng đưa.
Hạt linh mễ mà Vương Thăng đưa không ít nhưng cũng không phải rất nhiều, cuối cùng trồng hơn một mẫu đất, sau đó rắc lên bột xương làm từ xương của ác giao.
Nhiệt độ bây giờ cũng không phải là thấp, nhưng có sự điều tiết của núi và rừng cây thì vẫn khá phù hợp.
Những hạt giống này sau khi rắc lên có lẽ là do bột xương, thêm nữa nhiệt độ phù hợp, hơn mười ngày đã thành công nảy mầm.
Sau khi nảy mầm thành công, các võ giả trong làng sẽ có thêm một nhiệm vụ nữa, đó chính là canh giữ những cây con này không để bị các con dã thú hoặc linh thú phá hoại.
Đương nhiên, Vương Thăng sẽ không tham gia vào những chuyện này.
Hắn muốn cây phát triển nhanh thì yếu tố quan trọng nhất đó chính là hắn phải thực sự trồng chúng.
Nói một cách đơn giản hơn là hắn bắt buộc phải tham gia nhổ cỏ, xới đất, chỉ có hành động mới có thể thúc đẩy sự phát triển của cây.
Nếu như chỉ rắc hạt giống xuống đất và không làm gì cả thì cho dù hạt giống có đặc biệt như thế nào cũng sẽ phát triển với tốc độ tăng trưởng bình thường.
Vì vậy hắn trồng những loại dược liệu, việc làm nhiều nhất chính là xới đất và làm cỏ, như vậy mới có thể đẩy nhanh tiến độ.
Đặc biệt là sau khi kết hợp với “Thuật trồng cây”.
Không những dược liệu phát triển nhanh mà cỏ dại cũng mọc lên rất nhanh, có điều Vương Thăng cũng không loại bỏ triệt để cỏ dại, dù sao nếu như mỗi ngày đều xới đất thì kỳ thực cũng khá nhàm chán, loại bỏ cỏ dại vẫn rất tốt.
Thời gian trôi qua không chờ một ai, chớp mắt đã đến mùa thu.
Vương Thăng lại luyện tập trong vài tháng.
Trong làng cũng có thêm mấy võ giả.
Những võ giả đó đều là nhờ vào công lao của bản thân mà đổi lại được dung dịch làm mát cơ thể, có người sau khi sử dụng dung dịch làm mát cơ thể đã nhờ sự trợ giúp của công pháp thành công trở thành võ giả, có những người chỉ là cơ thể cường tráng hơn một chút.
Thứ tư chất này đôi khi thực sự sẽ khiến con người nản lòng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo