Những võ giả trong làng, ngoài năm người ban đầu còn có thêm ba người nữa.
Có điều ba người này sau khi bị đào thải ở lần tuyển chọn ở thôn Thanh Sơn lại một lần nữa sử dụng tài nguyên để trở thành võ giả, thiên phú không phải tốt lắm, nếu như không có gì bất ngờ thì họ sẽ trở thành võ giả cấp ba cấp bốn là kết thúc.
Ngược lại bản thân bọn họ đối với việc này thì không cảm thấy sao cả, có thể trở thành võ giả đã là điều mà trước đây bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Còn có những em nhi đồng của học đường, các em ấy đã luyện tập công pháp võ giả mấy tháng rồi.
Nhưng vì nguyên do mỗi ngày chỉ tập luyện một chút thậm chí là cách mấy ngày mới tập luyện một chút nên các em ấy vẫn như cũ, chưa thể trở thành
võ giả.
Có điều cho dù như vậy thì tố chất thể lực của các em ấy cũng đã vượt xa người bình thường.
Lưu Kiến An, một đứa trẻ chín tuổi, nhìn thì cũng không mạnh mẽ, ngược lại còn nhẹ nhàng hiền lành, nhưng lại có thể dễ dàng khiêng một trụ đá nặng hơn trăm cân.
Vương Linh Vi, đứa trẻ chạc tuổi Lưu Kiện An, một cô gái nhẹ nhàng dịu dàng, cũng có thể khiêng một trụ đá nặng hơn trăm cân.
Đương nhiên, đây cũng là chuyện bình thường, không phải một sớm một chiều mà trở thành võ giả, cho dù không trở thành võ giả, trong quá trình luyện tập tố chất thể lực cũng tăng cao.
Bây giờ Chương Trạch và Từ Khúc đã dẫn mọi người đi tu luyện võ thuật rồi.
Mọi việc trong làng đều đang tiến lên, vì thế Vương Thăng đương nhiên sẽ không đi lùi.
Đầu tiên là cung tên không có giảm xuống, hiện tại sẽ chế tạo cung tên, hắn cảm thấy bản thân vẫn còn phải nâng cao kỹ thuật bắn cung.
Dù sao cũng không thể để sức mạnh của khí và máu mỗi lần bùng nổ lại gây sát thương đúng chứ?
Vẫn phải để cung tên tự tạo ra sát thương mới được.
Có điều bây giờ hắn có rất nhiều việc phải làm, vì vậy cũng không có nhiều thời gian để luyện bắn cung tên, vì thế thời gian mấy tháng cũng không phá giới hạn.
Đương nhiên điều này cũng không liên quan đến việc hắn chưa từng luyện bắn cung, cũng không biết nên luyện kỹ năng gì.
Chỉ có thể dựa vào “trăm hay không bằng quen tay” của thanh tiến trình để sửa và giải quyết vấn đề.
Hắn cũng không vội vàng, cứ từ từ là được.
Thực sự tiến bộ lớn nhất vẫn là hai kỹ năng.
Đầu tiên là thuật trồng cây.
Trước đây bởi vì nguyên do dung hợp, khiến cho việc “trồng trọt dược liệu” vốn dĩ đã bị phá giới hạn năm lần biến thành “Thuật trồng cây: phá giới hạn + 4”, tác dụng của dược liệu trồng ra cũng yếu đi không ít.
Bây giờ cuối cùng cũng đã trở lại điểm phá giới hạn năm lần.
Hiệu quả của dược liệu cũng đã được khôi phục, có điều thanh tiến độ càng ngày càng khó lướt.
Đây cũng là một vấn đề mà Vương Thăng phát hiện ra.
Thuật trồng cây bị phá giới hạn năm lần so với trồng trọt dược liệu bị phá giới hạn năm lần càng khó cải thiện hơn một chút.
Có thể thấy trước rằng về sau việc nâng cao thuật trồng cây sẽ càng ngày càng khó hơn.
Về lâu dài, sự kết hợp của các kỹ năng chắc chắn là có tính toán, bởi vì việc hoàn thiện tất cả các kỹ năng có liên quan đến trồng trọt chắc chắn sẽ chậm hơn và cũng tiêu tốn nhiều năng lượng hơn việc chỉ hoàn thiện một kỹ năng trồng trọt.
Thế nhưng trong giai đoạn đầu, tất cả việc trồng trọt đều sẽ bị hạn chế do trình độ kỹ thuật trồng cây cải thiện chậm, đặc biệt là trồng trọt các dược liệu quan trọng.
Về sau, thậm chí có thể xuất hiện khả năng thuật trồng trọt cơ bản tiến bộ, cần Vương Thăng phải dừng lại đợi nâng cao thuật trồng cây, tiếp tục cung cấp tài nguyên tu luyện.
Vốn dĩ lúc đầu hắn nghĩ như này, cho đến lúc hắn phát hiện ra một chuyện khác.
Tiến độ “Luyện Tinh Hoá Khí - Luyện dược” phải mất vài tháng mới đạt khoảng 10%.
Thời gian dài như thế mới đạt được ít như vậy, hắn biết rằng bản thân lo thừa rồi.
Dừng tu luyện và chờ đợi?
Đó căn bản là chuyện không thể nào xảy ra được, khả năng lớn hơn là cả hai tiến độ đều rất chậm, từ từ tiêu hao thời gian và công sức.
Đương nhiên, mặc dù tiến độ mới đạt khoảng 10% nhưng bây giờ tinh thần lực của Vương Thăng cũng đã ngày càng mạnh, hắn cảm thấy chỉ cần tiến bộ thêm một chút, có lẽ sẽ có thể có thể sơ bộ sử dụng được “Thần” của bản thân để làm một số chuyện.
Sau đó chính là tiến độ của Lục Hợp Đại Thương, là cấp bậc có tiến bộ nhiều thứ hai, Lục Hợp Đại Thương phá giới hạn lần thứ hai, Vương Thăng vận dụng càng thêm dễ dàng.
Tiếp sau đó nữa là tiến độ của Ngũ Hành Quyền.
Vương Thăng vẫn luôn rất coi trọng Ngũ Hành Quyền, mỗi lần lúc luyện tập đều sẽ dành nhiều thời gian cho nó hơn.
Vì thế cho dù kỹ năng bây giờ rất nhiều, tiến độ của Ngũ Hành Quyền cũng đã gần phá giới hạn ba lần.
“Ngũ Hành Quyền: Phá giới hạn+297%”.
Chỉ thiếu có 3% tiến độ cũng có thể mở ra sự biến đổi lần thứ ba.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo