“Đây là uy thế, một loại đồ vật nhìn không thấy, sờ không được, nhưng quả thật tồn tại, giống như một người bình thường nhìn thấy quan viên lớn, sẽ không tự giác sinh ra sợ hãi, nói chuyện căng thẳng.”

 

“Mà có thể khiến một Tông Sư như ta sinh ra loại cảm giác này, Vương Thăng đại nhân, ngài đã có khí tượng của Đại Tông Sư!”

 

Khi Nguyệt nói lời này, sắc mặt có hơi phức tạp.

 

Hắn biết Vương Thăng rất có thể đột phá cảnh giới Đại Tông Sư, tiến lên cảnh giới cao hơn, nhưng khi tận mắt nhìn thấy tiến bộ mới phát hiện sự đáng sợ trong đó.

 

 

Lúc này mới bao lâu, cũng đã có khí tượng của Đại Tông Sư.

 

Có lẽ không bao lâu nữa là có thể trở thành Đại Tông Sư chân chính, cực kỳ kinh người.

 

“Uy thế của Đại Tông Sư sao?” Vương Thăng lẩm bẩm tự nói.

 

Nghiêm khắc mà nói, hắn cũng không đi con đường võ giả, nhưng quả thật cũng lấy con đường võ giả làm cơ sở, dùng khí huyết chi lực thay thế tinh khí, sau đó đi lên con đường Nội Đan Thuật.

 

Cho nên, Nguyệt nói mình có uy thế Đại Tông Sư cũng bình thường, dù sao đúng là biểu hiện trên rất nhiều phương diện của hắn cũng không khác võ giả lắm.

 

Tuy nhiên cũng không biết hiện tại hắn còn kém Đại Tông Sư bao nhiêu, có thể chống lại hay không.

 

Vấn đề này chắc chắn sẽ không có phương pháp giải quyết, hắn sẽ không tự tìm chuyện, sẽ không tìm Đại Tông Sư thử thân thủ một lần khi chưa nắm chắc lại.

 

Nhưng mà nói tiếp, một số thủ đoạn của Đại Tông Sư, hắn cũng không rõ ràng lắm.

 

Cuối cùng, hắn vẫn vứt vấn đề này cho Nguyệt.

 

“Nguyệt, ngươi từng thấy Đại Tông Sư ra tay chưa, Đại Tông Sư đều có thủ đoạn như nào?”

 

Nguyệt lắc đầu, nói: “Đại Tông Sư đã rất lâu không ra tay, lần trước Đại Tông Sư ra tay là khi Vĩnh Niên Vương và Giang Hà Vương chiến đấu Cơ quan Cự thú, đáng tiếc ta cũng không nhìn thấy, tuy nhiên với Đại Tông Sư mà nói, nhất định có thể phi hành, ta đã thấy cốc chủ phi hành, còn chuyện khác thì ta cũng không quá rõ.”

 

Lực phá hoại của Đại Tông Sư quá mạnh, như vậy đều sẽ bị Đại Tông Sư khí vận cưỡng chế không được ra tay.

 

 

Cho nên rất lâu rồi không có Đại Tông Sư ra tay, Nguyệt cũng chỉ biết một chút chuyện vụn vặt.

 

Quan Tinh thuật không tính ra được mấy thứ này.

 

Vương Thăng cũng không có cách nào, nhưng biết Đại Tông Sư biết phi hành cũng đủ rồi.

 

Ít nhất hiện tại hắn còn không thể tự mình phi hành, chắc chắn không phải đối thủ.

 

Đồng thời hắn cũng hiểu vì sao lần trước Nguyệt nói chênh lệch giữa Tông Sư và Đại Tông Sư rất lớn, quả thực không phải hai bên cùng loài.

 

Sau lần này, thời gian trôi qua tầm ba tháng, linh gạo trong trại khỏe mạnh trưởng thành, đã cao tầm một mét tả, gió thổi qua, có hoa lúa tung bay.

 

Đồng thời, tiến độ tu luyện của Vương Thăng cũng tăng lên.

 

“Cảnh giới: Luyện Tinh Hóa Khí - Luyện dược: 19.5%”.

 

“Công pháp: Nội Đan Thuật (Luyện Tinh Hóa Khí): Phá giới hạn +416%; Tám Đoạn Cẩm: Phá giới hạn +431%; Huyết Khí Như Long: 75%”; Ngũ Hành quyền: Phá giới hạn +322%; Ngũ Tạng Uẩn Thần Sơ Sinh: 10%; Dịch Cân kinh: Phá giới hạn +315%; Chân Thể: 8%”.

 

“Sinh hoạt: Phân biệt dược liệu: Phá giới hạn +340%; Thuật trồng cây: Phá giới hạn +510%; Rèn: 860%; Cơ Quan Thuật: 685%”.

 

“Võ kỹ: Bát Cực Quyền: Phá giới hạn +250%; Mai Hoa Bộ: Phá giới hạn +267%; Lục Hợp Đại Thương: Phá giới hạn +210%”.

 

Tất cả mọi thứ đều có tiến bộ, ngoại trừ Ngũ Tạng Uẩn Thần Sơ Sinh và Chân Thể đều tiến bộ rất chậm, muốn hoàn toàn hoàn thành cần thời gian rất lâu, thì tiến bộ của những thứ khác cũng chỉ có thể xem như phù hợp quy củ.

 

Quan trọng nhất thật ra vẫn là tiến độ của “Luyện Tinh Hóa Khí. Luyện dược”

 

 

Nhưng Vương Thăng có thể cảm nhận được thay đổi rõ ràng.

 

Có lẽ thần niệm của mình thật sự sắp hóa ảo thành thật, cũng chính là sẽ không còn oại cảm giác trong cõi u minh, mà là có thể chân chính lợi dụng.

 

Thần niệm ngự vật, phi kiếm giết địch đều không phải một loại hy vọng xa vời.

 

Gần như chỉ còn kém một bước.

 

Một bước này có lẽ là ngưỡng cửa mà rất nhiều người khó có thể vượt qua, nhưng đối với Vương Thăng có được thanh tiến độ mà nói, chỉ là chuyện cần thời gian.

 

Nửa tháng sau, tiến độ của “Luyện Tinh Hóa Khí - Luyện dược” đạt tới 20%, Vương Thăng chỉ cảm thấy khí huyết chi lực của mình sau khi trải qua Nê hoàn cung, dường như đã xảy ra biến hóa kỳ diệu.

 

Hai bên vốn dĩ là dung hợp với nhau, hình thành nên Đại Dược.

 

Khí huyết chi lực liên quan đến việc cường hóa “Thần”.

 

Lúc này, sau khi lực lượng trải qua dung hợp tiến vào Đại Dược, dường như Đại Dược đã sinh ra biến hóa mới.

 

Rõ ràng đan điền và Nê hoàn cung ở trời nam đất bắc.

 

Nhưng trong thời khắc này, hai bên dường như vượt qua thời không, trở thành một thể, Đại Dược ảnh hưởng đến Nê hoàn cung, hoặc là nói, Nê hoàn cung ảnh hưởng đến Đại Dược.

 

Vương Thăng đã có thể sử dụng một loại lực lượng mới nói cũ không cũ, nhưng là nói mới cũng không mới.

 

Thần niệm!

 

Cái này vẫn luôn tồn tại, nhưng lại chỉ là lực lượng có thể lợi dụng thô thiển.

 

 

Trước đó, Vương Thăng chỉ có thể dùng thần niệm để cảm nhận.

 

Ví dụ như cảm nhận linh dược, linh gạo linh tinh, hoặc là phán đoán thực lực của võ giả một cách đơn giản.

 

 

0.11236 sec| 2429.766 kb