Chương trước
setting
Chương sau


Editor: Trâm Rừng

Phanh phanh phanh! Tiếng nổ dữ dội đinh tai nhức óc, trạm xăng nổ tung! Ngọn lửa cuồn cuộn mang theo khói đen dày đặc. Ngọn lửa không chỉ thiêu rụi cây xăng mà còn thiêu rụi các phương tiện bên trong. Những chiếc xe quá gần phía đó giống như pháo nổ trong lễ hội mùa xuân, lần lượt nổ tung cái này nối tiếp cái kia, hơn nữa càng ngày càng gần! Ngọn lửa đang lan về phía của hai người họ.

Phù An An nhìn thấy sự tình không đúng, Phó Ý Chi thì phản ứng càng nhanh hơn. Lôi kéo cô bỏ chạy, chạy mãi cho đến cánh đồng ruộng trống trải.

Phanh, phanh, phanh --Sau một loạt tiếng nổ, vụ nổ dừng lại ở phía trước xe của hai người họ mười mét.

Một chiếc xe ô tô màu đen cách xa chiếc xe tải lớn phía trước, nó chỉ bị vỡ kính ở bên ngoài, tỏa ra khói đen chứ không hề phát nổ! Người phụ nẽ lái xe rất muốn khóc--- cái này còn ai dám nói lão nương là tài xế sát thủ nữa không!

Cột dung nham vẫn đang phun trào, sức mạnh khổng lồ đó đủ vượt biên giới của vũ trụ. Bốn đến năm phút sau khi phun trào, một đám mây hình nấm khổng lồ hình thành trên cột dung nham nóng chảy.

Nó không phải là loại sau khi bom hạt nhân phát nổ, nó cao hơn bất cứ thứ gì con người từng nhìn thấy! Nó bao phủ bầu trời, mặt đất là một mảnh tối tăm. Về cơ bản không còn người sống sót ở quận Dongshu.

Những người trên đường đang lặng lẽ chờ đợi đợt sung kích tấn công tiếp theo sau khi núi lửa phun trào.

Cột dung nham khiến người ta vô cùng sợ hãi. Nhưng khoảng cách của bọn họ đủ xa, dung nham cường đại không có khả năng chảy tới nơi cách xa bốn trăm sáu mươi km này!

Mọi người tiếp tục chờ đợi. Năm sáu phút nữa trôi qua. Cho nên...... Chạy đủ xa, bây giờ bọn họ đã không sao đúng không? Hầu hết họ đều nghĩ như vậy, thậm chí có người còn từ từ tiến lại gần xe của mình.

Cho đến khi đột nhiên có một tiếng động thật lớn truyền đến. Sóng ánh sáng nhanh hơn sóng địa chấn và sóng địa chấn nhanh hơn nhiều so với sóng âm thanh.

Mãi hơn mười phút sau mới nghe thấy tiếng đất vỡ vào ngay lúc núi lửa phun trào. Loại âm thanh đó giống như một người đứng giữa hai chiếc máy bay phản lực đang cất cánh, âm thanh như vậy gần như có thể làm thủng màng nhĩ!

Mọi người đều ở đây thét lên. Nhưng mà mọi người căn bản không nghe thấy âm thanh của mình. Loại đau đớn này vô cùng đáng sợ, mọi người bịt chặt lỗ tai lại, nhưng âm thanh cuồng bạo này lại khiến rất nhiều người ù tai, máu chảy dọc theo lỗ tai.

Sau cuộc tấn công cuối cùng này, vụ phun trào núi lửa khổng lồ này cuối cùng cũng kết thúc! Nó kéo dài ngắn hơn nhiều so với các vụ phun trào núi lửa bình thường.

Nhưng mà, ngắn ngủi mười phút đồng hồ này, trong trò chơi ít nhất 400.000 người đã biến mất, ba phần tư tử vong, nếu như lúc này có người ở trên cao nhìn xuống, sẽ nhìn thấy được một cái miệng núi lửa có chiều rộng khoảng 10km.

Nhà cửa bị phá hủy. Mặt đất bị nứt toác. Mùi lưu huỳnh thoang thoảng trong không khí, còn có những tảng đá núi lửa trong đám mây hình nấm trên đầu bay theo gió đi đến nhiều địa phương khác.

Xem ra tối nay sẽ không thể đi đến được nơi khác rồi.

Những người trên con đường cao tốc này đã ngồi lại với nhau và chờ đợi trong hai giờ đồng hồ. Mọi người đều bị dọa sợ, thẳng đến khi không bất kỳ động tĩnh nào, bọn hắn mới lục tục lên xe.

Nhiều người bị thủng màng nhĩ bắt đầu đi xin thuốc ở các xe khác. Xe của một số người bị nổ tung nên họ đã lấy tiền để mua nước, giấy vệ sinh và các nhu yếu phẩm cơ bản hàng ngày khác từ những người khác.

Hai người Phù An An rất là mau mắn, xe vẫn còn đó, lỗ tai của hai người cũng không bị gì. Không gian của chiếc Hummer dưới sự cải tiến của Phó Ý Chi đã trở nên lớn hơn, hàng ghế sau và ghế trước có thể di chuyển để tạo thành một chiếc giường không quá lớn nhưng cũng không quá nhỏ.

Vì không để cho người khác chú ý tới nên Phù An An không có cầm các loại đồ vật như chăn mền ra ngoài. Hai người ngồi trong xe ăn uống đơn giản, cho đến khi có người gõ cửa kính xe.

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

1.74255 sec| 2400.539 kb