- Người chết Vương Nghiêu là thanh niên lêu lổng, lúc còn học ở trường đã bị xử phạt đủ tội, thường xuyên tham dự kéo bè kéo cánh đánh nhau, thích bắt nạt học sinh lớp dưới…
Vương Toàn Dập trượt trang trên màn hình, sau đó dừng lại, chỉ chỉ:
- Là tin tức này, lúc trước sáu nam sinh trường trung học số hai của thành phố Nam Giang vây đánh một đứa con trai, sau đó video clip, ảnh chụp còn được lan truyền trên mạng, lúc ấy có tờ báo nói, đứa bé nam bị đánh ngất đi nhiều lần, tai phải bị đánh điếc.
Vương Toàn Dập dừng một lát, nói tiếp:
- Tôi và đội trưởng Lục đã gặp dì ba của người chết, theo như lời bà ấy, mẹ người chết qua đời từ sớm, cha là quỷ rượu, bình thường không dạy dỗ người chết, lúc người chết học trung học, thường xuyên gây chuyện ở trường học, cuối cùng bị đuổi học, sau đó vẫn không tìm được công việc đứng đắn, cứ lêu lổng như vậy, chuyện bạo lực ở trường trung học số hai lúc trước, Vương Lợi em trai người chết cũng tham dự, là một trong những người đánh.
- Chúng tôi cũng tìm được Vương Lợi, dựa theo lời Vương Lợi nói, cậu ta từng nói với Vương Nghiêu, trong lớp có một tên ngốc, bình thường nhìn ngây ngốc ngơ ngác, các bạn trong lớp đều không thích, còn thường xuyên trêu chọc cậu ta, sau khi Vương Nghiêu nghe xong, bảo Vương Lợi và mấy người cùng trêu đùa đứa trẻ kia, gọi đứa bé kia ra, sau đó liền xảy ra chuyện đó.
- Nhưng cuối cùng chuyện này không sao cả, Vương Lợi nói, trong sáu đứa con trai tham dự, có hai người điều kiện gia đình rất tốt, lúc ấy Vương Lợi nhìn tình hình đó, đã sợ hãi muốn dừng tay, Vương Nghiêu lại châm ngòi thổi gió với hai đứa con trai kia, hơn nữa hai đứa con trai kia còn vỗ ngực đảm bảo, nhà bọn họ có thể xử lý chuyện này…
Trong tổ chuyên án, lại là yên lặng với áp suất thấp.
- Ông nội nó! Trẻ con hiện giờ đều vô pháp vô thiên như vậy sao?
Khi Hình Lệ nói chuyện, chỉ cảm thấy tức giận ‘cháy bừng’ lên cao, xông lên thẳng ót.
Tức giận đến mức đầu ông ta đau đớn.
- Vương Nghiêu không phải người tham dự trực tiếp vào chuyện bạo lực học đường lần này, nhưng chuyện này do cậu ta mà ra, người quay video clip và châm ngòi thổi gió cũng là cậu ta.
Lục Kỳ chỉ ra điểm quan trọng.
Hai tay Tần Cận Bắc đè lên nhau, đặt trên mặt bàn, suy nghĩ một lát:
- Mục tiêu của hung thủ lần này, là người xem bạo lực học đường.
Tầm mắt của anh lướt qua vài người còn lại, giải thích:
- Hung thủ đâm mắt người chết bị thương, còn dùng dao rạch miệng người chết.
Những người đứng xem bạo lực học đường, phần lớn sẽ lựa chọn lạnh lùng đứng xem, hoặc làm như không nhìn thấy.
Thậm chí còn giúp đỡ.
Người xem im lặng, làm như không thấy và châm ngòi thổi gió, khiến bạo lực học đường càng ngày càng nghiêm trọng, hung thủ đâm mắt người chết, rạch khóe miệng người chết, là ngầm có ngụ ý như vậy.
- Chỉ là…
Vương Toàn Dập hồi tưởng lại thi thể của Vương Nghiêu:
- Người chết đã hoàn toàn thay đổi, cơ thể bị đâm như một miếng thịt nát…
Khi nói chuyện, Vương Toàn Dập lập tức cảm thấy có thứ gì đó trong bụng cuồn cuộn lên, da đầu cũng run lên một trận.
- Quá biến thái rồi… Cho dù hung thủ là học trò của Chu Dật đi nữa, nhưng Chu Dật cũng không làm như vậy.
Một câu của Vương Toàn Dập làm bầu không khí trong tổ chuyên án lạnh xuống lần hai.
Rất lâu sau, Nam Mộc luôn lắng nghe, cuối cùng cũng mở miệng:
- Chu Dật giống như đắp nặn tác phẩm đi dạy học trò của mình, nhưng anh ta không thể quyết định, cuối cùng những người này sẽ biến thành cái dạng gì.
Vụ án kho hàng nổ mạnh ở Thành Nam, còn cả vụ án Vương Nghiêu bị giết, trước mắt tạm thời không có tiến triển gì.
Nhưng khi Lục Kỳ biết được thân phận người chết trong vụ án kho hàng nổ mạnh, Nam Mộc nhạy cảm nắm giữ được điểm khác thường của anh ta.
- Sư phụ, lúc điều tra vụ án liên hoàn ba người, anh có thể nhanh chóng giải được đáp án, tìm được xưởng máy móc và thi thể, là vì cô ta sao?
Nam Mộc nhìn Lục Kỳ, tuy là câu hỏi, nhưng trong lòng đã có đáp án.
Lục Kỳ luôn ánh tuấn ôn hòa từ trước đến nay, lúc này trên mặt không còn ôn hòa, thay vào đó là một vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Đó là một loại biểu cảm khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.
Tự trách, phức tạp, kiềm chế, mà giống như sắp đến loại tan vỡ nào đó.
Nam Mộc nhìn sườn mặt trắng nõn tuấn lãng của anh ta, cho đến bây giờ, cuối cùng cô cũng hiểu rõ, trong khoảng thời gian này Lục Kỳ khác thường là vì đâu mà ra.
Chắc là Lục Kỳ đối với cô gái tên Bạch Tiêu Tiêu này, có một loại ý nghĩ mắc nợ nào đó, mà Chu Dật luôn lợi dụng Bạch Tiêu Tiêu, quấy nhiễu Lục Kỳ.
Giống như anh ta từng làm với Tần Cận Bắc.
Chu Dật là người vô cùng thông minh, anh ta hiểu rõ nhân tính, có thể đùa giỡn nhân tính trong lòng bàn tay.
Nhưng anh ta từng bị nhân tính gây thương tích, anh ta hận nhân tính, cho lên luôn không qua được nhược điểm nhân tính.
- …
Nam Mộc nhìn Lục Kỳ như vậy, môi giật giật, cuối cùng không nói gì, chỉ giơ tay, vỗ nhẹ lên bả vai Lục Kỳ.
Khi cô quay trở về vị trí của mình, liền thấy ba người Tần Cận Bắc, Hình Lệ và Vương Toàn Dập đi đến.
Tần Cận Bắc vừa được cục trưởng Hàn gọi đi, không dễ dàng gì mới phá được vụ án liên hoàn bốn năm trước, vốn tưởng rằng có thể thả lỏng một hơi, ai ngờ Chu Dật chết, lại bắt đầu.
Lúc anh đi tới, Nam Mộc ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Sắc mặt anh bình tĩnh như thường, không nhìn ra khác thường.
Sau khi im lặng ngắn ngủi, Nam Mộc lại nâng mắt, nhìn Tần Cận Bắc:
- Chu Dật thế thân phận của Hàn Viễn, còn trong ba năm, Hàn Viễn bị giết hại, chặt đứt tất cả liên hệ trước đây, cho nên trong ba năm không ai nhận ra anh ta, nhưng thi thể của Hàn Viễn…
- Chu Dật vì báo thù vào bốn năm sau, rất cẩn thận không có một sai sót, thậm chí còn sát hại người vô tội, vậy anh ta đảm bảo như thế nào, trong ba năm này, không ai sẽ phát hiện ra thi thể của Hàn Viễn?
Chu Dật chết, rất nhanh thành phố Nam Giang xảy ra hai vụ án liên quan, đến bây giờ Thẩm Toán còn đang ở trong bệnh viện dưỡng thương, tổ chuyên án bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, cho nên bọn họ không có tinh lực đi suy nghĩ một vấn đề quan trọng như vậy.
- Tiểu Mộc Đầu nói rất đúng…
Hình Lệ giơ tay, sờ sờ đầu của mình:
- Nếu như thi thể của Hàn Viễn bị phát hiện, đối với Chu Dật mà nói, không phải là toàn bộ xong rồi sao.
Vương Toàn Dập nghe xong những lời mọi người nói, vẻ mặt do dự, không biết có nên nói ra suy đoán của mình hay không.
- Chuyện đó…
Anh ta do dự:
- Mọi người còn nhớ rõ, chó trong vụ án liên hoàn ba người không…
Hình Lệ nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi:
- Ý cháu là nói?
Ý của Vương Toàn Dập là, nếu Chu Dật có khả năng lợi dụng chó xử lý phần thừa của thi thể trong vụ án liên hoàn ba người, như vậy cũng có khả năng anh ta dùng phương pháp như vậy, đi xử lý thi thể của Hàn Viễn.
Nam Mộc đang định lắc đầu, bày tỏ không đồng ý, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Tần Cận Bắc;
- Về chuyện này, Chu Dật sẽ không mượn tay người khác.
Hơn nữa phương pháp lợi dụng chó xử lý thi thể, không phải không có sơ hở.
Cô nhìn Tần Cận Bắc đối diện theo bản năng, cô mơ hồ có dự cảm anh sẽ suy luận ra một việc càng làm người ta khiếp sợ.
- Chu Dật sẽ đặt thi thể cách anh ta gần nhất…
Tạm dừng một giây, giọng nói trầm thấp của anh vang lên lần hai:
- Thậm chí là nơi mỗi ngày đều có thể thấy.
- -------------
Dịch: BảoNhi
Biên tập: BảoNhi
Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 14/12/2018
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo