Dương Tam đem chuyện tượng Phật kia nói lại với Bắc Bất Nhạc, vị này rất có địa vị trong Đạo giáo, để ông ta ra mặt là tốt nhất.

Sự thật chứng minh, suy đoán của Dương Tam đúng đến khoảng tám chín phần. Tượng Phật được khai quang như vậy không chỉ có một, trong đó thậm chí còn có một phú thương trở thành tín đồ cuồng nhiệt, bây giờ mở miệng ngậm miệng đều là ngã phật từ bi, còn muốn xuất gia quy y cửa Phật, dùng hết gia sản để tu sửa nhà chùa, cung phụng tượng Phật.

Chờ sau khi Dương Tam bổ tượng Phật kia ra, người phú thương ấy mới khôi phục lại bình thường. Người nhà hắn vô cùng cảm kích, không chỉ đem tượng Phật kia cho Dương Tam xử lý, còn tặng cho cô một bao lì xì thật dày.

Trong khoảng thời gian này, Dương Tam đã kiếm lời được ba cái tượng Phật, khiến cô cũng không nhịn được muốn niệm một câu “Ngã phật từ bi”.

Bắc Bất Nhạc cũng dẫn người đi tìm Viên đại sư kia, chỉ là người này đã nghe được tiếng gió từ trước, bây giờ chẳng thấy bóng dáng đâu, cũng không rõ tung tích. Nhưng từ sau khi việc này truyền ra ngoài, nên cũng có không ít người đề cao cảnh giác, không tùy ý đưa tặng người khác tượng Phật nữa.

Dương Tam cũng nghe được tin tức từ phía sư huynh Liễu Giác, tên đại sư kia một tháng trước từng ngẫu nhiên gặp được người nhà họ Triệu, cùng với Triệu gia hàng yêu trừ ma, rất có khả năng là khi đó đã bị độ hóa. Chỉ cần giải quyết được ngọn nguồn là Liên Hoa Công Đức Tháp, hẳn là đại sư kia sẽ khôi phục lại bình thường. Trong khoảng thời gian này, vì tránh để Triệu gia tiếp tục phá rối, Liễu Giác vô cùng dứt khoát một lưới bắt hết hai nhà kho của Triệu gia, kiếm cho bọn họ chút chuyện để làm.

Vì thế tin tức Triệu gia bị trộm và tên đại sư kia bỏ trốn bị truyền ra đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi trong giang hồ. Khi nhà kho bị trộm, Liễu Giác đang ở cùng đệ tử của Triệu gia, có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng, nên không ai hoài nghi lên đầu hắn. Hai bảo khố kia của Triệu gia chứa đựng rất nhiều pháp khí trân quý tích cóp được mấy trăm năm qua, vì vậy Triệu gia đã vận dụng toàn bộ tài nguyên, tận lực tìm kiếm đạo tặc nhưng lại không tìm thấy dấu vết.

Dương Tam yên lặng khen ngợi sư huynh nhà mình, sau đó tiếp tục đi tìm mấy bản lậu kia.

Dương Tam nhìn những tượng Phật lớn nhỏ không đồng nhất trước mặt, như vậy xem ra, vẫn là tượng Phật kia của Doãn gia là đáng giá nhất.

Trong thời gian này, một vài hòa thượng bày tỏ chùa miếu của bọn họ cũng có thể tinh lọc, chỉ là trong mắt những phú thương kia, hòa thượng chỉ biết niệm kinh không thể nào so được với Dương Tam chỉ tùy ý liền có thể triệu hoán được thiên lôi, không ít người đều lựa chọn Dương Tam hỗ trợ xử lý. Chuyện lần này cũng khiến thanh danh của cô được nâng cao hơn.

Tiểu Kim cảm khái nói: “Chỗ vàng đó cũng phải sáu mươi cân đi?”

Dương Tam hơi hơi gật đầu, tâm tình hết sức vui sướng. Mấy ngày nay cô không chỉ kiếm lời từ tượng Phật mà còn thu được không ít thù lao, kho vàng nhỏ dần đầy lên.

Cô dò hỏi Tiểu Kim: “Ba người muốn vào núi cùng tôi hay tiếp tục ngây ngốc ở nhà?”

Sau khi chuyện tượng Phật kia tạm thời chấm dứt, Dương Tam nhận được điện thoại của Từ Xuân Thâm.

Hiện tại Từ Xuân Thâm đang quay một bộ phim điện ảnh có tên “Như Mộng Lệnh”, trước mắt cần phải vào trong núi sâu rừng già để tiến hành những cảnh quay cuối cùng. Chỉ là trong quá trình làm việc lại xuất hiện không ít việc kỳ quái, đạo diễn liền muốn mời một người chuyên nghiệp đến xem, Từ Xuân Thâm liền đề cử Dương Tam.

Dương Tam suy nghĩ, cảm thấy chuyện tượng Phật kia đã tạm thời kết thúc, trước khi tham gia pháp hội, vừa hay cô cũng có chút thời gian rảnh rỗi nên liền đồng ý. Thêm vào đó, tuy rằng cô đã tham gia gameshow, nhưng lại chưa nhìn thấy quay phim điện ảnh bao giờ, có chút nóng lòng muốn xem thử.

Tiểu Kim nói: “Tôi vẫn nên ở nhà vẽ bùa thì hơn.”

Bời vì sự Doãn Văn Giác là đối tượng hợp tác nỗ lực tuyên truyền, nên tình hình tiêu thụ của cửa hàng trực tuyến cũng không tệ lắm.

Hứa Giai Hâm nói: “Tôi sẽ đi cùng đại nhân.” Cô ấy là quỷ hồn, chỉ cần cô ấy muốn thì người khác sẽ không nhìn thấy được cô ấy, đến lúc đó để cô ấy đi điều tra cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Tiểu Hắc giơ khối Rubik trong tay mình lên, tuy rằng nó rất muốn đi, nhưng nó cũng không muốn uống canh của Mạnh Bà, nó phải luyện tập xoay Rubik thật tốt, đến lúc đó còn tham gia giải thi đấu quốc gia.

Dương Tam gật đầu: “Được, vậy Giai Hâm sẽ cùng tôi qua đó.”

Mặt khác, bởi vì gần đây Từ Xuân Thâm đều bận rộn đóng phim, cô cũng không thể ăn rau dưa do anh trồng nên rất nhớ hương vị kia.

Cô quyết định! Chờ sau này nhất định phải bắt Từ Xuân Thâm nấu cho cô thật nhiều thức ăn!

Rừng cây xanh um tươi tốt, tán cây che phủ kín mít cả đỉnh đầu, trong không khí mang theo hơi nước ấm ướt, thấm vào ruột gan.

Đạo diễn Cung để râu ria xồm, dáng người cao to, nếu thay đổi phong cách ăn mặc hẳn là có thể làm yakuza.

Đạo diễn Cung nói với cô: “Ngày đầu tiên, có một cô gái nghịch nước ở gần đây, kết quả suýt chút nữa chết đuối, nếu không phải có mấy nhân viên công tác đúng lúc đi ngang qua thì đã không thể cứu vãn. Tôi đã hỏi qua cô ấy, cô ấy nói rằng lúc ở trong nước cảm giác được một đôi tay đang kéo chân mình.”

“Hôm kia, cũng có một người bị đẩy từ trên cầu thang xuống, nhưng xem camera giám sát thì lại không thấy có ai ở phía sau đẩy anh ta cả.”

“Ngày hôm qua, có một nữ diễn viễn ở trong phòng kịch tập thoại, bị đèn trên đầu rơi xuống, may mắn được đưa đến bệnh viện kịp thời mới cứu được một mạng.”

0.99740 sec| 2395.805 kb