Người dịch: PrimeK Tohabong

~~~~~~~

【 Lời nhắc 】 giá trị dao động cảm xúc mục tiêu đột phá 90, ngẫu nhiên thu được kỹ pháp phàm cấp 《 kiếm pháp cơ sở: Trảm 》.

【 Lời nhắc 】 《 kiếm pháp cơ sở: Trảm 》bạo kích, tấn cấp thành kỹ pháp huyền cấp 《Trảm chi chân giải》

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Đã lâu không gặp!

Hắn nghiêng mặt, nhìn về phía tiểu thị nữ thiếp thân của mình.

Tiểu Bạch Chỉ của ta, ngươi lại đánh mất cảm xúc rồi.

Bạch Chỉ rõ ràng là người có cảm xúc dao động lớn nhất, nàng kinh ngạc nhìn Doanh Vô Kỵ, có chút mất hồn mất vía.

Doanh Vô Kỵ xoa xoa đầu của nàng: “Em làm sao vậy?”

“Em nghe người ta nói, muốn tiến vào vương thất làm phò mã, thì điều kiện phải là sức khỏe không được kém, trước hôn nhân công chúa sẽ phái tới một cung nữ để thử sức khỏe của phò mã, mọi người bảo có đúng không!”

Doanh Vô Kỵ sửng sốt: “Hình như là có cái này, bất quá ta cũng không phải là phò mã bình thường, công đoạn kiểm tra này hẳn là không…”

Bạch Chỉ nắm chặt nắm đấm trắng nõn: “Cung nữ kia dựa vào cái gì!”

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Bạch Chỉ vẻ mặt lo lắng: “Thân thể của Công tử vẫn không tốt, nếu là bị nàng phát hiện liền nguy rồi, công tử có thể thương lượng với công chúa một chút là để em giúp công tử thử, chúng ta đều là người một nhà, em nhất định sẽ giữ bí mật!”

Hoa Triều: “.....”.

La Minh: “.....”.

Doanh Vộ Kỵ: “???”

Hắn cảm giác trên mặt có chút không nhịn được, mắng chửi đĩnh đạc nói: “Mẹ nó, những đồ chó sủa loạn kia nói ông mày không được, ông mày năm đó tại Lầu Xanh đại chiến ba ngày ba đêm, làm sao có thể không được?”

La Minh thở dài một hơi: “Hỏng ở chỗ này, bọn họ nói ngươi vốn thân thể xương cốt cũng không tệ lắm, nhưng chơi gái trong Lầu Xanh 3 ngày đến mức hỏng cả người. Đã hơn một tháng rồi, ngươi còn chưa một lần đến Lầu Xanh, đây chính là bằng chứng tốt nhất!”

Doanh Vộ Kỵ: “???”

La Minh lại bổ sung: “Bọn họ còn nói, cái này căn bản cũng không cần ngươi giải thích, thiên hạ này có người đàn ông trẻ tuổi nào sau khi biết mùi gái rồi mà một tháng rồi còn không đi Lầu Xanh, hoặc là cái đó hỏng hẳn hoặc là đại ngộ, nhưng biểu hiện gần đây của ngươi chả giống như đại ngộ tý nào.”

Doanh Vộ Kỵ: “???”

Lần này Hoa Triều đều có chút lo lắng: “Vô Kỵ, thân thể của đệ…”

Doanh Vô Kỵ nóng nảy: “Ta thân thể rất tốt, nhất định phải ép ta chứng minh một chút sao?”

“Vậy, vậy ….cũng không cần”.

Hoa Triều đỏ mặt, chợt lại lo lắng nói: “Kỳ thật những lời đồn này, ảnh hưởng cũng đều là hư danh. Mấu chốt là hiện tại Bách gia thịnh hội, có không ít nhân tài kiệt xuất của các nước khác đến, nếu là từng người đều tìm tới cửa…”

Doanh Vô Kỵ đã sớm ý thức được sự tình không đúng, quay đầu hỏi: “La Minh! ngoại trừ Ngụy gia ta cũng không chọc bất luận kẻ nào, như thế nào cừu hận đều ở trên người ta?”

La Minh sắc mặt có chút cổ quái: “Ngươi có từng nghe qua, Đại Chu Bách Hiểu Sinh?”

“Nghe rồi!”

Doanh Vô Kỵ nhíu mày, Đại Chu Bách Hiểu Sinh này xem như một du hiệp, sinh ra ở Việt quốc, sau khi Việt quốc bị diệt, đi du lịch tại các nước chư hầu, rất hiểu biết đối với chính sự chư hầu thiên hạ, kỳ văn dị sự.

Tóm tắt trong một câu: Từ điển bách khoa toàn thư sống

Nói ra câu nào đều có không ít người tin

La Minh buông tay: “Hắn cũng tới Giáng Thành, nói Bách gia thịnh hội lần này, mặc dù có không ít thiên tài các quốc gia tới, nhưng so với ngươi, không nghi ngờ gì nữa chỉ là hạng gà chó.”

“Con mẹ nó!”

Doanh Vô Kỵ nhổ một ngụm, nghĩ cũng không cần nghĩ đã biết có người sau lưng người này có người sai khiến”

Tin tức liên hôn giữa mình và Lê vương thất vừa truyền ra, đây lại là ngày đầu tiên, đã có tin đồn sức khỏe mình không được, lời đồn đãi gì cũng truyền ra, hơn nữa chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, đã truyền khắp cả Giáng Thành.

Tốc độ lan truyền này, khác gì với việc minh tinh ngoại tình.

Hắn hỏi: “Là Ngụy gia?”

La Minh hỏi ngược lại: “Còn có thể là ai?”

Hoa Triều có chút lo lắng nói: “Vô Kỵ! Nếu bọn họ tới cửa khiêu chiến, đệ nhất định không được ra, thương thế trên người đệ còn chưa khỏi”.

“Yên tâm, đệ đâu có ngốc!”

Doanh Vô Kỵ cười cười, không nói có thể đánh thắng được hay không, cho dù mình có thể thoải mái nghiền ép chúng thì hết tên này đến tên khác đến thì làm gì còn thời gian làm việc khác?

Bạch Chỉ có chút nghi hoặc “Em cảm giác những người này thật ngu ngốc, tung những tin đồn này ra, chúng ta không thừa nhận là được, chẳng lẽ thật sự ảnh hưởng đến việc liên hôn của công tử?”

“Đương nhiên không ảnh hưởng!”

“Bọn họ nếu thật sự ảnh hưởng đến hôn sự của hai nước Càn Lê, đám quần thần đã sớm liều chết dập đầu can gián với Triệu Kỵ”.

Nguyên nhân không có hắn, bọn họ không có bất kỳ lý do gì ngăn cản hai nước liên hôn.

Bạch Chỉ càng mơ hồ: “Vậy…”

Doanh Vô Kỵ khẽ nhíu mày: “Kỳ thật bản thân liên hôn không đáng sợ, trong lịch sử có rất nhiều trường hợp hai nước liên hôn rồi, vấn đề mấu chốt vẫn là địa vị của hôn sự này. Nếu như ta và công chúa muốn liên hôn, đều là người không quan trọng ở mẫu quốc của mình, vậy hôn sự này là loại rác rưởi. Nhưng nếu địa vị của chúng ta đều rất cao, sẽ ảnh hưởng đến hành động của hoàng gia hai nước, đây mới là điều bọn họ sợ hãi. Lợi dụng hai lời đồn đãi này, làm cho danh dự của ta mất sạch, thủ đoạn không tính là cao minh, nhưng thật đúng là có chút hữu dụng”.

Một bên.

La Minh cười cười: “Nói như thế ngược lại là phóng đại, Doanh huynh ngươi hiện tại trong tay cầm một vụ làm ăn lớn, như thế nào lại bị lời đồn đãi ảnh hưởng địa vị. Chỉ cần ngươi không thèm để ý những hư danh này…”

0.46058 sec| 2416.672 kb