Người dịch: PrimeK Tohabong

Mễ Tinh Ly lắc đầu cười: “Các người nói cũng quá rồi! Ai cũng biết biến pháp có thể trở nên mạnh mẽ, nhưng trong thiên hạ ngoại trừ Càn quốc, có ai chân chính thành công? Sở quốc chỉ biến pháp đến một nửa, Lê quốc các ngươi còn có hai nhà Ngụy Hàn, đâu có dễ dàng thực hiện thành công biến pháp? Huống chi Càn quốc không kiêng kỵ Lê quốc các ngươi? Các ngươi bề ngoài nói Càn Lê là nước bang giao, nhưng Lê quốc các ngươi cũng âm thầm gây trở ngại không ít cho sứ quán Càn quốc? Càn quốc quật khởi cất bước gian nan, cục diện nghèo khó không phải là Lê quốc các ngươi tạo thành sao? Làm sao một cuộc liên hôn là liền có thể thay đổi tất cả? Rõ ràng chính là Ngụy gia các ngươi kiêng kỵ Tôn thất Triệu thị cùng Càn quốc liên thủ chèn ép các ngươi, cũng không cần kéo Tề Sở hai nước chúng ta cùng chìm!Thủ đoạn này thật sự không cao minh!”

Ngụy Mãnh sắc mặt có chút khó coi, không nghĩ tới Mễ Tinh Ly một người ngoài, lại phân tích thế cục Ngụy gia một cách rõ ràng như vậy, khó trách ở Sở quốc, người ta gọi nàng là nữ công tử, quả nhiên không đơn giản.

Sắc mặt Hạng Đỉnh hơi hòa hoãn: “Ta nói Ngụy huynh sao lại sợ quốc gia mình quật khởi như vậy, thì ra là tính toán nhỏ này. Ta cùng Doanh Vô Kỵ tiếp xúc qua, cũng không phải là truyền kỳ như Bách Hiểu Sinh nói.Tài văn chương mặc dù tốt, lại không thông chính sự, người lại dính đầy mùi tiền, lúc giết Ngụy Đằng tuy rằng thực lực không tầm thường, tâm tính tàn nhẫn, nhưng cũng cuồng vọng, vì một nữ tử, mà trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.Cho dù có vài phần nhanh trí, nhưng căn bản không đáng lo. Cho dù Càn Lê hai nước thật sự liên hôn thuận lợi, hôn sự này cũng nhiều nhất khiến hư danh bang giao hữu hảo Càn Lê dễ nghe chút ít, nếu nó liên thủ chấn nhiếp thiên hạ e rằng còn quá sớm.Các ngươi chột dạ, muốn chèn ép Doanh Vô Kỵ thì cứ tự mình đứng ra chèn ép, ta thấy hiệu quả hôm nay không phải là rất tốt sao? Hắn bị các ngươi bức thành con rùa đen rụt cổ rồi!”

Mễ Tinh Ly khẽ gật đầu, quan điểm của nàng mặc dù có chút khác biệt với Hạng Đỉnh, nhưng đại thể nhất trí, nghĩ thầm cũng may Hạng thị đối với con cháu nhà mình giáo dục thật là nghiêm khắc, mới không dạy dỗ Hạng Đỉnh thành dạng chỉ biết ăn no vác nặng”

Mình chỉ là hơi thêm tý nhắc nhở, hắn liền có thể phản ứng lại.

Ngụy Mãnh bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể từ bỏ.

“Lời nói vụng về như thế, lừa gạt đám ngu xuẩn kia còn được, muốn lừa gạt chúng ta còn chưa đủ tư cách”.Điền Văn Kính cười nhạo một tiếng, mắt thấy Ngụy Mãnh sắc mặt lại khó coi một phần, liền nhanh chóng hướng ánh mắt về phía Thư cục: “Ta thấy Doanh Vô Kỵ này căn bản không xứng với danh tiếng lớn như vậy, chỉ hai lời đồn đã khiến hắn sợ không dám ra khỏi cửa.”

Nhưng đúng lúc này.

Cọt kẹt!

Cửa lớn của Thư cục Thượng Mặc mở ra.

Bất quá đi ra cũng không phải Doanh Vô Kỵ, mà là một tiểu nhị trong tiệm.

“Chúng ta muốn luận bàn chính là Doanh Vô Kỵ, ngươi một tên tiểu nhị đi ra làm cái gì, có phải hay không Doanh Vô Kỵ sợ vỡ mật, không dám đi ra?”

Lúc này có người phàn nàn nói.

Tiểu nhị cũng không chịu, lúc này bảo thủ hạ đem một tờ giấy dán ở bên cạnh cửa lớn.

Hắn cầm trong tay một tờ giấy khác, hắng giọng: “Ta thay mặt công tử truyền lời cho chư vị: Bách Hiểu Sinh nói không sai, bản công tử đích thật là văn võ toàn tài, nhưng nếu ai khiêu chiến cũng đều nhận lời thì bản công tử còn có thời gian làm chính sự hay không?

Bản công tử biết các ngươi tự xưng là văn võ đại tài, nhưng ở trước mặt bản công tử bất quá chỉ là loại gà chó.

Muốn khiêu chiến bản công tử, xin hãy chứng minh thực lực của mình trước đi!

Bản công tử là đệ nhất chiến lực trong số những người từ Thai Thuế Cảnh trở xuống, một mình chém hơn 10 cường giả Thai Thuế Cảnh. Muốn cùng bản công tử đấu võ thì hãy tự mình khiêu chiến với hơn 10 Cao thủ Thai Thuế Cảnh mà không chết rồi tới tìm bản công tử, nhớ kỹ trong đó bao gồm sáu người lục phẩm Linh Thai, đừng có thiếu.

Muốn cùng bản công tử văn đấu, trước hết tiếp bản công tử một đạo đề, nếu trong vòng một khắc có thể giải được, bản công tử không ngại cùng các ngươi luận bàn.

Nếu như trong vòng một khắc đồng hồ không làm được, sáng sớm ra đừng có vào cửa Thư cục.

Tiểu nhị không nhìn mọi người đỏ mặt tía tai bị khiêu khích, hắng giọng, bổ sung một câu cuối cùng: “Con mẹ nó ta không chơi với kẻ ngốc”.

Mọi người ở đây: “.....”.

Tinh Ly: “...”

Điền Văn Kính: “.....”.

Ngụy Mãnh: “.....”.

Hạng Đỉnh: “.....”.

Không chơi với kẻ ngốc sao?

Nói ai ngốc?

Trong lúc nhất thời, toàn trường xôn xao.

Ngông cuồng!

Cái này cũng quá ngông cuồng đi?

Ai cũng không nghĩ tới, Doanh Vô Kỵ không chỉ không có nhận lời khiêu chiến, ngược lại mắng tất cả mọi người ở đây một trận.

Thế nào?

Bách Hiểu Sinh nói ngươi đệ nhất, ngươi thật sự coi mình là đệ nhất sao?

Nhưng nhìn xem người ta đưa ra hai điều kiện, hình như không có vấn đề gì.

Dù sao, Doanh Vô Kỵ thật sự giết mười mấy Cao thủ Thai Thuế Cảnh, dù là đại bộ phận người đều cho rằng, những cao thủ này trước đó đều bị Cơ Túc ám toán, nhưng đó cũng là trì hoãn phát tác, bình thường người chưa tu luyện đến Thai Thuế Cảnh, ai có thể chống đỡ được nửa canh giờ trước nhiều cao thủ như vậy?

Phi công kiếm pháp đích thật là một trong những lý do, nhưng phi công kiếm pháp cũng không phải loại kiếm pháp tùy tiện liền có thể học được!

Về phần những người nghe lời đồn, họ lại có nhận thức khác đối với thực lực của Doanh Vô Kỵ.

4.26849 sec| 2405.539 kb