Chương 244:Khoảnh khắc hoa nở

Người dịch:PrimeK Tohabong

36 thuật Thiên cương – Khoảnh khắc hoa nở: Có thể làm cho hết thảy thực vật rất nhanh sinh trưởng, cùng với việc nhanh chóng điều lệnh, nắm giữ thuật khô héo, thậm chí có thể hấp thu sinh mệnh nguyên lực của ngoại vật truyền đến thân thể mình hoặc người khác, thần kỹ hồi huyết hồi lam.

Nếu là trước kia, Doanh Vô Kỵ e là mặt đều muốn cười toác miệng, một pháp thuật mạnh mẽ như thế ai lại không vui.

Nhưng hiện tại, hắn có chút hoảng hốt.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, nắm giữ loại pháp thuật này người, tuyệt đối là đại lão.

Đại lão tại sao lại có tâm tình dao động đối với mình từ xa như vậy?

Chết tiệt!

Không cần nghĩ cũng biết, nhất định là bởi vì chuyện ngôn tình kia!

Đại lão bị chuyện ngôn tình phá tuyến phòng thủ như vậy, rốt cuộc là do lão lưu manh hay là Lâm quý phi?

Kẻ trộm là ai?

Thập Tam gia?

Người nắm giữ khoảnh khắc hoa nở này là Thập Tam gia.

Ông ta ở một bên nghe người ta đọc chuyện cho Thiết Ngưu nghe thấy phê quá, còn mình chưa có chương mới nên sốt ruột, thế là nhân dịp mình ngồi tù nên đến trộm bản thảo.

Lời giải thích này có vẻ hợp lý hơn cũng dễ chấp nhận hơn.

Mẹ kiếp!

“Chết tiệt!”

Doanh Vô Kỵ tựa lưng vào ghế, hai mắt trống rỗng nhìn nóc nhà.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của tiểu nhị.

“Công tử, La Minh cầu kiến!”

“Hắn tới làm gì? Bảo hắn cút đi!”

“Vâng!”

Tiểu nhị đáp một tiếng rồi rời đi.

Nhưng một lát sau, âm thanh La Minh liền truyền tới: “Cút đi? Dựa vào cái gì khiến ta cút đi? Đây là Thư cục của đại tỷ ta, Doanh Vô Kỵ dựa vào cái gì đuổi ta…..”. Ai! Doanh huynh, ngươi ở đây, huynh đệ đã lâu không gặp, huynh nhớ ta muốn chết phải không!

Doanh Vô Kỵ không lên tiếng, cứ như vậy nhìn kỹ hắn.

La Minh bị nhìn đến có chút ngượng ngùng, âm thanh cũng yếu đi vài phần: “Ta thừa nhận, lúc trước ta làm những chuyện kia, quả thực có chút không đúng!

Doanh Vô Kỵ cười nhạo một tiếng: “Ngươi nói có phải ngươi làm hay không?”

La Minh suy tư trong chốc lát: “Doanh huynh, ta không thể không nói với ngươi, ta vì sao làm loại chuyện này, còn không phải cha ta bức bách?

“Ngươi con mẹ nó…..”.

“Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi muốn nói ta là con La Yển không phải là em của Hoa Triều?Nhưng ngươi nghĩ xem, tỷ của ta đã cùng La Yển đoạn tuyệt quan hệ cha con, nói cách khác là thân phận con của La Yển và em của Hoa Triều không liên quan gì đến nhau nữa, cho nên ngươi không có lý do đuổi ta đi!”

Doanh Vô Kỵ khóe miệng giật giật: “Cha ngươi đưa ngươi đến học danh sư chỉ để ngươi học đấu khẩu thôi à?”

La Minh khiêm tốn mà khoát tay áo: “Cũng không chỉ là thế, Bách gia thịnh hội lần này, ta còn lấy được thân phận học tử tinh anh Nho gia để nghe các vị phu tử đây!”

“Cái quyền lợi chó má!”

Doanh Vô Kỵ mắng một câu, cảm giác trong lòng rất bị thương, chính mình chép một thiên tác phẩm mới đạt được danh ngạch, tên này này dựa vào quan hệ cũng lấy được một suất.

Bất quá hắn cũng không có lại đuổi La Minh đi, dù sao con hàng này chỉ là có chút lập trường không kiên định, nhưng tâm nhãn vẫn là không kém.

La Minh tò mò nhìn xung quanh một phen: “Đúng rồi Doanh huynh! Tỷ ta đâu?

Vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên âm thanh của Hoa Triều.

“Chúng ta đã trở lại! Vô Kỵ, đệ xem ta mang cho đệ cái gì!”

Hoa Triều bước chân nhẹ nhàng về tới thư phòng, chắp tay sau lưng đi tới trước mặt Doanh Vô Kỵ.

“Tỷ, em ở đây!”

“Suỵt, đừng nói!”

La Minh: “.....”.

Doanh Vô Kỵ nhìn nụ cười dịu dàng trên mặt Hoa Triều, suy tư thật lâu: “Bánh bao!”

“Không đúng, đoán lại!”

“Mặt nạ!”

“Hả?”

Hoa Triều sửng sốt một chút, hai tay từ sau lưng lấy ra, quả nhiên là một tấm mặt nạ dùng để hát hí khúc.

Nàng có chút kinh ngạc: “Nhanh như vậy liền đoán ra?”

“Cố ý đoán hai lần, là vì cho tỷ chút mặt mũi!”

Doanh Vô Kỵ cười cười nhận mặt nạ nhận, hát hí khúc khẳng định phải có chút cảm giác nghi thức, hoặc là trang điểm hoặc là mang mặt nạ, thuốc màu phần lớn đều hại da, cho nên bọn họ lựa chọn mặt nạ.

Mặt nạ trong tay còn chưa khô, vừa nhìn đã biết là vừa vẽ ra.

Hắn nhìn tay Hoa Triều một chút, phía trên còn dính màu sắc rực rỡ.

“Đẹp không?”

“Đẹp!”

“Đệ gạt ta đi, rõ ràng vẽ xấu như vậy.”

“Xấu cũng thích.”

Doanh Vô Kỵ cười cười, mặt nạ này nguyên hình là hồ ly, đáng tiếc Hoa Triều vẽ không được tốt lắm, vẽ thành tàng hồ.

Hắn cười khoát tay: “Mau đi rửa tay đi, không có hại tay”.

Uh!

Hoa Triều gật gật đầu, từ Phi Ngư Vệ về sau, nụ cười trên mặt nàng so với trước kia nhiều hơn, thỉnh thoảng còn có chút cảm giác của tiểu nữ sinh.

Bạch Chỉ nhìn nhìn Hoa Triều, lại nhìn Doanh Vô Kỵ, nhỏ giọng than thở: “Xấu như vậy cũng thích, mắt mù lúc nào vậy?”

Doanh Vô Kỵ: “.....”.

Hoa Triều rửa tay xong đi tới, lúc này mới nhìn về phía La Minh: “Hả? Ngươi tới lúc nào?”

La Minh: “Con mẹ nó…..”.

Hắn xoa xoa huyệt thái dương: “Tỷ là tỷ của em, em hẳn là lúc nào cũng có thể đến thăm tỷ?”

Hoa Triều cười gật gật đầu: “Cũng đúng!”

La Minh lén nhìn thoáng qua, nhỏ giọng hỏi: “Tỷ này! Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, hôm nay cha từ bên ngoài trở về, trực tiếp hạ lệnh cấm túc với Uyển Thu kia, nói nếu phát hiện bất luận kẻ nào giúp nàng ra khỏi cửa, lập tức trừng phạt bằng gia pháp. Hai người náo loạn thật lâu…..”.

Hoa Triều có chút nghi hoặc: “Có chuyện này?”

La Minh nhịn không được nói: “Chẳng lẽ không phải bởi vì tỷ cùng cha nói cái gì, khiến ông ấy hiểu được chính mình đang làm gì?”

Hoa Triều mờ mịt lắc đầu, không biết sự tình vì sao đến bước này.

La Minh bất đắc dĩ, đành phải không đề cập tới việc này.

Mà là quay đầu nhìn về phía Doanh Vô Kỵ: “Doanh huynh! Kỳ thật ta đến, còn có một chuyện muốn nói cho ngươi!

“Nói đi!”

“Tin tức ngươi cùng công chúa kết hôn sau khi công bố, khiến nhiều người rất bất mãn, nhưng thái độ bệ hạ rất kiên quyết, bọn họ không dám thượng tấu phản đối, liền dùng một ít âm chiêu, những ngày này chỉ sợ sẽ có không ít người đến nhà ngươi khiêu chiến, hơn nữa đã có đồn đãi lan ra, nói ngươi từ Lầu Xanh thiếu chút nữa đột tử, sống thế là không được!”

Doanh Vô Kỵ tức sùi bọt mép: “Đệt! Nói ta sống không được?

Hoa Triều mặt đầy lo lắng: “Đến cửa khiêu chiến?”

Bạch Chỉ vẻ mặt mơ hồ: “Hả? Công tử sắp kết hôn?”

“Hu hu hu…..”.

~~~~~~~

0.44918 sec| 2420.469 kb