Người dịch: PrimeK Tohabong
“Danh sách hậu nhân của Chuyên Húc?”
Triệu Kỵ cũng có chút khó hiểu, vuốt râu suy nghĩ một hồi, cũng nghĩ không ra nguyên cớ.
“Cái này ta biết!” Doanh Vô Kỵ đứng ra nói.
Hắn thoáng hồi tưởng một chút, liền đem chuyện Khương Thái Uyên nói cho hắn đều kể ra.
“Chu thiên tử mơ thấy bị ám sát!”
“Kẻ ám sát là hậu nhân của Chuyên Húc!”
Hai tin tức này, lại kết hợp hậu nhân Binh Thánh Nam Cung Thác mang theo Loạn tặc Mộ bàn, hơn nữa xuất ra bốn đạo Binh gia khí vận, hương vị âm mưu liền quá rõ ràng.
Triệu Kỵ hỏi: “Còn thêm chi tiết gì không?
Doanh Vô Kỵ lắc đầu: “Hết rồi, hắn ta kể là ngẫu nhiên nghe được, Chu thiên tử cụ thể mơ thấy cái gì, chỉ sợ cũng chỉ có Nam Cung Lăng cùng hào quan kia biết!”
Triệu Kỵ gật đầu: “Xem ra lần này Nam Cung Lăng đến đây, chính là vì tìm kẻ ám sát này, bất quá hậu nhân Chuyên Húc rất nhiều, lần này hội tụ ở Giáng Thành cũng không ít. Chỉ là… vì sao bọn chúng chỉ cần tin tức của những người từ Thai Thuế Cảnh trở xuống?”
Triệu Ninh cười mở miệng nói: “Bệ hạ! Con có một phỏng đoán”.
Triệu Kỵ gật đầu: “Nói đi!”
Triệu Ninh cười khanh khách nói: “Chu thiên tử đã gây chiến lớn như vậy, đã nói rõ ông ta tin vào giấc mộng này, nhưng người dưới thai thuế cảnh, làm sao có thể ám sát được Chu thiên tử? Ám sát Chu thiên tử tất nhiên là một cao thủ, nhưng hắn không tìm Thai Thuế Cảnh trở lên, đã nói lên hắn xác định người này bây giờ còn chưa đột phá Thai Thuế Cảnh. Nguyên nhân có thể làm cho hắn chắc chắn như vậy, con đoán là phẩm cấp linh thai!
Doanh Vô Kỵ ánh mắt sáng lên: “Ý của huynh là người này phẩm cấp linh thai cực cao, đương thời căn bản tìm không thấy mấy người. Cho nên khẳng định là chưa đột phá Thai Thuế Cảnh, nhưng có hi vọng là thiên tài ngưng tụ linh thai cao phẩm.”
Đúng rồi!
Triệu Ninh gật đầu: “Theo ta đoán, ít nhất cũng là tam phẩm linh thai trở lên”.
Doanh Vô Kỵ có chút khiếp sợ: “Sẽ không phải hắn muốn mượn Loạn tặc Mộ bàn trực tiếp săn giết thiên tài chứ?”
“Không đâu!”
Triệu Kỵ trực tiếp phủ nhận phỏng đoán này: “Nam Cung Lăng có lẽ dám làm như vậy, nhưng Chu vương thất tuyệt đối không dám làm như vậy! Triệu thị là tôn thất Lê quốc, hậu nhân họ Mễ ở Sở quốc cũng đều là đại tộc, lần này tiến vào Mộ bàn không dưới trăm người, Chu vương thất dám can đảm làm như vậy, hai nước Lê Sở dám kéo Chu vương thất xuống theo”.
Cũng đúng!
Doanh Vô Kỵ gật gật đầu, Chu vương thất đích xác không có thực lực này, nếu có, cũng sẽ không liên hợp Vi Nga phái làm những chuyện ruồi bu chó má này.
Nói giỡn, ở Giáng Thành đồ diệt hậu nhân Chuyên Húc trên quy mô lớn, ăn mấy cân mật báo a?
Triệu Kỵ thần sắc có chút ngưng trọng: “Bất quá Loạn tặc Mộ bàn này chỉ sợ cũng không thể dễ dàng tiếp cận, những tiểu bối các ngươi trước không cần lo lắng sự tình Binh gia, Cô sẽ đem đặt ở cuối phần Bách gia thịnh hội, các ngươi trước tiên suy nghĩ, có thể lấy được khí vận từ 3 nhà Nho Mặc Pháp hay không!”
Tác dụng khí vận của Bách gia không thể coi thường, nếu có thể luyện hóa, cho dù không đột phá được Phẩm cấp linh thai, cũng rất có ích lợi đối với tu luyện.
Ngay cả Triệu Kỵ vị quân vương này, cũng rất thèm những khí vận này.
“Vâng!”
“Đúng rồi, La tướng!”
Triệu Ninh bỗng nhiên mở miệng nói: “Lý Thải Đàm ở trong chuyện này, rốt cục đóng vai trò gì?”
Đây cũng là một trong những chuyện nàng quan tâm, dù sao cũng đã hứa hẹn với Lý Thải My.
La Yển trầm ngâm một lát nói: “Hẳn là cùng y sư không khác, cũng không có thấy nàng làm qua chuyện khác!”
“Thì ra là thế!”
Triệu Ninh thở phào nhẹ nhõm: “Bệ hạ xem Lý Thải Đàm…..”.
Triệu Kỵ nhíu mày: “Cấu kết với Vi Nga phái, đích xác tội không thể tha, bất quá niệm cô ta chưa phạm phải sai lầm lớn, liền cấm túc ở biệt viện Lý thị, chưa được cho phép không được ra khỏi cửa.
“Vâng!”
“Các ngươi lui ra trước đi, ta muốn cùng La tướng có chuyện quan trọng thương lượng!”
“Nhi thần cáo lui!”
Doanh Vộ Kỵ chắp tay.
Triệu Kỵ cười mắng: “Tiểu tử ngươi kêu cũng thuận mồm quá nhỉ! Mau trở về đi!”
Có thể không thuận mồm sao?
Tuy nói phương diện này không thể thiếu lợi ích liên lụy, nhưng nhìn tổng thể, hiện tại lợi ích của hắn liên quan mật thiết đến Lê vương.
Cho dù Triệu Kỵ mới làm cha vợ mình ngày đầu tiên, nhưng cũng có đầy đủ lý do bảo vệ mình.
Không giống Lão lưu manh Càn Quốc, trong lòng chỉ có Doanh Vô Khuyết, ngay cả Thương Ấn cũng là chính mình mất công 3 bò chín trâu mới lấy được.
Bỗng nhiên có chỗ dựa vững chắc, Doanh Vô Kỵ chỉ cảm thấy nhẹ nhõm không ít, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Ra khỏi điện Trọng Lê.
Triệu Ninh chọc chọc sau lưng Doanh Vô Kỵ: “Doanh huynh Doanh huynh! Ngọc xà kia huynh nhiều hay không, có thể đưa ta mấy khối trước hay không?
Với tư cách Thái tử, Ngọc Xà chỉ là công cụ giúp vương thất kiếm thêm tiền, cho nên vừa rồi nàng cũng không đặc biệt chú ý tác dụng của Ngọc Xà.
Nhưng làm một nữ tử, đột nhiên dỡ xuống gánh nặng chính vụ, nàng thật sự rất khó cự tuyệt đối với đồ vật có thể vừa làm sạch sẽ thân thể lại lưu lại hương thơm. Thật sự không đợi được ngày sản xuất lượng lớn!
Doanh Vô Kỵ bĩu môi: “Cái này huynh cũng quá tham lam đi? Ta đi sớm về tối mới làm không được bao nhiêu, huynh mở miệng là xin mấy miếng?
Triệu Ninh có chút nóng nảy: “Giao tình giữa chúng ta chẳng lẽ còn không đáng mấy khối ngọc xà sao?”
“Được rồi, huynh theo ta đến thư viện lấy!”
Doanh Vô Kỵ gật gật đầu, lần này tới Điện Trọng Lê, tuy rằng Triệu Kỵ vẫn che giấu việc gả con gái, nhưng những thứ khác biểu hiện thật đúng là không tệ, nhất là chuyện Hoa Uyển Thu, xem như đã cơ bản giải quyết vấn đề.
“Doanh huynh hào phóng quá!”
Triệu Ninh không tiếc lời khen.
Doanh Vô Kỵ nhỏ giọng: “Đúng rồi Triệu huynh, hiện tại chúng ta cũng coi như người một nhà, có thể hay không tiết lộ một chút, công chúa trong vương thất các người, tại sao cứ phải nhốt ở trong cung mà ít được ra ngoài thế, ta ở Lê quốc cũng gần 20 năm rồi, dường như chưa gặp công chúa nào, ta nhớ những đời trước đâu có thế đâu!”
“Cái này…”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo