Người dịch: PrimeK Tohabong

Người gác cổng lại dừng bước: “Lão gia?”

Hàn Giả nhíu mày trầm tư một lát, mặc kệ có phải là chuyện thuật sưu hồn hay không, ông ta cảm thấy mình cũng nên đi một chuyến.

Bởi vì phản ứng của Triệu Khế đối với chuyện này, cũng không thích hợp!

Sự kiện này, liên lụy Ngụy gia, Hàn gia, Càn quốc, Viêm quốc, duy chỉ không có liên lụy tới Bình Lăng Quân hắn.

Nhưng ngay khi chuyện này phát sinh, Triệu Khế phái môn khách đi theo Ngụy Mãnh cùng chạy tới Phi Ngư Vệ, giống như cái vũng bùn này không có hắn sẽ không hoàn chỉnh.

Cho nên nói, Triệu Khế rốt cục là vì cái gì?

Muốn Doanh Vộ Kỵ chết? Không thể nào!

Muốn thi triển thuật sưu hồn đối với Doanh Vô Kỵ, cái này ngược lại là có khả năng, nhưng hắn là vì cái gì?

Hàn Giả cũng không dám khinh thường bối cảnh của Triệu Khế.

Nghĩ tới nghĩ lui, ông ta vẫn là khoát tay áo: “Chuẩn bị kiệu đi!”

Mặc kệ như thế nào, trước nhìn xem Triệu Khế muốn làm gì rồi tính sau.

Một khắc đồng hồ sau, kiệu chậm rãi dừng ở Túy Tiên lâu.

Hàn Giả vừa xuống kiệu, thì có một hạ nhân bước nhanh ra đón: “Hàn đại nhân, Bình Lăng Quân cho mời!”

“Dẫn đường đi!”

Sắc mặt ông ta không chút thay đổi, đi theo hạ nhân trực tiếp lên tầng cao nhất, hạ nhân mở cửa ra, làm một thủ thế mời.

Hàn Giả gật gật đầu, liền sải bước đi vào, mặc kệ Bình Lăng Quân có tính toán gì ông ta cũng thấy biến mà không sợ hãi…

Nhưng khi nhìn thấy người bên trong, ông ta lập tức liền hối hận, thầm nghĩ nhanh chóng rời khỏi Túy Tiên lâu.

Nhưng bước chân đã bước vào, làm sao có đạo lý thu hồi lại?

Trong lúc nhất thời, sắc mặt ông ta vô cùng khó coi.

Triệu Khế đứng lên, cười chắp tay: “Hàn vệ úy, vẫn khỏe chứ!”

“Triệu Khế, ngươi đây là ý gì?

Hàn Giả sắc mặt âm trầm, ánh mắt liếc về phía một người khác trên bàn, người nọ mặc dù tóc hoa râm, lại khí độ bất phàm, toàn bộ Lê quốc cũng chưa chắc có thể tìm ra mấy người có khí chất cao quý như lão ta.

Người này không phải ai khác, chính là gia chủ Ngụy gia – Ngụy Hoàn.

Tuy nói luận thực lực, ông ta cũng không thua Ngụy Hoàn, hai bên cắn nhau, bên thua cũng không nhất định là Hàn gia.

Nhưng dù sao vừa mới hại chết con trai người ta, cho dù không định tội, nhưng trong lòng mọi người đều giống như gương sáng, có phải súc sinh đâu mà không có một chút gánh nặng tâm lý? Dù sao Hàn Giả cũng có gánh nặng.

Ông ta có chút không rõ, Triệu Khế đây là ngại Lê quốc không đủ loạn, cố ý kéo hai đại gia tộc gia chủ kéo tới tư đấu sao?

Ngụy Hoàn cười âm lãnh: “Sao vậy? Hàn đại nhân chột dạ?”

Hàn Giả thay một bộ mặt tươi cười: “Ta không làm chuyện trái lương tâm, ta chột dạ cái gì? Đây không phải là tới tìm Bình Lăng Quân, thương lượng sự tình thuật sưu hồn sao?”

Ông ta vừa nói, vừa cười liền ngồi đối diện Ngụy Hoàn.

Vừa rồi mẹ đẻ của Hàn Hưu đi Phi Ngư Vệ một chuyến, lúc đi hộp cơm nặng trịch, khi trở về liền nhẹ như không, có lẽ không đến ngày mai, sẽ có một người viết thư nhận tội rồi sợ tội tự sát đi!”

Hàn Giả mí mắt hơi hơi nâng lên, không nói gì.

Đều là những lão quái vật hồ ly ngàn tuổi, rất nhiều chuyện căn bản cũng không cần giải thích.

Hiện tại bởi vì chuyện Doanh Vô Kỵ, quan hệ giữa Ngụy gia và Hàn gia và Càn quốc chuyển biến xấu không ít, đất phong Ngụy gia gần Càn quốc, chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng lớn hơn một chút, cho nên Ngụy gia cũng không muốn đem sự tình làm quá lớn.

Hàn Giả nhìn lướt qua thức ăn trên bàn, trong lòng đã có đong đếm: bữa cơm này khó nuốt pnhưng hẳn là sẽ không đánh nhau.

Ngụy Hoàn có chút không kiên nhẫn: “Triệu Khế! Hàn lão cẩu đã tới, ngươi có tính toán gì cứ nói thẳng đi!”

Sự kiện lần này, hắn cảm giác mình so với Doanh Vô Kỵ còn vô tội hơn, tự nhiên lại chết mất một đứa con yêu.

Tuy rằng lập tức liền kết án, nhưng các ngả đường đều có yêu ma quỷ quái xen vào, xem ra vòng xoáy này còn diễn ra một thời gian nữa.

Nhưng ông ta thật sự không có tâm tình tiếp tục xen vào, thầm nghĩ muốn nghỉ ngơi một thời gian, chờ sau khi Bách gia thịnh hội kết thúc, sẽ tính món nợ với từng nhà.

Trong đó, bao gồm Triệu Khế.

Trong lúc nhạy cảm như thế, dùng một người nắm giữ thuật sưu hồn, xúi giục con trai lớn nhà mình xông vào Phi Ngư Vệ, còn muốn thi triển thuật sưu hồn với Doanh Vô Kỵ, thật sự là chê Ngụy gia chúng ta sống quá an ổn hả!

Triệu Khế đứng lên, áy náy cười: “Ta biết hôm nay mời hai vị đến đây có chút mạo muội, bất quá trước mắt đang có một phần cơ duyên lớn, nếu hôm nay không nắm chắc, chỉ sợ về sau sẽ hối hận không kịp!”

Ngụy Hoàn thần sắc hờ hững: “Ý của ngươi, là muốn liên hợp Ngụy gia cùng Hàn gia, cùng nhau đoạt được cái gọi là đại cơ duyên này?”

“Đúng!”

Triệu Khế trả lời rất dứt khoát.

Ha ha…...

Ngụy Hoàn không nói gì, nhưng tiếng cười đã thể hiện thái độ của ông ta.

Ông ta biết quá rõ lai lịch Triệu Khế, tuy nói bối cảnh Triệu Khế làm cho hắn không thể không nhìn, nhưng muốn cho hắn coi trọng người này, vẫn là có chút quá miễn cưỡng.

Triệu Khế, Bình Lăng Quân, con trai của Lê Vương Triệu Kỵ, mẫu phi là người Lý gia, hiện giờ ấu muội của Lý gia chủ.

Hiện giờ Triệu Khế ở Lê quốc có địa vị như thế, có quan hệ không thể tách rời với Lý gia, nhưng hậu trường chân chính của hắn, cũng không phải là Lý gia, mà là hậu nhân binh thánh Hạo Kinh: Nam Cung Lăng.

Đơn giản mà nói, mẹ của Nam Cung Lăng cũng là người nhà họ Lý, chính là cô cô của gia chủ Lý hiện giờ.

Việc Triệu Khế làm, rất có ý mượn xác Lê quốc, hoàn hồn cho Chu vương thất đã suy sụp.

Cho nên Triệu Kỵ chán ghét đứa con này, nhưng lại không thể động đến đứa con này.

0.47416 sec| 2415.094 kb