Người dịch: PrimeK Tohabong
Hàn Hưu hoảng sợ, nghĩ thầm ngươi vụng trộm dùng Liệt Hỏa chưởng pháp hại người, ngươi nhìn ta làm cái gì?
Hắn muốn mắng Cơ Túc, nhưng hiện tại mắng Cơ Túc, hoàn toàn chính là không đánh tự khai.
Triệu Ninh trong lòng mừng như điên, ngữ khí cũng vô cùng sắc bén: “Công tử Túc! Nói đi, rốt cục là chuyện gì xảy ra?”
Môi Cơ Túc run rẩy, một câu cũng nói không nên lời.
Hiện trạng của hắn quá giống với Doanh Vô Kỵ ngày hôm qua, sự tình phát sinh quá đột ngột, cho dù đầu óc có xoay chuyển nhanh hơn nữa cũng không tìm được lời giải thích hợp lý.
Hết đường chối cãi!
Thật sự là hết đường chối cãi!
Doanh Vô Kỵ lâm vào hoàn cảnh này, Ngụy gia điều tra, tướng phủ điều tra, Sứ quán Càn quốc điều tra, điều tra suốt đêm, đều không có bất kỳ cơ hội lật ngược nào.
Tự mình thừa nhận hay không thừa nhận, đã không quan trọng, bây giờ vấn đề là 1 mình gánh tội danh hay kéo thêm kẻ khác gánh cùng.
Vu Sương Tự chắp tay: “Bẩm điện hạ! Lộc phòng chính là sở hữu tư nhân của Ngụy Đằng, phàm là muốn vào Lộc phòng, nhất định phải được Ngụy Đằng đồng ý. Hôm qua chúng ta tiến hành kiểm tra đối với những người ra vào Lộc phòng mấy ngày qua, có thể sử dụng Liệt Hỏa chưởng pháp, chỉ có một mình Cơ Túc.
“Im đi, im đi!”
Cơ Túc đột nhiên giống như điên, nghiến răng nghiến lợi, nào còn quản được nhiều như vậy: ” Hàn Hưu giỏi lắm, Hàn gia các ngươi muốn mượn tay của ta, châm ngòi…”
Câm miệng! Đừng có ngậm máu phun người!
Hàn Hưu sao có thể để hắn nói bậy, lập tức ném một cây độc châm qua.
Nhưng Phi Ngư Vệ vây quanh Cơ Túc đã sớm được Vu Sương Tự sắp xếp cao thủ, lúc này vung đao ngăn cản, gạt độc châm bắn trên tường, sau đó nhanh chóng khống chế Hàn Hưu.
Cơ Túc cười thê lương: “Hàn gia các ngươi muốn châm ngòi làm cạn kiệt quan hệ Ngụy gia cùng tướng phủ, liền muốn mượn tay của ta!”
Hàn Hưu cả giận nói: “Đừng có ngậm máu phun người, Liệt Hỏa chưởng pháp này rõ ràng là độc hữu của Cơ gia Viêm quốc các ngươi, sao lại trách được ta?”
Cơ Túc ha hả cười: “Ta hãm hại Doanh Vô Kỵ, ta động thủ với thị vệ Ngụy gia không phải là ta điên sao?”
Hàn Hưu hỏi ngược lại: “Vừa rồi Vu Thiên Hộ đã nói, trong Lộc Phòng, ngoại trừ ngươi không có bất kỳ người nào có thể sử dụng Liệt Hỏa chưởng pháp, sự thật bày ra trước mặt mọi người, chẳng lẽ ngươi còn muốn tìm người chịu tội thay sao?”
“Cái này, cái này con mẹ nó…”
Cơ Túc đều nhanh muốn chết, hắn không biết trong này có cái gì mờ ám, nhưng hắn biết toàn bộ Lê quốc, không có ai có khả năng giúp mình. Một khi hôm nay tội lỗi đều đổ lên đầu mình, vậy thì chết cũng không rửa hết tội.
Hắn còn có thể lấy cái chết tạ tội, nhưng Viêm Quốc thì sao?
Huống chi, người hãm hại mình rất có thể chính là Hàn gia.
“Miêu nữ, Miêu nữ kia! Thái tử điện hạ, Miêu nữ kia có mờ ám! thi thể Miêu nữ hiện tại, cũng không phải là Miêu nữ Hàn Hưu bảo ta mang cho Ngụy Đằng, là một Miêu nữ giỏi dùng mị thuật, cuối cùng bị đánh tráo.”
Miêu nữ đó chắc chắn trước đó học Liệt Hỏa chưởng pháp, đặc biệt dùng để hãm hại ta! Đúng là ta hi vọng Ngụy gia cùng Càn quốc trở mặt, nhưng ta không ngốc, Doanh Vô Kỵ cùng Ngụy Đằng ai chết đối với ta lợi ích lớn nhất, ta vẫn phân biệt rõ ràng!”
Hành vi dị thường của Ngụy Đằng là bị Miêu nữ mê hoặc, Miêu nữ là ta đưa cho Ngụy Đằng, nhưng Miêu nữ này là Hàn gia lấy ra đưa cho ta!
Ta chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu là được, vì sao nhất định phải sử dụng Liệt Hỏa chưởng pháp, tự đặt mình vào nơi nguy hiểm?
Điện hạ nếu là không tin, đại khái có thể tra xét sổ sách đen của Hàn gia, thật sự không được đi đến nơi bán Miêu Nữ, nhất định có thể tra được dấu vết để lại!”
“Cái rắm nhà ngươi!”
Hàn Hưu cũng nóng nảy, nếu như không có Liệt Hỏa chưởng pháp, đợi đến khi thi thể Miêu Nữ thối rữa, vụ án này chính là một án treo.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Liệt Hỏa chưởng pháp?
Bản thân Cơ Túc bị đẩy đến tuyệt cảnh này cũng khó tránh khỏi sẽ nói không lựa lời. Một khi những lời này nói ra, đã bán đứng sạch sẽ Hàn gia!
Cái này là vì sao?
Liệt Hỏa chưởng pháp này rốt cục là từ đâu tới?
Mẹ nó chứ!
Bước nào có vấn đề.
Triệu Ninh ở trên cao, lạnh lùng nói: “Công tử Túc tiết lộ nhiều chi tiết vụ án như vậy, logic kín đáo, nghe cũng không giống lời nói dối. Phi Ngư Vệ nghe lệnh, lập tức mời Hàn Vệ Úy tới, thuận tiện mang theo sổ sách giao dịch của Hàn gia, bao gồm cả những thứ mà không thể lộ ra ngoài. Thuận tiện nói cho Hàn Vệ Úy biết, có một số thứ mặc dù ông ta muốn giấu, bản điện hạ cũng có biện pháp tra ra.
Hàn vệ úy, tất nhiên là Hàn Giả hiện tại là gia chủ Hàn gia.
“Vâng!”
Thiên Hộ Trần Duy lĩnh mệnh, lúc này mang theo hai phi ngư vệ rời khỏi nội sảnh.
Trong lúc nhất thời, thế cục tại hiện trường nặng nề tới cực điểm.
Vốn vụ án giết người này không bình thường, kéo cả ba thế lực lớn là Càn Quốc, Ngụy gia, tướng phủ đều liên lụy vào.
Kết quả điều tra, Viêm Quốc cùng Hàn gia lại cũng liên lụy vào đó, hơn nữa nghe ý tứ, chủ mưu lớn nhất lại chính là Hàn gia.
Tuy rằng Hàn Hưu cực lực phủ nhận, nhưng Cơ Túc phun ra nhiều manh mối như vậy, căn bản không giống như là trong tình thế cấp bách có thể bịa ra.
Vượt quá sức tưởng tượng của mọi người!
Người Ngụy gia ở đây sắc mặt đều tối tăm, nếu hai mắt có thể phun lửa thì e rằng Cơ Túc cùng Hàn Hưu đã bị đốt đến tro cũng không còn.
Triệu Ninh mặc dù cũng là thần sắc nghiêm túc, nhưng trong lòng lại thả lỏng rất nhiều.
Nàng bỗng nhiên cảm giác mu bàn tay lành lạnh, quay đầu nhìn lại, phát hiện Lý Thải My gửi tới một nụ cười an ủi.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo