Người dịch: PrimeK Tohabong

“Than ôi…”

Nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi, lại cảm thấy mình không nên thở dài, dù sao chuyện này cũng không quan hệ chút nào đến mình.

Sau khi Lý Thái My đi.

Triệu Ninh ngồi trong điện Trọng Lê hồi lâu, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc mắt nhìn chỗ Triệu Kỵ bế quan.

Giám quốc thời gian dài như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên cảm giác bất lực như vậy.

Trước kia khi Lê quốc mặt ngoài hòa bình, cho dù chính vụ khó giải quyết hơn nữa, nàng cũng có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp.

Nhưng đối mặt loại cục diện này, nàng là thật xử lý không được, không phải nàng năng lực không đủ.

Mà là thực lực của nàng, địa vị của nàng còn lâu mới đủ.

Nếu như nàng hiện tại lựa chọn buông tha trùng kích nhất phẩm linh thai, lấy nhị phẩm linh thai đột phá Thai Thuế cảnh, hơn nữa đã ngồi vững vàng vương vị, hôm nay những chuyện này, liền tuyệt đối sẽ không phát sinh. Nhị phẩm Linh Thai Thai Thuế Cảnh, trước mặt cao thủ Binh Nhân Cảnh mặt tuyệt đối không tính là mạnh, nhưng đại biểu chính là tiềm lực kinh người.

“Phụ vương, ngươi khi nào thì xuất quan, nhi thần sắp chịu không nổi rồi!”

Loại cảm giác bất lực này, làm cho Triệu Ninh hết sức oán giận.

Rõ ràng trong lòng cất giấu thần kiếm trị thế, nhưng khổ nỗi thân thể yếu đuối của trẻ con không thể sai khiến.

Đúng lúc này.

Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.

Điện hạ! Bình Lăng Quân, Ngụy Ngự Sử, Hàn Vệ Úy cầu kiến!

“Cái gì!”

Triệu Ninh thần sắc rùng mình, chỉ cảm thấy một cảm giác không ổn nghênh diện mà đến.

Lúc này, Ngụy gia cùng Hàn gia không phải là đang cắn xé nhau sao? Dù sao có người nhận tội, chuyện này hoàn toàn có thể kết thúc.

Tại sao bọn họ lại cùng đến đây, hơn nữa còn đi cùng với Triệu Khế?

Triệu Ninh có chút bất an, nhưng hiện tại hoàn toàn không có đạo lý cự tuyệt gặp mặt, liền trầm giọng nói: “Cho bọn họ vào đi!”

“Vâng!”

Chỉ chốc lát sau, ba người dắt tay nhau tiến đến, khách khí hành lễ quân thần.

“Bái kiến điện hạ!”

“Các vị bình thân!”

Triệu Ninh mỉm cười, nụ cười làm cho người ta như mộc xuân phong: “Chư vị đêm khuya đến Trọng Lê điện có chuyện gì?

Lúc nói chuyện, nàng ý vị thâm trường nhìn Hàn Giả một cái, trong đó không thiếu thành phần uy hiếp.

Dù sao người khởi xướng chuyện này chính là Hàn gia, nếu chính mình làm quyết liệt chuyện này, danh vọng Hàn gia thật đúng là sẽ chịu ảnh hưởng không nhỏ.

Nhưng không ngờ.

Hàn Giả làm như căn bản không hiểu ánh mắt này, bày ra một bộ dáng hổ thẹn: “Điện hạ! Gia môn bất hạnh, không nghĩ tới khuyển tử vì tư lợi của bản thân, tự nhiên làm ra chuyện tày trời như thế. Thần ở nhà do dự thật lâu, cảm thấy chỉ là thuật sưu hồn cùng tử tội, thật sự còn may cho hắn!

Hả?

Triệu Ninh nheo mắt, lẳng lặng chờ đợi câu sau của ông ta.

Hàn Giả tiếp tục nói: “Hắn chết cũng không sao, chỉ là việc này sẽ gây ra ảnh hưởng cực kỳ xấu đối với đoàn kết nội bộ Đại Lê ta cùng Bang giao Càn Lê, xử lý hơi không cẩn thận, sẽ di họa trăm năm. Chúng ta, thật sự không muốn trở thành tội đồ trong mắt hậu thế!”

Không muốn trở thành tội đồ?

Triệu Ninh không hiểu ý này, nhưng mơ hồ đã đoán ra mục đích của hắn, quay đầu nhìn về phía Ngụy Hoàn: “Ngụy Khanh thì sao?”

Ngụy Hoàn chắp tay: “Đương nhiên không phải! Rốt cục phán phạt như thế nào, toàn bộ đều do luật pháp Đại Lê quyết định, lão thần tin tưởng điện hạ có thể đưa ra quyết định chính xác nhất. Chỉ là vụ án này liên quan đến công tử hai nước Càn Viêm, ngàn vạn lần phải cẩn thận”.

Triệu Ninh ánh mắt hơi ngưng lại: “Ta hiểu rồi, hai vị ái khanh không hài lòng đối với kết quả phán phạt của ta!”

Hai người vội vàng phủ nhận: “Điện hạ bớt giận, chúng thần đối với kết quả phán phạt cũng không dị nghị!”

“Ồ?”

Triệu Ninh cười lạnh một tiếng: “Đối với kết quả phán phạt hài lòng, nhưng vẫn là suốt đêm tìm tới Trọng Lê điện, đó chính là không hài lòng đối với người phán phạt rồi?”

Nàng đột nhiên đứng dậy khỏi vương tọa, từ trên cao nhìn xuống làm một thủ thế mời: “Nếu không hài lòng với người phán phạt, ba vị có thể thương lượng một chút, xem vương tọa này ai tới ngồi thì thích hợp!”

Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của nàng giống như hai thanh dao nhỏ sắc bén, không ngừng cắt da mặt ba người.

Ba người âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới Thái Tử Ninh tuy rằng còn trẻ, đối mặt với khí thế ba người nhưng không nửa phần yếu đuối, ba người mình đối mặt với Thái tử, lại có loại cảm giác trực diện Lê Vương.

Ba người liếc nhau một cái, bọn họ tự nhiên là không dám ngồi lên vương tọa, sau khi trao đổi ánh mắt, đồng loạt chắp tay bái xuống: “Lần này đại án, sự tình liên quan đến bang giao, chúng thần sợ hãi, thỉnh bệ hạ xuất quan, để quyết định!”

Lúc bọn họ lên tiếng, đều vận đủ chân khí, tuy rằng không tính là chói tai, nhưng dường như truyền đến tai mọi người trong cung.

Nghe được âm thanh này, sắc mặt Triệu Ninh cũng trở nên khó coi.

Đó là câu trả lời cuối cùng mà nàng không muốn nghe.

Ở Lê quốc, không ai rõ hơn nàng về tình huống của Triệu Kỵ.

Triệu thị vương tộc mấy trăm năm qua ít có thiên tài, thiên tư trác tuyệt tu luyện tới cực hạn Nhiên Huyết bí thuật, mới ba mươi tuổi đã đột phá tới Ngộ Thần cảnh, so với Doanh Việt còn sớm hơn một tuổi, từ trước tới nay trong Triệu thị vương tộc, ông ta cũng là cường giả gần tiếp cận Thánh Nhân cảnh nhất.

Không ai biết chư hầu vương đột phá Thánh Nhân cảnh sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng trong Bách gia, Thánh Nhân phúc trạch chúng sinh, chư hầu vương trở thành Thánh Nhân nhất định sẽ khiến cả quốc gia phát sinh biến hóa về chất.

Nhưng cái giá phải trả cho thuật Nhiên huyết, Tuổi thọ Triệu Kỵ so với Lê Vương đời trước ngắn hơn. Cho nên mới thường xuyên bế quan như vậy, lần bế quan gần đây nhất là cách đây hơn 1 năm, nếu không thể Nhập thánh…

Nhiên Huyết bí thuật là bí mật công khai, nhưng chi tiết bên trong lại rất ít người ngoài nói, chỉ có công tử vương thất tự mình tu luyện mới có thể miễn cưỡng suy đoán.

A…...

0.49718 sec| 2414.742 kb