Người dịch: PrimeK Tohabong

Tuy rằng đã đến đêm khuya, đa số các nơi ở Giáng Thành đã vào lệnh giới nghiêm, nhưng con phố này lại chưa từng có lệnh giới nghiêm, bất kể là đại sảnh hay là nhã gian đều có không ít người quần áo sang trọng đang ngồi.

Bất quá Triệu Ninh rõ ràng có đặc quyền, sau khi lấy ra ngọc bội Điện Tình Giáng của mình, liền trực tiếp được tiểu nhị đưa lên tầng cao nhất.

Rượu ngon thức ăn rất nhanh đã được bưng lên.

Doanh Vô Kỵ mỉm cười: “Triệu huynh! hôn nhân của chúng ta… à hôn sự hai nhà chúng ta, vẫn là sớm định ngày thì tốt hơn!”

Mẹ kiếp!

Suýt nữa thì lỡ miệng.

Nói lỡ miệng, chẳng phải là bị người ta biết tỏng mình học được thai hóa dịch hình?

Triệu Ninh rõ ràng không có cảm giác không đúng, chỉ cười tủm tỉm rót cho Doanh Vô Kỵ một chén rượu: “Doanh huynh không cần gấp gáp, hôn sự này là chuyện sớm muộn, cần gì phải gấp gáp nhất thời chứ?”

Doanh Vô Kỵ bĩu môi: “Huynh thậm chí còn không có đem chuyện này báo cáo, làm sao liền xác định chuyện này nhất định có thể thành?”

A, cái này…...

Triệu Ninh nghẹn một chút, vội vàng bổ sung: “Kỳ thật không giấu Doanh huynh, thái tử điện hạ đã sớm có ý thông gia, bằng không ta cũng không có khả năng sảng khoái đáp ứng chuyện này như vậy”.

Doanh Vô Kỵ truy vấn: “Vậy công chúa đâu? Công chúa sẽ đồng ý sao?

Triệu Ninh chắc chắn nói: “Công chúa chắc chắn là đồng ý!”

Doanh Vô Kỵ lúc này mới hài lòng gật gật đầu, không khỏi có thêm một tia hảo cảm đối với Triệu Ninh. Không hổ là vợ tương lai của ta, quả nhiên dám yêu dám hận!

Triệu Ninh cười đáp: “Doanh huynh! Chuyện này dù sao cũng là đại sự của vương tộc hai nước, không chấp nhận được nửa điểm qua loa. Huynh cho ta một ít thời gian, trong khoảng thời gian này huynh cũng cùng Càn Vương bệ hạ thương lượng một chút, chờ song phương đều xác định thì sẽ giới thiệu huynh gặp mặt công chúa, chờ bồi dưỡng bồi dưỡng tình cảm, lại định ra thời gian tổ chức hôn lễ cũng không muộn!”

Không hổ là vợ tương lai của ta, thật đúng là hiểu biết về tình cảm, trước khi kết hôn đương nhiên phải bồi dưỡng tình cảm rồi.

Doanh Vô Kỵ thật đúng là có chút chờ mong cùng nàng ở chung, vì thế liền gật đầu nói: “Rất tốt! Triệu huynh, chén này ta kính huynh!”

“Cạn! “

Triệu Ninh uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không phải nàng lo lắng hôn sự này không thành, hiện giờ nàng mặc dù còn chưa đăng cơ, nhưng nàng tin tưởng chỉ cần nàng đưa ra ý kiến liên hôn, phụ vương cùng mẫu hậu sẽ không phản đối.

Chỉ là…...

Người chọn làm công chúa còn chưa xác định!

Tỷ muội của nàng tuy rằng không ít, nhưng đều là những người chỉ biết ăn chơi nhảy múa, chả làm gì, nhất định phải thừa dịp trong khoảng thời gian này phải ban cho ít thực quyền, ít nhất khiến một vị công chúa trong đó thoạt nhìn tương đối có địa vị.

Nếu không…... Doanh Vô Kỵ nếu cảm thấy bị lừa gạt thì phải làm sao bây giờ?

Nhưng chọn ai đây, đau đầu!

Doanh Vô Kỵ nhấp một ngụm rượu: “Triệu huynh! Nếu sau này đều là người một nhà, vậy ta liền nói thẳng nhá!”

Triệu Ninh rùng mình: “Doanh huynh mời nói!”

Doanh Vô Kỵ nheo mắt: “Triệu huynh còn nhớ rõ trước đó vài ngày ta đi Biệt viện Lý thị?”

“Tất nhiên là nhớ! “

Triệu Ninh gật gật đầu, nàng đối với cao thủ mình phái đi bị Doanh Vô Kỵ phát hiện cũng không kỳ quái: “Lúc ấy cao thủ điện hạ phái đi bảo vệ huynh đều rất cảnh giác, bất quá cũng không phát hiện Lý Thải Đàm có ý hại huynh, cho nên không ra tay”.

Doanh Vô Kỵ vẻ mặt có chút ngưng trọng: “Lý Thải Đàm rất có thể là Người của Vi Nga phái!”

“Vi Nga phái?”

Triệu Ninh rùng mình: “Sao thế được?”

Doanh Vô Kỵ không có vòng vo, trực tiếp đem chuyện xảy ra ngày đó một năm một mười nói ra một lần.

Triệu Ninh thần sắc càng ngưng trọng: “Nửa đoạn huyễn cảnh trước đích thật là hành động trồng Ma Chủng, nàng ta quả thật là người Vi Nga phái!”

Doanh Vô Kỵ có chút kinh ngạc: “Các ngươi đã sớm biết? Vậy vì sao còn mặc kệ nàng ta?”

Triệu Ninh khoát tay áo: “Kỳ thật chúng ta sớm có hoài nghi, bất quá huynh cũng biết, Lý gia ở Lê quốc chúng ta địa vị rất đặc thù, hơn nữa… Vi Nga phái làm loạn thì làm loạn, nhưng mối họa của Lê quốc chủ yếu là ở thế gia, đối với Tôn thất Triệu thị uy hiếp cũng không lớn, chúng ta khi không có chứng cớ, cũng không có lý do động thủ với Lý Thải Đàm.”

Doanh Vô Kỵ khóe miệng co rút: “Các ngươi không sợ ta nhiễm ma chủng?”

Triệu Ninh cười cười: “Vu Bách Hộ chính là đệ tử yêu của Dương Chu nhất mạch, nàng vẫn luôn theo sát Lý Thải Đàm, hơn nữa nàng cùng Doanh huynh đi rất gần, không có đạo lý bảo vệ huynh không tốt. Huống chi…... Huynh cho rằng ngọc bội ngăn ma chủng kia là ai cho nàng?”

Thì ra là thế!

Doanh Vô Kỵ lúc này mới gật đầu.

Triệu Ninh có chút nghi hoặc: “Bất quá Doanh huynh, vì sao huynh bỗng nhiên nhắc tới chuyện này? Một mình Lý Thải Đàm có thể gây ra ảnh hưởng gì đối với Đại Lê chúng ta sao?”

Doanh Vô Kỵ đem những lời đã chuẩn bị sẵn nói ra: “Triệu huynh có thể không biết, cảm giác của ta đối với chân khí kỳ thật rất nhạy bén. Lúc trước ở biệt viện Lý thị, ta cùng Lý Thải Đàm từng có giao thủ ngắn ngủi, chân khí của ả ta rất quỷ dị, giống như dung hợp công pháp vương thất hai nước Ngô Viêm. Vừa rồi ở hậu viện Vọng Nguyệt đàm, ta từ trên người bà lão kia, cảm giác được khí tức giống như thế.

Hỗn Nguyên chân khí!

Triệu Ninh cả kinh, làm muội phu của Lý Thải Đàm, hiểu biết của nàng đối với Lý Thải Đàm, cao hơn tuyệt đại đa số người Lê quốc, tự nhiên biết nàng ta thân mang Hỗn Nguyên chân khí.

Bất quá Hỗn Nguyên chân khí cũng không được nàng để vào mắt, nhưng…...

Lý gia vứt bỏ con gái là người của Vi Nga phái nàng có thể chấp nhận, nhưng nàng không chấp nhận La Yển cũng bị người của Vi Nga phái điều khiển.

0.72731 sec| 2416.078 kb