Người dịch: PrimeK Tohabong

Hắn ngồi trên giường, ảo não xoa đầu.

Cơ Túc cười làm lành nói: “Ngụy huynh, nếu ngươi cảm thấy không đẹp, ta tặng mỹ nhân này cho ngươi?”

Nói xong, liền đem nữ tử bên cạnh đẩy về phía Ngụy Đằng.

Nữ tử cũng là mặt mày hớn hở, hờn dỗi một tiếng liền chuẩn bị dựa sát vào người hắn nhưng không ngờ bị Ngụy Đằng tát cho một phát bắn về phía góc giường, đau đến trào nước mắt nhưng không dám kêu lên một tiếng, chỉ đành ôm má sưng tấy.

“Chơi chán rồi!” Ngụy Đằng mắng chửi đĩnh đạc.

Cơ Túc trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Nếu huynh không muốn nhận người biến thành hình Hoa Triều cô nương vậy bản thân Hoa Triều cô nương thì sao?”

Ngụy Đằng nhất thời hoảng sợ: “Ngươi điên rồi sao? Động Hoa Triều, ngươi muốn nhìn La Yển chém chết ta?”

Tuy nói La Yển là rể Ngụy gia, nhưng rất được Lê vương coi trọng, vừa vặn lúc đó Thừa tướng không phải người Ngụy gia, Ngụy gia vì khuếch trương thế lực trên triều đình, liền thuận nước đẩy thuyền đẩy La Yển lên vị trí Thừa tướng.

Vốn là Thừa tướng này, chỉ là sản phẩm của Ngụy gia cùng tông thất Triệu thị lôi kéo.

Nhưng chưa từng nghĩ La Yển mượn cơ hội lôi kéo này, hoàn toàn ngồi vững vàng tướng vị.

Hiện tại La Yển, mặc dù vẫn cùng Ngụy gia có thiên ti vạn lũ liên hệ, nhưng tuyệt đối không phải lệ thuộc Ngụy gia, tướng quyền trong tay, ông ta thậm chí có thể ở phương diện nào đó áp đảo cả Ngụy gia.

Hắn rất rõ ràng địa vị Hoa Triều trong lòng La Yển, nếu là động vào Hoa Triều, chính mình cho dù lại được sủng ái, e là đều có chút gánh không nổi.

Đương nhiên không phải động vào Hoa Triều…...

Cơ Túc vội vàng giải thích: “Hoa Triều cô nương địa vị không thấp, làm sao có thể có tâm tư lệch lạc đối với nàng? bất quá nếu quả thật xảy ra chuyện gì, Ngụy huynh nguyện ý cưới Hoa Triều cô nương chứ?”

Nhưng tuổi của nàng…...

“Hoa Triều cô nương chỉ là bực bội với La tướng, cho nên không tiếp nhận tài nguyên tu luyện, nếu nàng hồi tâm chuyển ý, dựa vào tài nguyên Ngụy gia thì đột phá lên cảnh giới Thai Thuế có cái gì khó?”

“Đích xác không khó…... Không đúng! Ông mày không nói muốn cưới nàng!

Ngụy Đằng lắc lắc đầu, cảm giác có chút không đúng lắm, người ham muốn thân xác Hoa Triều nhiều lắm, người muốn cưới nàng làm vợ lại càng không ít.

Nhưng trong đó tuyệt đối không bao gồm hắn, nữ nhân chơi đùa một chút là tốt rồi, cưới về nhà thật không có ý nghĩa?

Như vậy…...

Cơ Túc làm bộ bừng tỉnh đại ngộ: “Ta còn tưởng rằng Ngụy huynh bỗng nhiên nhắc tới Hoa Triều cô nương là có thâm ý khác, muốn vì Ngụy gia lập đại công, hơn nữa nhất cử lưỡng tiện ôm được mỹ nhân về, hóa ra là ta lo lắng nhiều!”

Ngụy Đằng sửng sốt một chút: “Lập được đại công gì? Cái gì nhất cử lưỡng tiện?”

Cơ Túc đương nhiên nói: “Một trong số đó, đương nhiên là cưới Hoa Triều cô nương làm vợ. Một cái khác, chính là 3 ngàn môn khách dưới tay La tướng. Hôm nay vi huynh chắc hẳn cũng thấy được, La tướng già đi không chỉ một phần, chỉ sợ qua không được vài năm…... Huynh nói đợi sau khi La tướng nhập thổ, 3 ngàn môn khách kia về ai?”

“Nói nhảm!”

Ngụy Đằng mắng một câu: “Đương nhiên là thuộc về Ngụy gia chúng ta, hai con trai trưởng của ông ta đều là người Ngụy gia chúng ta, 3 ngàn môn khách này không thuộc về Ngụy gia thì thuộc về ai?”

Tuy rằng hắn học hành ít một chút, nhưng tai vẫn nghe ngóng khắp nơi, mưa dầm thấm lâu, vẫn là hiểu rõ một chút về thế cục triều đình.

Ở Đại Lê, thủ hạ môn khách nhiều nhất đương nhiên là La Yển và Bình Lăng Quân, đều được xưng là có 3 ngàn môn khách.

Nhưng trên thực tế, môn khách dưới tay Bình Lăng Quân không thể so sánh với môn khách dưới trướng La Yển.

Thủ hạ của Bình Lăng Quân tuy rằng cũng có không ít người tài ba, nhưng kỳ thật loại khoác lác chiếm đa số.

Nhưng thủ hạ của La Yển lại có không ít người có năng lực nghị chính, bọn họ tương đương như quân sư của La Yển, tuy rằng có thể trực tiếp làm quan chỉ chiếm số ít, nhưng không ít ý kiến đều có thể thông qua La Yển, được triều đình áp dụng vào thực tiễn.

3 ngàn môn khách này, hai nhà Ngụy Hàn bao gồm cả tông thất Triệu thị đều hết sức thèm thuồng.

Cơ Túc muốn nói lại thôi, giống như trải qua đấu tranh tâm lý cực lớn, mới khó khăn mở miệng: “Ngụy huynh, ta nói một câu ngươi không nên tức giận!”

“Ngươi nói đi!”

Ngụy Đằng có chút không kiên nhẫn.

Cơ Túc hỏi: “Ngươi thật sự cảm thấy La tướng là người Ngụy gia các ngươi không?”

Ngụy Đằng bực bội nói: “Nếu không thì sao?”

“Ta hỏi Ngụy huynh mấy vấn đề!”

“Ngươi hỏi đi!”

“Nếu La tướng là người Ngụy gia, tại sao từ bệ hạ đến thái tử, lúc chấp chính đều nể trọng La tướng như vậy?”

“Cái này…...”

“Nếu như La tướng là người Ngụy gia, vì sao ông ta phái hai con trai trưởng ra kinh đô, lại cho thứ tử La Minh tìm thày giáo là phu tử? Ta nghe nói, lần này Bách gia thịnh hội, La Minh chiếm một danh ngạch học tử tinh anh Nho gia.”

“Cái này…...”

Nếu như La tướng là người Ngụy gia, vì sao lại tìm một nữ tử giống vợ cả như đúc? Hơn nữa còn không phải nạp thiếp, là cưới vợ nghiêm túc! Hôm nay văn hội, Doanh Vô Kỵ làm ra “Hoa lê một nhánh đè lên hải đường” trước mặt mọi người, La tướng cũng chỉ giả bộ không thèm để ý đem chuyện này vạch trần. Đây là vì sao?”

“Cái này…...

Ngụy Đằng cảm “giác đầu có chút nóng lên, cảm giác đầu của mình giống như không xử lý được vấn đề phức tạp như vậy, nhưng nghe xong vấn đề Cơ Túc hỏi, hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ: những môn khách của La Yển, nói không chừng thật sự sẽ bị tôn thất Triệu thị tiếp nhận.

Vậy phiền toái không phải lớn sao?

0.52503 sec| 2416.938 kb