Người dịch: PrimeK Tohabong

Chân khí còn sót lại rất ít, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác huyền diệu.

Hỗn Nguyên chân khí!

Tròng mắt Doanh Vô Kỵ đột nhiên co rụt lại, nếu là người khác căn bản không có khả năng nhận ra chân khí này, nhưng hắn trộm được công pháp 《 Hỗn Nguyên chân khí 》 này, mặc dù không chính thức tu luyện, nhưng cũng đối với chân khí này tương đối quen thuộc.

Hỗn Nguyên chân khí không phải là tuyệt học của Âm dương học phái sao, như thế nào hai ngày nay khắp nơi đều bắt gặp?

Đầu tiên là Lý Thải Đàm, sau lại là của bà lão không rõ thân phận?

Chờ đã!

Nói Tuyệt học Âm dương học phái khắp nơi đều có thì có chút không có khả năng, nhưng nếu như bà lão này có quan hệ với Lý Thải Đàm thì sao?

Doanh Vô Kỵ nhìn về phía trán bà lão, hai đầu thang cảm xúc tích trữ vô số quả cầu kỹ năng, cao thủ nắm giữ nhiều pháp thuật kỹ pháp cũng hợp tình hợp lý, bà lão này có thể được La Yển mời tới chữa bệnh, khẳng định là có chút bản lĩnh, tu vi cao cũng chẳng có gì lạ.

Nhưng trên đầu lão người phụ nữ này có hai quả cầu kỹ năng màu lam, cũng chính là nắm giữ hai pháp thuật Địa cấp.

Người bình thường nắm giữ một pháp thuật địa cấp liền có thể xưng là thiên tài, bà lão này thoạt nhìn ít nhất là tuổi sáu mươi, lại tập được hai Pháp thuật Địa cấp, theo lý thuyết đã sớm dương danh, nhưng đến nay vẫn là một thày thuốc không có tiếng tăm, ngay cả mình là người học rộng biết nhiều cũng không biết bà ta

Cái này không hợp lý!

Càng mấu chốt chính là, Lý Thải Đàm cũng nắm giữ 2 Pháp thuật Địa cấp!

Con mẹ nó, có chuyện rồi đây!

Hiện tại hắn cùng Vu Sương Tự có tám chín phần nắm chắc Lý Thải Đàm là Người của Vi Nga phái, La Yển không biết từ đâu tìm được một người vợ ốm yếu, xem ra còn yêu đến tận xương tủy, hết lần này tới lần khác mời thày thuốc dỏm kia đến chữa trị cho Hoa Uyển Thu, rất có thể đó chính là Lý Thải Đàm.

Nói như vậy, Hoa Uyển Thu rất có thể có quan hệ với Vi Nga phái!

Nếu giải thích như vậy, trước kia rất nhiều chuyện đều có thể nói thông suốt. Thừa tướng La Yển bị mê hoặc thành như vậy, lúc trước cảm thấy giống như là bị ăn bùa mê thuốc lú, nhưng hiện tại không phải là xem ra mà đúng là như vậy!

Shit

Vi Nga phái nắm cả thóp Thừa tướng, lợi dụng Hoa Uyển Thu kích phát tâm ma của La Yển, tâm ma thành công, Vi Nga phái liền có thể khống chế tướng quyền Lê quốc!

Đây là thủ đoạn bực nào!

Doanh Vô Kỵ cho dù có gan hơn nữa, trong lòng cũng không khỏi nổi trống, thế cục Lê quốc dường như phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.

Khi hắn còn đang miên man suy nghĩ, bà lão bên kia đã thu châm xong.

Chỉ thấy bà ta chậm rãi đứng dậy, cười nheo mắt nói: “Tướng gia! Lão thân cáo từ, thân thể La phu nhân đã không việc gì, nếu còn cần điều trị, tướng gia sai người gọi lão thân là được!”

“Cung tiễn tiên sinh!”

La Yển vội vàng lấy ra một thỏi vàng từ trong người, nhét vào trong tay bà lão.

Bà lão cười nheo mắt mà đem thỏi vàng thu vào trong ngực, liền chậm rãi rời khỏi phòng, từ đầu tới cuối đều không nhìn bất luận kẻ nào, thật giống như bà ta chỉ là tới làm nghề y kiếm tiền.

“Ừm…...”

Hoa Uyển Thu trên giường bệnh phát ra một tiếng ‘Ừm’, sâu kín mở hai mắt.

La Yển vội đỡ ả ta vào lòng: “Uyển Thu, nàng sao rồi?”

Hoa Triều nhìn thấy cảnh tượng này, theo bản năng lui về phía sau một bước: “Tướng gia! Tôn phu nhân đã tỉnh, ta đây sẽ không quấy rầy nữa, cáo từ!”

Chờ một chút!

Có người lên tiếng ngăn cản.

Bất quá người lên tiếng cũng không phải La Yển, mà là Uyển Thu đang ở trong lòng ông ta, âm thanh của nàng ta rất yếu ớt, lại để lộ ra một chút vội vàng.

Hoa Triều vốn đã chuẩn bị đi, nghe được âm thanh này lại ma xui quỷ khiến quay đầu lại, nàng nhíu hai hàng lông mày lạnh lùng nói: “La phu nhân có gì chỉ giáo?”

Nàng mặc dù quả thật có chút lo lắng cho an nguy của Hoa Uyển Thu, nhưng cũng chỉ là bởi vì người này giống mẫu thân mình mà thôi.

Trên thực tế hảo cảm của nàng đối với Hoa Uyển Thu cũng không nhiều, cho dù có một chút, cũng không muốn biểu hiện ra chút nào.

Hoa Uyển Thu lại đối với địch ý của nàng không có bất kỳ để ý, trên mặt tái nhợt ngược lại mang theo ý cười chân thành, âm thanh suy yếu nói: “Khổng Tước Đông Nam Phi” rất đẹp rất êm tai, Hoa Triều cô nương hao tâm tổn trí!”

Hoa Triều lạnh mặt: “A, ta đây ngược lại phải cám ơn La phu nhân thưởng thức!”

La Yển nhướng mày, tức giận nói: “Hoa Triều! Không được nói chuyện với mẫu thân con như vậy!

Hoa Triều nhịn không được: “Ông…”

“Yển ca! Không cần bức bách con bé như vậy, Hoa Triều cô nương xấp xỉ tuổi với thiếp, bức bách con bé gọi là mẫu thân thật sự quá mức ép buộc, về sau vẫn là không cần như vậy”.

Hoa Uyển Thu cười khuyên giải an ủi.

Doanh Vô Kỵ ở một bên nhướng mày, người này nói chuyện thật đúng là dễ nghe, hẳn là có thể chiếm được không ít hảo cảm của Hoa Triều, xem ra Vi Nga phái không chỉ muốn lợi dụng cô ả điều khiển Thừa tướng, thậm chí còn muốn thông qua Hoa Triều đến ảnh hưởng chính mình.

Quả nhiên, Hoa Triều nghe được những lời này thoáng có chút cảm động, bất quá âm thanh vẫn hơi lạnh nói: “Đa tạ ý tốt của cô nương, bất quá Hoa Triều cùng Thừa tướng chưa từng có quan hệ, về sau đi Chu Vương Kỳ, lại càng không có khả năng có quan hệ, cô nương cũng không cần hao tâm tổn trí như thế”.

0.50857 sec| 2404.016 kb