“Irina, nói rõ hơn một chút đi, ‘Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên’ rốt cuộc là kỹ năng như thế nào?!”
Nghe được hai chữ “Hiến Tế” này, trong lòng Tiêu Phàm lại càng thêm lo lắng, ngữ điệu cũng không thể nào giữ được sự trấn định như lúc trước, lời nói ra như tiếng quát chói tai.
“Meo! Tên tiểu nhị kia, ngươi sao có thể hung dữ với một cô mèo nhỏ xinh đẹp như vậy chứ! Thế là không thân sĩ đâu nha —— meo ~” Tom Cruise nhìn thấy Tiêu Phàm gầm thét với Irina, lập tức chặn trước mặt Irina, răn dạy Tiêu Phàm.
Irina hoàn toàn không để ý đến thái độ của Tiêu Phàm đối với nó, lực chú ý của nó lúc này toàn bộ đều tập trung trên người Aina, ngay cả ánh mắt cũng không hề rời khỏi khuôn mặt của Aina một giây nào.
“Thuật Hiến Tế, là kỹ năng đặc thù của Vu nữ Vu tộc, thông qua việc hi sinh bản thân để đổi lấy những loại hiệu quả trác tuyệt khi sử dụng những kỹ năng bình thường, chẳng qua bình thường đều chỉ là những kỹ năng giúp cho quân ta tăng thêm pháp thuật, cũng không tạo ra sát thương lớn nào. Giống như ‘Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên’ lúc nãy, nó chỉ là một kỹ năng giúp kích hoạt huyết mạch tiềm năng trong cơ thể chiến sĩ, tạm nâng cao cấp thực lực của chiến sĩ trong một thời gian ngắn, cũng không thể trực tiếp gây ra tổn thương nào lên người kẻ địch. Sở dĩ chữ đại trong Thuật Đại Hiến Tế là muốn khoe khoang sự hi sinh của người thi triển thuật là Aina chứ không có ý nói là thuật hiến tế này vô cùng cường đại, mà người thi pháp bởi vì hi sinh bản thân nên cũng sẽ trở nên vô cùng vĩ đại.” Nói đến đây, Irina dừng lại một chút, vẻ mặt trở nên có chút bi thương, nói: “Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên có tác động rõ nhất lên người thi triển, chẳng qua nó không chỉ kích phát gen cổ của tộc Ác ma các anh mà còn có thể tăng thực lực của anh từ tam giai lên đến lục giai trong một thời gian ngắn, cho nên cái giá mà Aina phải trả không thể nghi ngờ là một cái giá vô cùng đắt. Sau khi Aina thi triển Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên, cấp bậc thực lực của cô ấy từ tam giai đã tụt xuống chỉ còn nhất giai đáng thương, từ mức độ tụt giảm sức lực sau khi thi thuật mà nói, tôi đoán chừng lượng sinh mệnh lực mà Aina tiêu hao lại càng thêm khổng lồ, theo tôi thấy, Aina hẳn là…Hẳn là nhiều nhất chỉ còn sống được một tháng, thậm chí có lẽ sẽ còn ngắn hơn nữa, ba hoặc hai hoặc một tuần, cũng có khả năng…Khả năng…”
Giọng nói của Irina càng thêm run rẩy, cuối cùng dừng lại, không thể phát ra một chút âm thanh nào nữa…
Sau khi nghe Irina nói, trong lòng Tiêu phàm lại càng thêm hỏng bét, suy nghĩ trong đầu vô cùng rối loạn.
Nói cách khác, lần đại phát thần uy của hắn lần này chính là dùng tính mạng của Aina đổi lấy!
Không quen không biết, tại sao cô ấy lại phải làm như vậy?
Chẳng lẽ cô ấy không biết mình làm vậy có thể sẽ mất mạng sao?
…
Tiêu Phàm cũng không hiểu tại sao, vừa nghĩ đến việc Aina sẽ vì vậy mà chết đi, trong lòng hắn không hiểu sao lại không thể bình tĩnh nổi.
Tiêu Phàm cố gắng hết sức điều chỉnh tâm trạng của mình, để cho biểu tình của mình có thể trấn định một chút, thế là một mực tự an ủi mình, nói:
“Tỉnh táo một chút đi, Aina chỉ là một NPC trong trò chơi mà thôi, thật ra cũng chỉ là một tổ hợp số liệu, chết đi cũng không phải là một vấn đề to tát gì.”
“Vả lại mình đã đánh bại đám người O’Sullivan, nhiệm vụ này sau này rốt cuộc cũng không còn bất kỳ trở ngại nào nữa, sau khi giao nhiệm vụ cuối cùng, mình cũng sẽ không còn nhìn thấy Aina nữa, giống như cái nhóm người đần độn kia của bộ lạc ăn thịt người lúc trước.”
“Đúng, chúng ta sẽ bởi vậy mà chia tay, rốt cuộc không còn bất cứ mối quan hệ nào!”
Chỉ tại trò chơi 3D quá thật, khiến cho tình cảm của hắn có chút lẫn lộn với hiện thực…
Nhưng Tiêu Phàm lại nhớ tới vẻ rụt rè lúc đầu của Aina, lúc nói chuyện mang theo khuôn mặt cười ôn nhu, bộ dáng đáng yêu của cô lúc ăn nhồm nhoàm đồ ăn vặt, nhớ lại đủ loại dáng vẻ của cô trên đường đi, Tiêu Phàm đột nhiên nắm chặt nắm đấm, trong lòng thầm mắng!
Tiêu Phàm, nếu mày thật sự chỉ xem Aina như một tổ hợp số liệu thì mày liệu có còn xứng làm người không!
Có lẽ bản thân trò chơi không có bất kỳ ý nghĩa nào nhưng mà con người thì có!
Ít nhất, Aina lúc này khiến cho hắn biết thế giới trò chơi này tốt đẹp hơn so với trong tưởng tượng của hắn nhiều!
Đứng trên lập trường của một con người, trong lòng hắn tuyệt đối không thể xem Aina chỉ là một tổ hợp số liệu được, đúng vậy, làm người, tuyệt đối không thể vô tình như vậy!
Cho dù sau khi giao nhiệm vụ xong thì sẽ phải chia tay, hắn cũng hy vọng đến cuối cùng vẫn có thể cùng một Aina khỏe mạnh như lúc đầu nói lời tạm biệt!
Vậy bây giờ, bây giờ hắn nên làm thế nào đây?
“Chúng ta mau đưa Aina về thành đi, có lẽ trong thành sẽ có các trí giả Vu tộc hoặc thầy thuốc trong trận doanh Thú nhân có thể cứu Aina khỏi tình trạng này thì sao?” Tiêu Phàm vội vàng thúc giục Irina.
“Vô dụng thôi, thứ mà Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên tiêu hao chính là sinh mệnh lực của Aina, mà bản chất của tiêu hao sinh mệnh lực cũng không phải là bệnh, thầy thuốc bình thường sao có thể xử lý được chứ.” Irina nản lòng thoái chí, lời nói vô cùng bi thiết.
“Vậy…Vậy cô mau nói cho tôi biết, hiện tại tôi nên làm như thế nào đây! Phải làm thế nào mới có thể cứu được cô ấy! Vả lại Vu tộc các người tại sao lại dạy cho cô ấy một pháp thuật nguy hiểm như vậy chứ?” Tiêu Phàm có vẻ hơi vội vàng xao động, thậm chí bắt đầu trách tội Vu tộc.
“Tôi không biết…” Irina trả lời một cách vô cùng lạnh lùng, thậm chí khiến cho Tiêu Phàm cảm giác không khí dường như cũng bị đông kết.
Tiêu Phàm vẫn chờ mong, chờ mong Irina có thể cho hắn biết phương pháp, khiến cho Tiêu Phàm lại nhận một nhiệm vụ bổ sung gì gì đó là cứu sống Aina.
Chỉ cần khiến cho Aina có thể khỏe mạnh sống sót, dù giao cho hắn nhiệm vụ gì cũng được, nhưng mà tại sao Irina lại phải nói là “Không biết” chứ, chuyện này thật khiến cho người ta rất tuyệt vọng…
Sau khi Tiêu Phàm nghe thấy câu trả lời của Irina, vô lực hạ bả vai, ngồi liệt trên bãi cỏ, ngơ ngác nhìn Aina vẫn nhắm nghiền hai mắt nằm bên cạnh, ánh mắt hắn trở nên vô cùng trống rỗng.
Đúng vào lúc này, lông mi thật dài của Aina bỗng nhiên run run…
Mặc dù Tiểu Miêu không tiếp xúc nhiều với Aina, nhưng sau khi biết được những hành động vô tư của Aina qua đoạn nói chuyện giữa Tiêu Phàm và Irina, trái tim hủ nữ bị áp chế bấy lâu bỗng nhiên đập loạn cả lên…
Cái em gái NPC này thật vĩ đại nha, hu hu, thật sự là cảm động quá mà…
Hốc mắt của Tiểu Miêu hơi hồng hồng, bên trong có một lớp sương mù thật mỏng vòng quanh.
Tiểu Miêu lại nhìn thấy bộ dáng khẩn trương kia của Tiêu Phàm, trong lòng thầm nghĩ, Mệnh Phàm đối với một em gái NPC mà cũng có tình cảm sâu sắc như vậy, trách không được trong trò chơi lại có nhiều em gái trúng kế của hắn như vậy.
Lúc này, ngay cả Thái Thập Tam vẫn luôn bất hòa với Aina cũng trở nên trầm mặc, mặc dù thường ngày Thái Thập Tam rất có ý kiến với hành động ngày ngày kề cận Tiêu Phàm của Aina, nhưng cô cũng hiểu rõ rằng lần này nếu không nhờ có Aina ra tay, bọn họ có thể sẽ rơi vào kết cục toàn quân bị diệt, huống chi lần này Aina lại lấy việc hy sinh bản thân để đổi lấy thắng lợi này.
Lại nhớ lại biểu hiện trong lúc làm nhiệm vụ của mình, Thái Thập Tam cảm thấy hơi tự ti, đúng lúc này, một tiếng kinh hô vang lên cắt đứt sự trầm tư của Thái Thập Tam…
“Aina!”
“Cô không sao chứ?!”
“Cô cảm thấy thế nào rồi?!”
“Cô có chỗ nào không thoải mái hay không?”
…
Irina vẫn luôn nhìn chằm chằm khuôn mặt của Aina, sau khi nó nhìn thấy Aina cuối cùng cũng mở mắt, chỉ trong một cái nháy mắt liền tuôn ra một loạt câu hỏi.
Tiêu Phàm nhìn thấy Aina tỉnh lại, trong mắt liền ánh lên niềm vui mừng, chẳng qua nó chỉ vụt lên rồi biến mất, hắn lại khôi phục vẻ mặt vô cùng u ám.
“Khụ khụ, Irina đừng lo, tôi không sao…”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo