Ánh sáng từ tia sét qua đi, trên nền xanh biếc của thảo nguyên xuất hiện thêm một mảnh đen xám là tro tàn cùng cỏ vụn, tàn lửa từ tia sét vẫn lặng lẽ thiêu đốt trên bãi cỏ trong khu vực mà tie sét rơi xuống, đía hình bốn phía vì bị sét đánh mà thấp xuống một chút, đất bị chôn sâu nhiều năm dưới bãi cỏ ẩm ướt lộ ra ngoài, có điều vừa mới tiếp xúc với không khí bên ngoài liền bị một chùm sét nướng lên một tầng nhàn nhạt màu đen xám.

Mà ở vị trí trung tâm nơi sét rơi xuống thoáng cao hơn chút so với bốn phía xung quanh, nếu là bình thường thì ít nhiều khiến cho người ta cảm thấy có chút không hài hòa, nhưng khi mọi người nhìn thấy ngọn lửa u lam ở trung tâm kia, liền hiểu rõ tại sao lại sinh ra hiện tượng dị thường như vậy.

...

"Mọi người mau nhìn xem đó là cái gì!"

"Cái này..."

"'Lich King' Mệnh Phàm thế mà lại còn sống sao!"

...

Một đám lửa xanh bên trong phiến tro tàn sau trận sét kia từ từ dấy lên, từ xa nhìn lại có vẻ hơi nhỏ bé cô đọc, nhưng lại trực tiếp làm nhiễu loạn lòng của mọi người bên ngoài thành.

"Nói đùa sao! Làm sao mà Mệnh Phàm có thể sống sót được sau một kích kia!"

"Bật hack! Cái này rõ ràng là Mệnh Phàm bật hack, nếu không phải thì làm sao có thể xảy ra chuyện khoa trương đến như vậy!"

"Hiện tại tôi có chút nghi ngờ rốt cuộc tên Mệnh Phàm này có phải là người chơi bình thường không, mọi người nói xem hắn có phải là gm của trò chơi này không, bằng không thì tại sao có thể thoát chết như vậy!"

...

Chúng người chơi bên ngoài thành chỉ có thể nhìn thấy chân trời có một tia sét vô cùng khoa trương từ trên trời giáng xuống, tuôn ra một vầng ánh sáng che khuất tầm nhìn của bọn họ trong nháy mắt, đợi đến khi mắt lại khôi phục về trạng thái bình thường, thân ảnh quen thuộc kia vẫn sừng sững bên trong đám lửa xanh như cũ, nhưng chuyện này đối với bọn họ mà nói thật sự là quá khó mà tin nổi.

...

Trước người "Thính Phong Giả số 002" vài mét có mặt cỏ giống như ẩn hiện một đường ranh giới chia khu vực làm hai màu xanh đen. Vị trí của "Thính Phong Giả số 002" vẫn như cũ là một bãi cỏ tràn đầy sức sống, mà vượt qua người hắn ta mấy mét về phía trước lại biến thành một phiến đất hoang vu.

Khói đen do bị thiêu đốt theo gió mà phật đến "Thính Phong Giả số 002", hương vị nghe có chút hắc, nhưng "Thính Phong Giả số 002" lúc này lại phảng phất chưa tỉnh, hắn ta trợn mắt hốc mồm nhìn người đang đứng vững bên trong đống tro tàn kia, trong lòng rung động thật lâu không thể lắng lại.

Người chơi ngoài thành Aris cách quá xa chiến trường nên không nhìn rõ hết thảy mọi chuyện vừa xảy ra, mà thân là người ở chiến trường xém chút nữa bị sét liên lụy là "Thính Phong Giả số 002" lại quan sát rõ ràng toàn bộ quá trình...

Cái tia sét kia mở mây đen đập xuống giữa đầu Tiêu Phàm.

Tình cảnh kia phảng phất không khí như tận thế tới, nhưng vào lúc này, Mệnh Phàm thế mà điều khiển ánh lửa xanh đánh lên không trung!

Đúng vậy, tia sét vừa mới vạch phá bầu trời, cũng không hề hoàn toàn đập trên mặt đất, mà là tia sét cùng lửa chạm nhau, hai cỗ năng lượng khủng khiếp một khi đụng nhau, trong nháy mắt liền nổ tung, ánh lửa bắn ra thậm chí đốt cháy hết mặt cỏ xung quanh.

Vì lẽ đó mà Mệnh Phàm mới có thể bình yên vô sự phía dưới tia sét này, mà mọi vật xung quanh lại đều biến thành tro tàn.

Trường hợp như vậy thì dù là trong trò chơi "Thính Phong Giả số 002" cũng cảm thấy vô cùng khoa trương, cái này thậm chí còn khiến trong đầu hắn ta nghĩ đến một thứ mà không một từ ngữ nào có thể diễn tả được...

"Độ kiếp", tư thế vừa nãy của Mệnh Phàm quá mức giống với "Độ kiếp phi thăng" của tu tiên trong truyền thuyết miêu tả, nếu như tiếp theo Mệnh Phàm đạp lên không khí mà phi thăng bay đi, "Thính Phong Giả số 002" cũng không thể nào cảm thấy không hài hòa.

"Lúc này Hào Đại Bàn vỗ vỗ bả vai "Thính Phong Giả số 002" lại khiến "Thính Phong Giả số 002" bị giật mình, "Người anh em ~ thấy thế nào, huynh đệ của tôi lợi hại quá đi!"

Nhìn vẻ mặt tràn đầy tự hào của Hào Đại Bàn, "Thính Phong Giả số 002" chỉ lườm cậu một cái, quỷ mới tin cậu cùng 'Lich King' Mệnh Phàm là huynh đệ, nếu không phải tình huống bây giờ đặc biệt, "Thính Phong Giả số 002" đã dùng một cước đá tên mập đáng ghét này ra khỏi bụi cỏ từ lâu.

Tiêu Phàm ngước nhìn lên đỉnh đầu phiến mây đen đã tản đi lộ ra bầu trời trong xanh, trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra một cái, bởi vì chỉ kém chút nữa hắn đã ngoẻo rồi...

Hắn thực sự không hiểu cho lắm lý trí của NPC O'Sullivan này, tại sao bỗng nhiên cả người giống như ma mà lựa chọn cùng hắn liều mạng, dù là bị khế ước phản lại vì làm trái cũng không quan tâm.

Cũng may hiện tại hắn vẫn còn sống, mà O'Sullivan đã chết rồi...

Khi tia sét đang rơi xuống, Tiêu Phàm liền biết mình không có chỗ để trốn, dù là sử dụng [Kim Tàm Thoát Xác], trong nháy mắt cũng không thể tránh khỏi phạm vi bao bọc của sét, cho nên Tiêu Phàm quyết định thật nhanh, lựa chọn Túy Nguyệt Viêm mạnh mẽ chống đỡ lại.

Túy Nguyệt Viêm vốn là một pháp thuật có đặc tính quấy nhiễu, lại có đẳng cấp của Tiêu Phàm và O'Sullivan lúc này là ngang hàng, Tiêu Phàm cảm thấy một kích sử sụng toàn sức lực cũng không ngản cản nổi tia sét này, cho nên hướng ngọn lửa u lam vọt thẳng lên trời, nghênh đón tia sét từ chân trời rơi xuống...

Có điều O'Sullivan liều mạng tạo một kích đơn giản như vậy, lại thêm tia sét đã tích trữ quá lâu ở trong mấy đen, cái vừa rơi xuống này chính là muốn vì đó mà trời đất biến đổi.

Cho nên ánh lửa xanh phóng lên tận trời bị sét đánh cuối cùng vỡ vụn ra, còn tia sét vẫn như cũ mà rơi xuống hướng của Tiêu Phàm.

Nhưng Túy Nguyệt Viêm cùng tia sét chạm vào nhau cũng không phải là không hề có tác dụng, năng lượng của tía sét bị uy thế của Túy Nguyệt Viêm mà ăn mòn đi mấy phần, mà mấy phần này cũng đủ khiến Tiêu Phàm còn có thể sống sót.

Khắp toàn thân từ trên xuống dưới còn được bao bọc bởi ma pháp có năng lực quấy nhiễu là Túy Nguyệt Viêm, Tiêu Phàm tương đương với biễn đổi đề cao kháng tính ma pháp của bản thân, lại có tự mình đã bị Aina sử dụng Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên để nâng cao thuộc tính đẳng cấp, nên sau khi bị tắm trong ánh chớp, Tiêu Phàm bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tưới, vô cùng may mắn mà còn sót lại một chút máu...

Tiêu Phàm còn sống nhưng O'Sullivan bị Túy Nguyệt Viêm ảnh hưởng đến tâm trí trở nên điên cuồng kia thì lại thảm rồi.

O'Sullivan đã tập trung tất cả nguyên tố chi lực lại để xuất ra tia sét này nhằm đánh Tiêu Phàm, đánh đến trọng thương, mà lần công kích pháp thuật này kéo theo sự phản lại của khế ước cũng vô cùn kịch liệt...

Đồ đằng màu xanh thẳm của thị tộc Sương Ngữ trên cổ O'Sullivan đột nhiên trở nên lớn ra, thuận theo cổ O'Sullivan mà nhanh chóng lan tràn ra bốn phía của thân thể, không bao lâu sau toàn thân từ trên xuống dưới của O'Sullivan liền nhiễm một mảng xanh lam như mắc một bệnh dịch nào đó, khiến cho Tiêu Phàm vô cùng sợ hãi.

Ngay sau đó một miếng băng mỏng xuất hiện phía trên phiến xanh thẳm kia, tựa như vụn băng vướng trên áo khoác trong ngày đông.

Một tiếng kẽo kẹt, miếng băng mỏng đã nứt ra, càng nứt càng mảnh, cuối cùng hóa thành bột phấn, mà thứ vỡ ra còn có cả người O'Sullivan...

Một trận gió nhẹ lướt qua, nhưng bông tuyết nhỏ bé lưu loát, phảng phất trong nháy mắt liền hòa tan thành giọt nước nhỏ bé, mà O'Sullivan thì giống như chưa hề xuất hiện tại nơi này.

Hậu quả sau khi làm trái khế ước trên người O'Sullivan khiến cho Tiêu Phàm cảm thấy tim đập nhanh một trận, mà bây giờ cũng không phải thời điểm để hắn cố kỵ những thứ này, bởi vì lúc này còn một kẻ địch chưa giải quyết, mà vừa mới tiêu hao sức lực sau khoảng thời gian chiến đấu kia, thời gian tiếp tục trạng thái mà Aina cho hắn thực hiện cũng còn thừa không nhiều lắm.

...

Lúc Buck dự định đến cứu viện O'Sullivan đang bị áp chế, lại cảm nhận rõ ràng được nguyên tố chi lực hoạt động kịch liệt xung quanh, Buck liền biết rõ ràng là mình khồn còn kịp nữa rồi.

6.52041 sec| 2425.969 kb