"Arthur, anh không biết như vậy rất ngầu sao? Ác ma, ác ma không phải là đều như vậy sao chứ! Sừng, răng nhọn, đuôi dài, cánh dơi vân vân, đây đều là đặc điểm của ác ma đó! Nếu như ngoại trừ cái tên ác ma, chúng ta lại giống với tộc người thì còn có ý nghĩa gì nữa?"

"Mà tôi thấy vẻ bề ngoài chỉ là đồ trang trí, với tôi mà nói không dùng được. Bây giờ biến thành như vậy ngược lại khiến tôi cảm thấy có chút bất tiện." Arthur vẫn lạnh mặt như trước nhưng trên tay đã khôi phục được chút hồng hào, móng tay sắc bén cũng dần dần lui đi.

"Bảo bối Arthur, đùng nói vậy chứ. anh nói thế tôi sẽ vô cùng đau lòng, nếu anh cứ như vậy nữa, tôi sẽ tức giân đấy."

"Giọng điệu này anh học ở đâu đấy, sao tôi thấy kinh tởm thế này!"

"Kinh tởm?! Anh còn nói kinh tởm sao? Đây chính là tính cách mới tôi học được trên mạng, gọi là 'kiêu ngạo', là một trong những tính cách được yêu thích nhất, anh thật không biết tốt xấu, sao lại bảo nó là ghê tởm chứ?"

"Thôi đi, anh đừng có ép tôi nữa, tôi cảm thấy mấy cái chuyện học thêm cảm xúc này đều là vẽ thêm chuyện, quá mức cảm tính sẽ ảnh hưởng tới phán đoán của bản thân. Anh tăng thêm một chút cảm xúc vào bản thân mình ban đầu cho nên mới thiết kế 'ác ma hóa' thành ra như thế này, theo ý kiến của tôi, vẻ bề ngoài khoa trương thế này hoàn toàn không cần thiết."

"Arthur, anh thật lạnh lùng, quả thực giống hệt với tôi trước kia nhưng mà sau này, anh sẽ từ từ hiểu được tình cảm là một thứ tuyệt vời."

Arthur không thèm để ý đến những lời John nói: "Lấy tính cách thích làm khổ người khác này của anh, có phải là đã thiết kế cái gì trong trò chơi này rồi chứ?"

"Ha ha... Arthur anh nói gì vậy? Tôi chỉ chuyên phụ trách trận doanh Ác Ma mà thôi, nào có vụng trộm thêm gì vào bản thiết kế đâu chứ?"

"Đừng có giả vờ..."

"Ha... ha... ai biết được chứ."

"Tôi nói Arthur này, anh cười lên một chút được không, lạnh lùng vậy làm gì? Này này! Sao anh lại đi rồi..."

John cầm lấy điều khiển từ xa của mình, khóe miệng hơi cong lên, cười giống hệt như hồ ly...

...

Tiêu Phàm nhìn chằm chằm vào Aina, chợt thấy cô gái nhỏ Aina này giơ pháp trượng lên, bắn một tia chớp đỏ như máu về phía mình, ngay sau đó trước mắt Tiêu Phàm liền hóa thành một màu đỏ, thông báo của hệ thống cũng liên tục được gửi tới cùng với ánh sáng màu máu này...

[Hệ thống thông báo: NPC Aina thi triển Đại Thuật Hiến Tế - Linh Hồn Tổ Tiên với ngài, cấp bậc và thực lực của ngày trong thời gian ngắn sẽ tăng mạnh...]

[Hệ thống thông báo: Đại Thuật Hiến Tế - Linh Hồn Tổ Tiên ẩn chứa lực lượng kích hoạt tiềm năng chủng tộc của ngài...]

[Hệ thống thông báo: kích hoạt tiềm năng chủng tộc thành công, người chơi tự động tiến vào trạng thái 'ác ma hóa'...]

[Hệ thống thông báo: Chịu ảnh hưởng của Đại Thuật Hiến Tế - Linh Hồn Tổ Tiên, cấp bậc của ngài bắt đầu tăng lên, cấp 32, cấp 33, cấp 34. cấp... cấp 60.]

[Hệ thống thông báo: Năng lượng Đại Thuật Hiến Tế - Linh Hồn Tổ Tiên còn sót lại tự động chuyển hóa thành năng lượng bổ sung các kỹ năng khác của người chơi, ngoại trừ giá trị mị lực sản sinh bài xích việc tạo thành kỹ năng Tinh Thần Thân Sĩ cần tiêu hao thêm giá trị mị lực mới có thể sử dung, trong khoảng thời gian ngắn những kỹ năng khác của người chơi tạm thời sẽ bị vô hiệu hóa.]

...

Tình huống gi đây?

Đại Thuật Hiến Tế - Linh Hồn Tổ Tiên?

Ác ma hóa? Cấp 60? Tự động bổ sung năng lượng?

Giá trị mị lực xảy ra bài xích? À, cái này thì hắn có thể hiểu...

Nhưng những thứ còn lại là gì vậy...

...

Tiêu Phàm không hiểu có chuyện gì đã xảy ra trên người hắn, hắn bỗng nhiên cảm thấy ngực chấn động, một tiếng gầm rú quen thuộc truyền ra từ trong cơ thể mình, máu trong có thể theo đó mà khuyếch tán ra bốn phía...

Một đám lửa màu xanh trong kén máu phá nát đi ra, kén máu này bị nguồn lự thô bạo nháy mát xé tan, sau đó đốt cháy hầu như không thấy nữa...

Buck và O'Sullivan khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, theo bản năng cầm chặt vũ khí của bản thân.

Mà phản ứng Thái Thập Tam và Tiểu Miêu lại hoàn toàn ngược lại với O"Sullivan và Buck, hai mắt sáng lấp lánh, hưng phấn không thôi, giống như nhìn thấy một cái gì đó tuyệt vời.

Lúc này Tiêu Phàm nhìn kỹ bản than, hắn cảm thấy vô cùng xa lạ với trạng thái hiện giờ của mình...

Đôi bàn tay trắng nõn của Tiêu Phàm ngày xưa không còn nữa, mà thay vào đó và một đôi móng vuốt sáng bóng đen tối, giống như áo giáp của kỵ sĩ vậy, có càng giống với lớp vỏ của côn trùng, hung tàn mà có chút dã tính.

Tiêu Phàm nhìn kỹ sự thay đổi bên ngoài của mình một phen.

Tiêu Phàm phát hiện ra ngoại trì phần cổ đã được phủ lên một chiếc áo giáp màu đen, các đốt ngón tay còn sinh ra rất nhiều xước mang rô sắc bén, nhìn có vẻ vô cùng quỷ quái, một cái đuôi hình mũi tên kéo dài ra ở phía sau giống như một chiếc roi thép vậy, càng quỷ quái hơn nữa chính là sau lưng Tiêu Phàm xuất hiện một đoi cánh dơi.

Đôi cánh dơi này mặc dù đã tàn tạ vô cùng nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy tim đập nhanh bởi vì nó mang theo mùi vị của cái chết.

Sắc mặt Tiêu Phàm nhợt nhạt mà môi lại đỏ như máu. hai chiếc răng nanh dài ra đâm ra khỏi miệng, trên đầu có một đôi sừng sắc nhọn...

Tiêu Phàm không hiểu sao ngoại hình của hắn lại thay đổi như vậy nhưng nguồn năng lượng dồi dào trong cơ thể đã cho hắn câu trả lời...

"Mẹ nó, đây là Mệnh Phàm sao? Cái đặc hiệu này cũng quá tàn khốc đi?! Toàn thân cái tên này đều đang bốc hỏa kìa!"

"Hắn bật hack sao? Hắn bật hack sao? Hắn bật hack sao? Chuyện quan trọng phải nói ba lần! Mọi người nhanh đi báo cáo nào!"

" Sau khi "Đại di mụ" nổ tung, tại sao cả người của hắn lại trở nên đen thui như vậy chứ! Mà cái sừng dài trên đầu lại còn mọc cánh đằng sau lưng, cái tên này vẫn còn là người sao? Đừng có một lời không hợp liền biến đổi cả giống loài như vậy chứ!"

...

Xa xa thành Aris lập tức trở nên náo nhiệt, ngay cả khán giả đang xem cuộc chiến là Quân Sư Xấu Bụng cũng có vẻ kinh ngạc đối với cái này, thầm nghĩ trong lòng, cái tên Mệnh Phàm này cuối cùng là đã vụng trộm mà giấu bao nhiêu đồ vật...

O'Sullivan nhìn cảnh tượng trước mắt thì cực kì kinh ngạc, gã ta không thể nghĩ tới sau khi một vật hiến tế linh hồn chi thuật tiên tổ là Aina được bỏ lên trên thân Tiêu Phàm, liền trực tiếp biến Tiêu Phàm thành một đại ác ma cấp 6!

Một đám lửa kì dị lại xuất hiện trên thân ác ma, giọng điệu âm u đã trở nên tái nhợt hơn so với ban đầu làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, còn có mùi thơm chán ghét kia bao phủ, đáng chết! Lần này phiền phức lớn rồi! Đều do Aina chứ không phải là một ai khác!

Nghĩ được như thế, O'Sullivan ác độc mà trừng mắt với Aina đã ngã trên mặt đất một chút.

Aina cũng không chú ý tới ánh mắt lúc này của O'Sullivan, từ khi mới bắt đầu, ánh mắt của Aina vẫn yên vị trên người Tiêu Phàm, trong đồng tử chậm rãi chiếu ra một vũng Lam Viêm...

Ngọn lửa u lam trên người Tiêu Phàm không ngừng nổ tung, nương theo từng đợt nổ tung, "Đốt Cháy Động Cơ" trong cơ thể Tiêu Phàm cũng sinh ra tiếng nổ đan xem thành một khối, lộ ra sự vô cùng táo bạo.

Tiêu Phàm không tiếp tục đi tìm hiểu tại sao mình lại biến thành bộ dáng này, tiếng động cơ khoa trương lại một lần nữa phát ra một tiếng nổ lớn, cả người Tiêu Phàm giống như một tia chớp mà phóng đi về hướng Buck.

Tiêu Phàm như đao nhọn xé mở không khí, một luồng khí nóng từ lửa đập vào mặt, từ xa nhìn lại tựa như Tiêu Phàm được lắp tên lửa đằng sau lưng, vô cùng tàn khốc.

Chỉ là trong nháy mắt, Tiêu Phàm liền vọt tới trước người Buck, giơ cao thiết quyền lên, trực tiếp nện xuống phía Buck!

Nếu là ngày trước, với tính tình của Buck chắc hẳn đã trực tiếp vung búa mà chém giết Tiêu Phàm, nhưng hôm nay nhìn khí thế hừng hực của Tiêu Phàm, không biết thế nào mà trong lòng Buck lại sinh ra chút sợ hãi, mà sự sợ hãi này lại thay đổi cả tác phong hàng ngày của gã, giơ ngang búa, che ngang đón đỡ thay vì phản công lại.

6.45832 sec| 2426.328 kb