"Hả? Tiêu diệt hết Long Hổ bang cùng Chiến Minh cùng một đám người chơi nhàn hạ mà giờ NPC của nhiệm vụ đã bắt được Mệnh Phàm, sau đó anh nói với tôi bây giờ Mệnh Phàm đang giằng co với những NPC của nhiệm vụ?"
Phong Ma Tiểu Xích Lang mặc dù xem không hiểu chi tiết việc chiến đấu giữa người chơi, nhưng logic cơ bản thì vẫn tồn tại.
NPC của nhiệm vụ gặp một cái có thể tiêu diệt hết Long Hổ bang cùng Chiến Minh cùng với một đám người chơi nhàn rỗi, thế mà bây giờ Mệnh Phàm vẫn còn sống?!
"Thính Phong Giả số 002" nhìn thoáng qua nơi xa kia đám lửa xanh sẫm càng đốt càng cháy to, sau đó trả lời một cách khẳng định: "Báo cáo Boss, trước mắt mà nói thì Mệnh Phàm thực sự đang giằng co với NPC của nhiệm vụ kia, mà nhìn từ tình huống chiến đấu mà nói, nhìn như còn... hơi chiếm thế thượng phong..."
"Hơi chiếm thế thượng phong?" Phong Ma Tiểu Xích Lang nghe được câu này không biết thế nào trong lòng bỗng nhiên có chút hưng phấn, lúc trước sở dĩ hắn ta đặc biệt vì Tiêu Phàm mà tạo thế, chủ yếu là vì cảm thấy Tiêu Phàm có chút tiềm lực, mà "Thính Phong các" hoàn toàn cần một cái đề tài để hấp dẫn mọi người để mắt đến, như vậy "Thính Phong các" không những có thể thu lợi từ đó, còn có thể che chở cho tiêu điểm của dư luận cho thật kĩ, bảo đảm có thể tránh thoát được những "[]" kia, cho nên Phong Ma Tiểu Xích Lang muốn nếm thử giày vò một chút.
Nhưng xem tình huống hiện tại, hình như Mệnh Phàm cũng không chỉ là có chút tiềm lực đơn giản như vậy, có lẽ mình nên vì hắn mà đặc biệt định ra một cái phương án tốt hơn?
"Thính Phong Giả số 002,
Tiếp tục giám sát nhất cử nhất động của Tiêu Phàm, cố gắng lấy được nhiều nhất hình ảnh hiện trường, để sau đó xử lí còn dùng tới."
Sau đó xử lí?!
Nghe được mấy chữ này, Thính Phong Giả số 002 liền run lên, biết rằng ông chủ muốn làm động tác lớn đối với người tên Mệnh Phàm này!
Trước kia khi còn ngây ngốc cùng ông chủ tại tạp chí giải trí xã, mỗi lần ông chủ nói đặc biệt làm tư liệu cho ngôi sao giải trí nào, chuẩn bị sau đó xử lí dùng đến, sau một thời gian minh tinh đó liền... Vô cùng "Thảm" nha!
Mệnh Phàm, cậu tự cầu phúc đi, đừng trách tôi, tôi cũng chỉ là người làm công...
"Lão huynh, bây giờ anh đang nói chuyện với ai vậy?" Bỗng nhiên một cái tay đập nhẹ lên người "Thính Phong Giả số 002", khiến cho "Thính Phong Giả số 002" giật nảy mình.
"Thính Phong Giả số 002, bên cạnh anh có người sao?"
"Không không không, làm sao có thể có người ở đây!"
"Thính Phong Giả số 002" hung hăng lườm Bàn Tử một cái, ra hiệu im lặng, sau đó lại cuống cuồng giải thích với Phong Ma Tiểu Xích Lang, thời điểm báo cáo tình báo bên trong Thính Phong các thì nghiêm cấm có người ở bên cạnh, nếu không phải tình huống bây giờ đặc biệt, hắn ta cũng không muốn ở cùng một chỗ với tên Bàn Tử kỳ quái này.
"Tốt, vậy trước tiên như vậy đi..."
"Được rồi, Boss."
Sau khi "Thính Phong Giả số 002" hoàn tất việc báo cáo cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra một cái, sau đó nhìn Bàn Tử bên cạnh chán ghét nói: "Cậu đang làm cái gì vậy! Chúng ta cũng không phải rất quen thuộc, cậu tránh xa tôi một chút, nếu một chút nữa cậu bị hai tên quái vật kia cùng 'Lich King' Mệnh Phàm phát hiện rồi liên lụy đến tôi thì phải làm sao?!"
"Sẽ không đâu người anh em, anh đừng nhìn tôi béo như vậy, thực ra tôi rất thông minh đó ~" Bàn Tử nói xong lại mặt dày mày dạn mà xán lại gần, khiến cho "Thính Phong Giả số 002" cực kì bực bội, hắn ta cũng không biết chạy từ chỗ nào ra một tên mập, thế mà lại trùng hợp cùng hắn ta núp thành một khối ở trong đống cỏ quan sát tình hình chiến trường bên kia.
Hào Đại Bàn lúc này cũng cảm thấy người anh em bên cạnh mình khiến cho người ta cảm thấy có chút là lạ, nói như thế nào đây, hiện tại việc người này làm có điểm giống với một nghề trong cuộc sống thực tế... Đội chó săn.
Có điều Phàm ca thế mà đến mức có cả đội chó săn, như vậy cũng khiến người ta cảm thấy đáng ghét, nhưng bây giờ cũng không phải lúc để cân nhắc những thứ này, bây giờ Phàm ca vẫn còn đang trên chiến trường, mặc dù đã đổi thành một bộ dạng kỳ quái...
Mà đổi sang một bên, Quân Sư Xấu Bụng nhìn thấy Tiêu Phàm anh dũng tác chiến, trong mắt lại dấy lên hi vọng lần nữa, bắt đầu chào hỏi đám người, lao về phía xa kia.
...
Bên trong một mảnh rừng rậm của trận doanh Tinh Linh, có một thằng hề sau lưng đeo bốn thanh đoản kiếm, sau khi hắn ta nhìn thoáng qua tin tức mà Phong Ma Tiểu Xích Lang vừa gửi tới, lại cười hì hì lần nữa rồi lên đường.
...
Mà lúc này đang cùng đám bạn tại vũ hội Ác Ma bên trong trận doanh, Hổ Nữu gần đây tựa như có chút không mấy vui vẻ, sau khi bá đạo mà quơ roi tát bay một con chim dại đến tập kích, liền trực tiếp ngồi xuống một bên bắt đầu nghỉ ngơi.
Theo thói quen cô mở Post Bar lên, sau khi nhìn thấy tràn đầy tin tức về "Mệnh Phàm", trong lòng bỗng nhiên cảm thấy tức giận: "Tôi nói mà ~ thảo nào không thể liên lạc được với tiện nhân kia! Hóa ra tên này đã một mình chạy tới trận doanh Thú Nhân chơi! Chơi vui như vậy thế mà không mang bổn đại tiểu thư theo, Phàm muội muội, anh trở về thì chết chắc, tôi nhất định phải đùa giỡn anh một phen!"
Thế là Hổ Nữu bắt đầu suy tư, sau đó lại khẽ nhíu mày, dáng vẻ tựa như không hài lòng đối với suy nghĩ trong lòng mình...
Tiêu Phàm vốn định thừa dịp Buck không kịp phản ứng đối với tình huống lúc này, dùng một hơi nữa thì lập tức có thể bắt được, ai ngờ cái thằng O'Sullivan này bỗng nhiên nửa đường nhúng tay, ngăn cản hành động lần này của Tiêu Phàm.
"Buck, anh nhìn chăm chú một chút! Cái tên này bị tiểu tiện nhân Aina sử dụng Thuật Đại Hiến Tế - Hồn Tổ Tiên, thực lực bây giờ đã là cấp 6 giống như anh!" O'Sullivan một bên chú ý cẩn thận mà nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, một bên căn dặn Buck.
Buck lung lay đầu, dùng búa chống xuống đất, đứng lên lần nữa, nhìn Tiêu Phàm trước mắt bỗng nhiên nảy lên một chút ý chí chiến đấu.
Buck không nghĩ tới tiểu ác ma trước đó còn chạy trối chết, một khi đã thu được lực lượng liền trở lại đánh như vậy, gã liền nhớ tới thuyết pháp trong tộc, Ác Ma đều là chủng tộc tà ác có tính tình bạo lực, bây giờ xem ra thực sự đúng là như vậy.
Tiêu Phàm lúc này đang cùng O'Sullivan và Buck thăm dò lẫn nhau, trước mắt hắn nhất định phải đối mặt với một người là chiến sĩ Hổ Nhân Buck có thể xuống tay tấn công cùng một người là O'Sullivan không thể tấn công nhưng có thể thỏa thích thi triển kỹ năng Shaman để trợ giúp, điều này tương đương với việc để Tiêu Phàm một mình đối mặt với một nửa NPC chiến đấu cấp độ 60.
Tiêu Phàm mặc dù không biết trước đó Aina đã phóng ra pháp thuật gì đối với hắn, nhưng đẳng cấp lúc này của hắn đúng thật là ngang hàng với hai NPC đối diện này, như vậy đối với Tiêu Phàm mà nói là đủ rồi.
Huống hồ hiện tại ngoại trừ kỹ năng thân sĩ sở trường Tiêu Phàm vẫn còn những kỹ năng không tiêu hao buff, đừng nói chỉ là để hắn đối phó với một nửa NPC ngang cấp, coi như Buck cùng O'Sullivan hoàn toàn không bị hạn chế, Tiêu Phàm cũng có tự tin ra tay.
Dùng không hết thể lực, dùng không hết chân khí, dùng không hết viêm năng, không tiêu hao động cơ thiêu đốt, đây là khái niệm gì, đây quả thực là thay đổi của hack trong thời gian ngắn nha.
Mà dùng không hết thể lực, mà tiếp theo là gián tiếp chuyển đổi kỹ năng có tên "Nhã sĩ" này, chẳng phải tương đương với việc dùng không hết giá trị mị lực sao!
Cái đồ chơi sở trường thân sĩ này quả nhiên rất kiêu ngạo, rõ ràng có thể tiếp nhận chuyển hóa, lại nhất định muốn chuyển đổi một cách chậm rãi.
Lúc này Tiêu Phàm rốt cuộc cũng có thể hiểu vì sao mà NPC của nhiệm vụ đối kháng bên trong thị tộc Chiến Viêm và thị tộc Sương Ngữ lại cưỡng bức Aina nhiều như vậy, hóa ra Aina là kiểu phụ trợ giúp đồng đội có thể phát huy năng lực lớn trong thời gian ngắn!
Aina, trước đây anh vẫn cho rằng là bị em làm liên lụy, không nghĩ đến em lại lợi hại như vậy, vậy thì sau này, liền giao cho anh đi!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo