Thực sự thì Long Hổ bang không tham gia ngành nghề này, thế nhưng Quân Sư có thể nói dối nha, chẳng lẽ Tiểu Miêu có thể tới gặp họ để hỏi sao?
Tiêu Phàm lại không biết điều này, thế nhưng nghe được lời của Quân Sư Xấu Bụng thì mặt mũi trắng bệch, hắn biết bây giờ dù cho mình nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Tiểu Miêu lại càng không biết nên nghe được lời của Quân Sư Xấu Bụng thì sắc mặt tái nhợt, còn tái hơn cả mặt của Tiêu Phàm...
Rất nhiều năm sau, Tiểu Miêu nhớ lại lần đầu tiên mình và Tiêu Phàm gặp mặt trong game, nhớ lại những hành động lo lắng của mình mà hơi nghi ngờ.
Năm đó Tiêu Phàm đáng sợ như vậy sao?
Đôi khi cô còn hoài nghi phần ký ức này là giả, bởi vì lúc này cô thấy Tiêu Phàm không đáng sợ chút nào, vậy lúc đó mình làm sao lại như vậy...
Phụ nữ là động vật cảm tính, nhiều khi ấn tượng đầu tiên của họ đối với một người sẽ theo cả đời, mà ấn tượng này sẽ phản ứng tới các giác quan cảm giác của họ.
Mà ấn tượng của Tiêu Phàm tại giải thi đấu rất khắc sâu vào lòng người, Tiểu Miêu cũng vậy nên phản ứng theo bản năng hơi mạnh, thậm chí bởi vậy mà trở nên sợ hãi, lo lắng tới mức não thiếu oxi.
Mà khi não thiếu oxi thì năng lực tư duy sẽ biến thành số âm, càng không cần nói tới lý trí cái loại đồ vật cao cấp này.
Nói đơn giản rằng Tiểu Miêu tự mình dọa mình, bởi ấn tượng của cô đối với Tiêu Phàm quá kinh khủng.
Sau khi bị dọa sợ thì đầu óc Tiểu Miêu trống rỗng, khi có người chỉ cho cô một lối suy nghĩ thì cô cứ thế mà đi theo thôi.
Mà người chỉ dẫn suy nghĩ của cô bây giờ chính là Quân Sư Xấu Bụng với một câu nói...
"Phàm ca, anh yên tâm đi, nếu anh đã đính hôn với đại tỷ rồi thì sau này chính là đại ca của chúng ta. Còn về công ty điện ảnh bên Nhật thì Long Hổ bang chúng ta cũng có quan hệ, còn việc buộc một nữ dẫn chương trình qua đó thì Long Hổ bang chúng ta làm rất đơn giản, anh chỉ cần ngồi trước màn hình đợi phim xuất bản là được rồi."
...
Sức tưởng tượng của phụ nữ rất phong phú, nói cách khác, nhiều lúc suy nghĩ của phụ nữ sẽ rất lệch lạc, lệch lạc tới không giống bình thường, dễ dàng lâm vào suy nghĩ của mình mà không thể tự chủ được.
Một khi mạch suy nghĩ của các cô hoàn chỉnh tạo dựng lên kịch bản của riêng mình thì sẽ rất khó để thay đổi mạch suy nghĩ đó, cho nên Tiểu Miêu đã có thể lấy được những tin tức từ trong lời nói của Quân Sư đó là...
"Lich King" Mệnh Phàm đã dùng yêu thuật mê hoặc Thái Thập Tam, từ đây Mệnh Phàm đã gia nhập vào một thế lực xã hội đen khổng lồ ở hiện thực là Long Hổ bang.
Nền kinh tế của Long Hổ bang cũng dính dáng tới "ngành điện ảnh truyền hình", có hợp tác với công ty điện ảnh bên Nhật.
Làm người ta sợ hãi nhất chính là bọn họ vì lấy lòng phò mã mới là Mệnh Phàm, nên định bắt cóc mình bán cho công ty điện ảnh nước Nhật, làm phim cho hắn xem!
Tiểu Miêu rất sợ "Lich King" Mệnh Phàm, bởi vì chỉ cần là người chơi nữ khi xem giải thi đấu thì đều sợ hãi, thậm chí có một phần nam giới cũng sợ, Tiểu Miêu cũng chỉ là một cô gái xinh đẹp bình thường mà thôi, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Tiểu Miêu cũng sợ xã hội đen, bởi vì khi xem qua những phim liên quan tới xã hội đen thì phụ nữ thường sợ những phần tử bạo lực mà lại không bị pháp luật hạn chế kia. Trong lòng Tiểu Miêu thì xã hội đen chính là nơi tập trung của những phần tử bạo lực, việc gì bọn họ cũng làm được.
Cho nên trong giải thi đấu, khi Tiểu Miêu nghe Phong Ma Tiểu Xích Lang nói về bối cảnh của Thái Thập Tam thì cô yên lặng lại, bởi vì cô sợ những phần tử bạo lực này trả thù.
Bây giờ thì "Lich King" Mệnh Phàm lại liên hợp với xã hội đen, tàn phá một cô gái đáng thương như cô, Tiểu Miêu cảm thấy rất tuyệt vọng. Cô chỉ muốn bám vào Chiến Minh lấy exp mà thôi, tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy chứ? Chẳng lẽ ăn bám không chịu hoạt động ở trong game sẽ bị báo ứng lớn như vậy sao?
Mắt Tiểu Miêu đỏ lên, hơi nước ngưng tụ xung quanh, hơi sụt sịt, càng thêm bi tình hơn.
...
Không khí đã biến thành thế này thì đánh cái gì nữa!
Tiêu Phàm nhìn Tiểu Miêu như vậy thì tay chân hơi luống cuống: "Cô đừng nghe ông ta nói nhảm, tôi làm sao có thể làm chuyện như vậy chứ?"
Nét mặt của Tiêu Phàm rất đúng mực, giọng điệu cũng đúng mực, động tác lại càng đúng mực giống như một công dân tốt vậy. Thế nhưng có quầng sáng "Lich King" thì những chuyện này lại có vẻ không bình thường như vậy...
Nếu như có một tên lưu manh bên đường bắt chuyện ngươi, nói sẽ dẫn ngươi tới một nơi chơi rất vui, vậy ngươi có đi cùng hắn ta hay không?
Đáp án rất rõ ràng...
Cảm giác của Tiểu Miêu lúc này giống hệt như vậy.
Chắc chắn là anh ta đang lừa gạt mình, để cho mình không đề phòng, sau đó tại hiện thực gọi đàn em của Long Hổ bang bắt cóc mình, cuối cùng... cuối cùng... hu hu...
...
Quân Sư Xấu Bụng ở bên thì thấy say sưa ngon lành, xưng hào kỹ năng của Mệnh Phàm thật sự là quá mạnh, lại có thể thay đổi tâm trí của người chơi nữ, thêm sự hỗ trợ thông minh của mình nữa, hiện giờ thì kẻ địch đã đầu hàng mà không cần đánh nữa rồi.
"Phàm ca, nói chuyện với con bé này làm cái gì nữa, em làm việc thì anh cứ yên tâm đi!" Quân Sư Xấu Bụng vỗ vỗ ngực, nói một cách tàn bạo, thể hiện mình là một người đáng tin.
Tiểu Miêu nhìn người gầy gò sắc mặt hèn mọn của Long Hổ bang này, thấy ánh mắt nham hiểm của gã nhìn mình, giọng điệu lại rất tùy ý, giống như đây chỉ là một chuyện cỏn con vậy. Tiểu Miêu không chịu được nữa, khóc thành tiếng.
...
Đúng lúc này, mắt Hào Đại Bàn sáng lên, cậu cảm thấy đây chính là lúc mình đăng tràng rồi!
Không thể không nói, Hào Đại Bàn đúng là bạn từ nhỏ lớn lên cùng Tiêu Phàm, không biết xấu hổ cũng ngang với Tiêu Phàm. Lúc này vẫn muốn nghĩ cách tán gái, cho nên khi Tiêu Phàm tới gần Tiểu Miêu thì cậu không có hành động gì đặc biệt, làm như không thấy.
Trận trình diễn này, Hào Đại Bàn cảm thấy đã tới thời điểm của mình rồi.
Anh hùng chỉ tới khi mỹ nữ tuyệt vọng nhất mới xuất hiện, hiệu quả mới tốt nhất, mới có thể làm mỹ nữ khắc sâu ấn tượng!
Mặc dù khuôn mặt của Hào Đại Bàn kém hơn Tiêu Phàm thế nhưng cậu cũng là một vua màn ảnh, lần "biểu diễn" này, góc ống kính rất tốt thế nhưng kịch vui này cũng không phải chỉ có mỗi một diễn viên là cậu...
Quân Sư Xấu Bụng cũng là một diễn viên xuất sắc, đang diễn kịch cũng không quên lời nói với Tiêu Phàm lúc trước rằng gã phụ trách đối phó tên mập này, vừa nãy Quân Sư Xấu Bụng không ra tay đó là bởi vì địch không động nên ta bất động, mà xem kịch của Tiêu Phàm thú vị hơn nhiều việc nhìn chằm chằm vào một tên mập này.
Thế nhưng tên mập của Chiến Minh này đã hành động, Quân Sư Xấu Bụng không thể đứng cạnh không làm gì được, thế là pháp bào của Quân Sư không gió mà tự bay, nguyên tố thần bí màu tím đen xuất hiện, hội tụ vào trong cây pháp trượng trong tay Quân Sư Xấu Bụng...
...
Vu sư là một chức nghiệp dùng ma pháp thuộc tính hắc ám làm chủ.
Đặc sắc lớn nhất của cái nghề nghiệp này cũng không phải những đòn tấn công bằng hệ hắc ám, mà là những đòn debuff cho quân địch.
Giảm công, giảm phòng, làm chậm, khóa skill... những mặt trái trạng thái thì Vu sư đều đầy đủ hết.
Về sau, một Vu sư thành công có thể dùng kỹ năng nghề nghiệp của mình suy yếu thuộc tính của một người chơi đỉnh cao trở thành một bộ binh cao cấp.
Cho nên, đối phó dạng máu trâu phòng dày Thuẫn chiến sĩ như Hào Đại Bàn thì Quân Sư Xấu Bụng cảm thấy mình đối phó sẽ rất thích hợp...
Hào Đại Bàn cảm thấy thật ra mình cũng không xấu, cậu tự xưng là “người đẹp trai nhất trong giới hơi mập”.
Đúng, bạn không hề nghe nhầm, giới hơi mập.
Mập và hơi mập luôn có ranh giới để phân chia, có lẽ bạn có dáng người cao gầy và khỏe đẹp, thế nên bạn sẽ không thể nào phân biệt được sự khác nhau giữa hai loại, trong mắt chỉ có mập và ốm. Thế nhưng Hào Đại Bàn vẫn luôn tin chắc rằng vóc người của cậu chỉ là hơi mập mà thôi, hơn nữa cậu cũng rất khinh thường mập.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo