Thế là Vệ Thần lập tức tiến ra đón, dự định khống chế dám tửu quỷ đã uống đến đầu óc không rõ ràng này.

Nhưng Vệ Thần cảm thấy nghi hoặc, vì sao tiền bối lại không tiến lên giúp mình?

Đúng, tiền bối nói, hắn ta là đứng kiên cố đằng sau lưng mình, hắn ta hiện tại nhắt định là đang phụ trách sự an toàn ở đằng sau lưng mình.

Vậy mình nhất định phải biểu hiện tốt một chút để tiền bối nhìn!

Nghĩ được như vậy, trong lòng Vệ Thần liền nóng lên, lấy hết nhiệt tình ra, lập tức xông pha chiến đấu.

Ngày thường Vệ Thần luyện tập Quân Thể Quyền cũng không có ăn bớt ăn xén nguyên liệu, cho nên một bộ thuật cách liền được đánh xuống, đám tửu quỷ này cũng đã có thể bị áp chế.

Vệ Thần xoay người sang chỗ khác, đang muốn khoe khoang một phen với tiền bối của mình, chợt phát hiện phía sau mình không có một ai, "Chuyện này..."

Một lát sau, hắn ta phát hiện tiền bối của mình đi mua chút đồ ăn khuya đã trở về, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Đó cũng không phải nói tiền bối của Vệ Thần bỏ rơi nhiệm vụ, chỉ là thật ra chỗ bọn hắn trông giữ chính là nhà ăn của quân đội, bởi vì do nhân tố địa lý, nhà ăn của quân đội tách biệt đối với nội bộ bộ đội, ngày bình thường làm gì có người nào sẽ xông vào nơi này? Không có việc gì mà xông vào nhà ăn của quân đội cũng quá ngu xuẩn rồi.

Mà nhà ăn cách nơi đứng gác của Vệ Thần cũng gần, chỉ có vài bước chân, tiền bối của Vệ Thần cũng là ra ngoài làm việc tốt, đứng gác trong đêm rất cực khổ, thừa dịp cấp trên rất ít khi xuất hiện tại chỗ này, nên dự định giúp Vệ Thần mang qua phần ăn khuya.

Vệ Thần thấy việc tiền bối giúp mình mang theo một phần ăn khuya, liền tha thứ cho việc tùy tiện rời đi khi đứng gác của tiền bối, không đâm thọc cấp trên, đồng thời cũng nhận thức sâu sắc được một cái truyền thống của quân đội, tân binh đều là được mang ra để lừa bịp.

Mặt khác, hắn ta còn nghĩ tới một điểm, đó là đem phía sau lưng của mình cho người khác tiếp quản thực sự quá nguy hiểm, nếu như hôm nay có lưu manh đánh mình từ đằng sau, mình lại mù quáng tin tưởng tiền bối sẽ che chở mình, đây không phải là sẽ dính phải thiệt thòi lớn sao, thế là từ đó về sau Vệ Thần quyết tâm luyện tập tính cánh giác ở đằng sau lưng mình.

Chỉ là không nghĩ tới, một lần huấn luyện nữa tới, Vệ Thần liền trở nên kỳ dị...

"Cậu nói xem, có cái vệ sinh binh rất lợi hại, không ai có thể tiến hành đánh lén từ phía sau hắn ta, thời điểm chiến đấu thực sự, chỉ cần là người đánh lén từ sau lưng hắn thì tất cả đều bị hắn ta ứng phó lại."

"Quỷ dị như vậy, thật muốn xem xem tên kia như thế nào mà làm được."

"

"Ai nói không phải đâu ~ "

...

Sau khi Vệ Thần cường điệu luyện tập phòng ngự cho phía sau lưng của mình, không biết thế nào, trong quân đội điên rồ mà truyền ra một đặc điểm của hắn ta như thế.

Sau khi biết chuyện này, Vệ Thần càng ngày càng kiêu ngạo, càng ngày càng nhập tậm vào sự tập luyện của mình, kết quả về sao, phương thức chiến đấu của hắn ta càng ngày càng đặc sắc...

"Xem tôi cầm nã phản kích!"

"Mẹ nó, làm sao mà cậu có thể nhanh nhẹn xoay người thực hiện nã thuật như vậy, tôi khâm phục!" Một chiến hữu của Vệ Thần vừa bị đè xuống đất nói.

...

"Đảo ngược xạ kích!"

"Cái này cũng được, mỗi một súng có mười viên đạn, cái này cậu chỉ cần xoay người cũng được." Một đám chiến hữu nhìn qua chỗ Vệ Thần đang ngắm bia nói.

...

"Đảo ngược tiêm vào!"

"Mẹ nó, Vệ Thần, cậu đừng có làm loạn lên được không, tôi biết cậu rất lợi hại, nhưng bây giờ cho tôi chích, tôi là bệnh nhân, cậu lại đưa lưng về phía tôi như vậy sẽ khiến tôi hoang mang rối loạn."

Một chiến hữu trong quân đội của Vệ Thần nhìn tướng mạo của Vệ Thần sau lưng mình, thấp thỏm lo âu nói.

"Yên tâm, tôi là vệ sinh binh, cực kỳ đáng tin cậy!"

"Tôi biết cậu là vệ sinh binh, nhưng cậu phải liếc lấy tôi một cái, cậu biết cậu đã quấn tới chỗ nào rồi! Đừng như vậy, cậu đây là ngược đãi bệnh nhân, có phải vì lần trước tôi ăn trộm của cậu chút thịt nên lần này cậu lấy việc công trả thù riêng không, nhưng hiện tại là tôi bị bệnh, cậu có thể thông cảm cho tôi được chứ, xoay người lại đi, cậu cứ nhất định làm như vậy, tôi rất sợ..."

...

Từ đó, trong quân đội có một vị vệ sinh binh rất thần kì, mọi người quen gọi hắn ta là "Vệ Thần".

...

Sau khi quen thuộc việc được kế thừa "danh hiệu vinh quang" trong quân đội, sau khi xuất ngũ Vệ Thần vẫn thỏa mãn lấy tên ID chính thức trong trò chơi của mình là "Vệ Thần".

Bây giờ, hắn ta đã sớm không phải tên vệ sinh binh bộ đội trẻ trung nữa, mà là "Bóng lưng sát thủ" ở trong trận doanh Thú Nhân công hội Chiến Minh của game online "Tân sinh", Vệ Thần!

Một nam nhân không sợ hãi mà đưa lưng về phía kẻ địch, một nam nhân tự mình bảo vệ lưng của chính mình!

...

Lúc này Bạch Diện Thư Sinh đã đến cực kì gần với mục tiêu của mình, thế nhưng gã ta lại thấy đối thủ của mình vẫn đưa lưng về phía gã ta.

Bạch Diện Thư Sinh nghĩ thầm không phải là người này khinh bỉ gã ta chứ, đúng là ngớ ngẩn, mà trong công hội Chiến Minh có tồn tại kẻ ngớ ngẩn sao?

Bạch Diện Thư Sinh không tin, cho nên kết luận liền rõ ràng.

Bởi vậy Bạch Diện Thư Sinh cực kì tức giận, kiếm liền chém xuống, thề phải chém người trước mặt này thành hai khúc!

Tiêu Phàm không chớp mắt, nhìn chăm chú toàn bộ mọi xự việc phát sinh trên hiện trường, nhìn thấy Bạch Diện Thư Sinh đến gần, kẻ địch vẫn đưa lưng về phía gã ta, không có ứng phó gì, nhướn mày, trong lòng không khỏi nghi hoặc, sử dụng [Nhìn chăm chú Ác Ma], hướng về phía người kia mà nhìn rõ...

[Tên người chơi: Vệ Thần]

[Chủng tộc: Thú Nhân]

[Chức nghiệp: Chiến sĩ]

[Đẳng cấp: 29]

[HP: 100%]

[Tên kỹ năng: Đảo Ngược Giết!]

[Loại hình kỹ năng: Bị động]

[Hiệu quả: Lúc người chơi đảo ngược sử dụng kỹ năng cùng đòn công kích thông thường, kỹ năng của người chơi cùng đòn công kích bình thường sẽ thu hoạch được hiệu quả tăng thêm tương ứng, hiệu quả tăng thêm phụ thuộc vào tình huống mà định ra,]

[Ghi chú: Dù ta quay người lại mà bắn tên, mũi tên cũng có thể vờn quanh Trái Đất một vòng, sau đó bắn tới đầu gối của ngươi.]

...

Tiêu Phàm vừa mới nhìn thấy bên trong thanh kỹ năng của người chơi Vệ Thần có một cái kỹ năng gọi là [Đảo Ngược Giết] như thế, liền biết việc lớn không ổn, vừa mới nghĩ đến việc mở miệng nhắc nhở Bạch Diện Thư Sinh một chút, nhưng Vệ Thần vẫn đứng bất động thì lúc này đã nhanh chóng xoay người lại, đại đao trong tay theo hắn ta xoay lại, nhanh chóng vung lên, một lưỡi đao lạnh thấu xương xuất hiện trong mắt mọi người, rực rỡ huy hoàng...

Đao trong tay Vệ Thần tên Thiên Đao, là một thanh vũ khí có cấp bậc sử thi, tuy phẩm chất không thể so được với vũ khí Sương Chi Ai Thương phẩm chất truyền thuyết của Tiêu Phàm, nhưng Thiên Đao với Vệ Thần mà nói cũng đã đủ hài lòng rồi.

Vũ khí này có một hiệu quả đặc thù, Vệ Thần cũng vì vậy mà yêu thích Thiên Đao đến không nỡ rời tay.

Hiệu quả đặc thù này dựa xác suất phát ra, hôm nay không biết là do Vệ Thần quá may mắn hay do Bạch Diện Thư Sinh quá xui xẻo, hiệu quả đặc thù của Thiên Đao trong tay Vệ Thần ở đòn đầu tiên đã phát động, nó chính là ánh đao chói lọi kia!

Kỹ năng tự lĩnh ngộ [Phản Hướng Sát], thêm kỹ năng chiến sĩ [Càn Quét], lại kích động hiệu quả của vũ khí Thiên Đao [Đao Mang], uy lực đòn đánh này của Vệ Thần có thể nói là tăng trên diện rộng, một đao đánh trúng, dựa vào thuộc tính của Bạch Diện Thư Sinh trong trò chơi hiện tại, rất có khả năng cứ như vậy bị Vệ Sinh dùng một đao triệt hết lượng HP.

Bạch Diện Thư Sinh nhìn thấy một đường đao đao lao vun vút về phía mình, cảm thấy được uy lực cường đại ẩn chứa, trong lòng rùng mình biết rằng lần này bản thân đã lỗ mãng, nhưng hiện tại công kích mãnh liệt như vậy đã không kịp né tránh, chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đòn.

Thế nên Bạch Diện Thư Sinh chỉ có thể thuận thế dùng kiếm trong tay chém ngang, gắng gượng tạo ra phòng ngự cách trước ngực.

0.11424 sec| 2444.969 kb