"Anh Phàm không hổ là người đàn ông mà tôi đã lựa chọn, ngay từ đầu liền đã dùng sự quyến rũ của mình bắt được một thành viên đội địch làm tù binh." Thái Thập Tam vô cùng hài lòng nói.

"Này, đại tỷ, chị có thể đừng làm bậy giống như cái tên này được hay không vậy, bây giờ chúng ta đang làm nhiệm vụ đó." Quân Sư Phúc Hắn nhìn tổ tông nhỏ của bang Long Hổ nhà mình mà có chút đau đầu.

Thái Thập Tam rất sùng bái Tiêu Phàm, Quân Sư Phúc Hắn không cách nào nói nổi, đánh không được mà mắng cũng không xong, thật sự là quá đau lòng.

Nghe được lời nhắc nhở của Quân Sư Phúc Hắn, Tiêu Phàm cũng phản ứng lại, xấu hổ buông Hào Đại Bàn ra.

Không chờ những người khác nói nữa, gã chiến sĩ Buck vội vàng của tộc Hổ Nhân kia đã gào lớn với những người đứng phía sau gã: "Các người nghe đây, nhiệm vụ lần này chính là xử lý tất cả những người đứng trước mặt!"

Hào Đại Bàn nghe được lời nói của Buck, ngây người ra: "Ơ, Anh Phàm, lần này em phải xử lý anh trong game, em biết là anh lợi hại nhưng anh có thể nể mặt anh em mà đứng yên để cho em xử lý được không?"

"Tiểu Bàn, em thấy có thể như vậy được sao, sao em không nể tình anh em mà cho anh một con đường sống, hơn nữa tình cảm chúng ta tốt như vậy, em có ra tay được không?" Tiêu Phàm nhìn phản ứng của Hào Đại Bàn, cười cười nói.

Hào Đại Bàn nhìn thoáng qua Ái Na và Thái Thập Tam bên cạnh Tiêu Phàm, bỗng kiên định lên: "Ra tay được!"

"Mẹ kiếp, tên Bàn Tử đáng chết, thật là vô tình vô nghĩa! Một chút do dự cũng không có mà đã trả lời rồi!"

"Anh mới vô tình vô nghĩa đó! Em coi anh như anh em tốt, anh lại có thể có bạn gái mà quên mất nah em, có phúc cùng hưởng của anh đâu? Anh xem mỹ nữ bên cạnh anh, lại đổi rồi đó!" Hào Đại Bàn bày ra vẻ mặt oán niệm chỉ trích Tiêu Phàm.

"A?! Chẳng lẽ trong mắt em chỉ có phụ nữ thôi ư? Hơn nữa các cô ấy cũng là đồng đội mà anh vừa mới quen mà thôi." Tiêu Phàm đã nhìn ra, tên Bàn Tử Bàn Đại Hào này lại oán giận rồi.

"Xin chào, tôi tên là Thái Thập Tam, là vị hôn thê của Mệnh Phàm, nếu anh là anh em của anh Phàm, có thể gọi tôi là chị dâu!" Thái Thập Tam dịu dàng kéo tay Hào Đại Bàn, nói với Hào Đại Bàn.

Thái Thập Tam nói mấy câu, đẩy lại mấy câu mà Hào Đại Bàn vừa nói với Tiêu Phàm quay trở về.

Sau đó lại bắt đầu sắp xếp lại từ ngữ, trợn mắt há mồm nói: "Không phải đâu, vừa rồi em chỉ nói đùa thôi, không ngờ rằng anh Phàm lại phát triển nhanh đến như vậy." Hào Đại Bàn lại quét mắt về phía Hào Đại Bàn trước mặt mình một cái, nghi hoặc nói: "Hơn nữa, anh Phàm lại đổi khẩu vị rồi sao?"

Thái Thập Tam bỗng nhiên xuất hiện khiến cho Tiêu Phàm có chút xấu hổ: "Em hiểu lầm rồi, không phải, không phải vậy đâu."

Hào Đại Bàn còn tưởng rằng Tiêu Phàm đang nói chuyện gì đó, bỗng nhiên ngắt lời Tiêu Phàm và Hà Đại Bàn nói chuyện.

Hổ nhân Buck chụp lấy cây rìu cực lớn đập về phía Hào Đại bàn, tiếng nổ rền vang, Hào Đại Bàn văng ra ngoài, sau đó ngã phịch một cái trên mặt đất.

Tiêu Phàm sửng sốt, hô to một tiếng: "Tiểu Bàn!"

Tiểu Miêu cũng kinh sợ nhìn Buck, vẻ mặt không dám tin: "Sao..."

Reginald ngừng cười, trầm mặt xuống...

Buck hoàn toàn không thèm để ý tới ánh mắt của những người khác, dữ tợn nói: "Tên béo chết tiệt, mày có nghe thấy lời tao nói không, tao bảo mày đi giết bọn họ, không phải là đứng nói chuyện!"

Chiếc búa của Buck gạt một đường rồi chỉ thẳng vào Aina, sắc mặt của Aina liền tái nhợt, vội vàng lui lại phía sau vài bước.

Tiêu Phàm nhìn thấy Hào Đại Bàn bị tập kích, làm sao có thể nhẫn nhịn được, một luồng khí lạnh bốc lên từ tay Tiêu Phàm, Forstmoure lập tức được rút ra khỏi vỏ, mang the luồng khí thế mãnh liệt đâm tới phía Buck!

Một tiếng keng giòn vang!

Buck dễ dàng dùng rìu đỡ lấy một chiêu mà Tiêu Phàm đã dốc hết sức ra, từ trên chiếc rìu truyền tới một luồng chấn động khiến cho tay Tiêu Phàm cũng phải run lên, suýt nữa thì rơi mất cây kiếm khỏi tay.

Sau khi Buck đỡ được một chiêu kia của Tiêu Phàm cũng không tiến tới đánh trả nhưng trong mắt gã xuất hiện sự không cam lòng và tức giận, hắn muốn ra tay nhưng chẳng qua đã bị khắc chế lại.

Tiêu Phàm bị Buck đẩy lui, không tiếp tục tiến lên tấn công nữa mà cảnh giác nhìn chằm chằm vào Buck.

Không phải Tiêu Phàm không nghĩ tới việc tấn công Bục mà là Tiêu Phàm biết hiện giờ lấy thực lực của mình không thể đánh lại Buck nhưng đúng lúc này hệ thống lại gửi một thông tin tới cho Tiêu Phàm...

Chiến sĩ Buck cấp 60 tộc Chiến Viêm của trận doanh Thú Nhân!

Gã ta là NPC thuộc tộc Chiến Viêm của trận doanh Thú Nhân, một trong "12 ma tướng của một đường hai tộc bốn cung", hơn nữa còn là cấp 60, sao lại như vậy chứ!

Xem ra nhiệm vụ lần này có chút phiền toái rồi, trong lòng Tiêu Phàm lo lắng nghĩ.

"Đại nhân Buck, ngài muốn làm gì?" Irina lo lắng đứng phía sau Aina, cảnh giác nhìn hổ nhân chiến sĩ Buck nói.

"Làm gì sao? Biết rõ còn cố hỏi! Ta muốn ngươi giết chết hết toàn bộ đám người này!"

Hai chiếc răng nanh của Buck sáng ánh sáng lạnh lên dưới ánh mặt trời vô cùng dọa người.

"To gan, sao ngươi có thể nói chuyện với đại nhân Aina như vậy!" Irina nghe được Buck nói ra mục đích của mình, quát lớn.

"Con mèo đáng chết, ngươi là cái gì mà dám mắng ta! Chút nữa ta sẽ tính sổ với ngươi! Còn nữa, sửa lại cho ngươi một chút, không phải là ta muốn giết đại na Aina, đây là ý chí của Chiến Viêm chúng ta!"

"Chiến Viêm?" Tiêu Phàm nghe thấy hai từ này thì cau mày.

Đám người Quân Sư Xấu Bụng có thể không hiểu được ý nghĩa của hai từ "Chiếm Viêm" này nhưng Tiêu Phàm lại không giống bọn họ. Hắn có thể kiên nhẫn ngồi nghe cái người vẽ hoa trên cơ thể người là Oppa bà bà phổ cập giáo dục trong bộ lạc Orge thì đương nhiên hắn cũng có thể hiểu được thị tộc Chiếm Viêm trong trận doanh Thú Nhân đại diện cho điều gì.

"Tôi muốn sau khi giải quyết chuyện phiền phức này, cô sẽ giải thích rõ những chuyện này cho chúng tôi biết." Tiêu Phàm nhìn Irina, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

Irina thấy Tiêu Phàm nhìn chằm chằm nó thì không nói gì, ngoảnh mặt sang bên cạnh tránh ánh mắt của hắn, không biết đang nghĩ gì.

...

Sau khi nhìn thấy Hào Đại Bàn bị cái tên chiến sĩ tộc Hổ Nhân – NPC Buck cấp 60 kia đánh bay qua bên cạnh thì Tiêu Phàm rất tức giận, nhưng thấy Hào Đại Bàn cũng không hóa thành một luồng sáng biến mất thì hắn cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra hệ thống trò chơi vẫn chú ý tới những người chơi thử nghiệm, cũng không để cho người chơi bị đám người chơi NPC này giết chết vô duyên vô cớ như vậy.

Dù là bị giết chế thì chắc cũng sẽ có cách khác còn nằm phía sau, giống như lúc Tiêu Phàm bị kỵ sĩ Khải Kỳ cấp 80 chém chết thì cũng bỗng chốc được Mary giúp đỡ sống lại.

Nhưng mà dù so sánh thì Tiêu Phàm cũng nhanh chóng phát hiện ra, khi đó cấp của Mary rất cao, đã đạt tới cấp 100, mà lúc đó cái tên kỵ sĩ đang ghen tuông Khải Kỳ cũng đã đạt tới cấp 80, còn nhìn đám người chiến sĩ tộc Hổ Nhân đang hung hăng hiện tại đi, còn chẳng có ai vượt qua được cấp 60.

Tiêu Phàm càng nghĩ thì càng kinh ngạc hơn, không biết Mary này có phải là đại Boss gì đó trong trò chơi không?

Nhưng mà hình như hắn nghĩ quá xa rồi, mục đích chính lúc này là đối phó với cái tên chiến sĩ tộc Hổ Nhân Buck cấp 60 này, mà còn một chuyện phiền phức nữa là người chơi NPC này không chỉ có cấp cao hơn Tiêu Phàm mà thân phận cũng khá phiền phức.

Địa vị của thị tộc Chiếm Viêm trong trận doanh Thú Nhân này có thể nói cũng không khác gì địa vị của Thánh Đường trong trận doanh Nhân Loại. Nếu chọc vào bọn họ thì chẳng khác nào bọn hắn đang chọc vào tổ ong vò vẽ cả.

Nghe giọng điệu của đám Buck này thì dường như thị tộc Chiếm Viêm bọn họ muốn giết chết Aina này, rốt cuộc chuyện này là sao đây?

Còn nữa, từ giọng điệu nóng nảy của tên Buck này, Tiêu Phàm có thể thấy rõ đám người này đang rất vội vàng, vậy mà chỉ đứng đó làm ầm lên thôi chứ không thèm chủ động tấn công, giống như đang cố gắng kiềm nén điều gì đó, hành động này càng khiến người ta cảm thấy khó hiểu, không lẽ...

2.76890 sec| 2426.094 kb