Nào ngờ mấy cô em đều giống như thế nhân vậy, trong mắt họ chỉ có mập và ốm, bởi vậy đã làm khổ Hào Đại Bàn…

“Xin lỗi, tôi không thích người mập…”

Đây là câu nói mà Hào Đại Bàn nghe được nhiều nhất trong miệng của các cô em.

Hào Đại Bàn rất thích các cô em, thế nhưng vì chán ghét người mập mà các cô em cũng chán ghét cậu, có điều cậu chỉ là “người hơi mập” mà thôi, thế mà lại bị người mập liên lụy, vậy nên cậu cũng chán ghét người mập.

Sau khi thất bại quá nhiều lần, cậu đã từng nghĩ đến việc giảm béo để tạm biệt hơi mập, đi vào trận doanh người ốm, có điều hai chữ “giảm béo” thần thánh này đối với đa số người chỉ là chuyện cười, không may, Đại Bàn đã thuộc về đa số người kia.

Bởi vì thân hình nên cậu luôn thất bại trong việc làm quen với các cô em, sau đó thì cân nặng của Hào Đại Bàn vẫn chưa từng thay đổi, thứ không thay đổi còn có trái tim theo đuổi các cô em một cách vô cùng kiên cường và bất khuất của cậu.

Thế nhưng là một người bình thường, sau nhiều lần thất bại đều sẽ có thu hoạch, mà phần thu hoạch này đã được thể hiện trên kỹ xảo tán gái của Hào Đại Bàn.

Nếu nói lúc mới bắt đầu bước chân vào giới tán gái thì Hào Đại Bàn là một người mập đơn thuần, à, không, là một người hơi mập đơn thuần ~ vậy thì bây giờ Hào Đại Bàn chính là một người hơi mập ranh mãnh.

Trước khi bắt đầu nhiệm vụ thì Reginald đã thông báo Hào Đại Bàn phải phụ trách vị khách đến từ xa là Tiểu Miêu, bởi vì nghề nghệp của Hào Đại Bàn là Thuẫn Chiến, chính là kiểu nhân vật bảo vệ và đỡ đòn cho đội viên, sắp xếp cậu đi bảo vệ Tiểu Miêu là một chuyện vô cùng thích hợp, hơn nữa Reginald cũng khá là yên tâm với kỹ thuật cũng như ý thức trách nhiệm của Hào Đại Bàn.

Tuy bây giờ đã rơi vào cục diện hỗn chiến thế này, thật ra Hào Đại Bàn vẫn luôn chú ý đến mục tiêu mà mình cần bảo vệ là Tiểu Miêu.

Lúc Tiêu Phàm đi về phía Tiểu Miêu, Hào Đại Bàn không có hành động gì, bởi vì cậu biết bây giờ vẫn chưa đến lúc, đương nhiên cái lúc này chính là thời điểm mà cậu lên sân tán gái, chứ không phải là thời điểm đi bảo vệ Tiểu Miêu.

Hơn nữa vào lúc đó thì Tiểu Miêu vẫn chưa cần cậu bảo vệ, bởi vì cậu rất hiểu tính cách người bạn thân của mình là Tiêu Phàm, Tiêu Phàm không thích chủ động đánh phái nữ.

Vì vậy cậu biết cho dù cậu chậm chạp không đến, Tiêu Phàm cũng sẽ không đánh Tiểu Miêu ngay lập tức, bởi vì Tiêu Phàm, người anh em của cậu, chắc chắn phải đấu tranh tâm lý hồi lâu.

Tuy rằng Hào Đại Bàn không biết sao Tiêu Phàm có thể tạo ra một cái danh hiệu vang dội như là “Lich King” Mệnh Phàm, thế nhưng cái danh hiệu này quả thực rất có ích đối với bầu không khí mà Hào Đại Bàn muốn tạo ra tại hiện trường.

Hào Đại Bàn dự định vào lúc Tiểu Miêu bị “Lich King” Mệnh Phàm dọa sợ, Hào Đại Bàn sẽ trở thành anh hùng lóe sáng rồi nhảy lên sân khấu.

Hào Đại Bàn biết mình chắc chắn đánh không lại Tiêu Phàm, thế nhưng chuyện này cũng chẳng có vấn đề gì cả, bởi vì cậu có thể lén lút nháy mắt với Tiêu Phàm, để Tiêu Phàm thấy bọn họ là anh em mà đồng ý phối hợp vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân của cậu.

Cậu tin rằng Tiêu Phàm sẽ nhường cậu một chút, dù sao thì tán gái chính là chuyện lớn trong cuộc đời của Hào Đại Bàn cậu, làm anh em của Hào Đại Bàn, sao Tiêu Phàm có thể không phối hợp được chứ?

Tuy rằng nội dung của vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân thực sự vừa cẩu huyết vừa mang motif cũ, thế nhưng nếu tiến hành xâm lấn vào lúc mà nữ sinh yếu ớt nhất thì rất dễ thành công, đó chính là chân lý không thay đổi suốt cả vạn năm rồi.

Lúc Tiêu Phàm áp sát vào Tiểu Miêu, nhìn thấy dáng vẻ dạ thưa khẩn thiết của Tiểu Miêu, biểu cảm điềm đạm đáng yêu kia của cô ta, suýt chút nữa thì Hào Đại Bàn đã chảy nước miếng rồi.

Khi Tiểu Miêu rốt cuộc cũng không chịu nổi sự hoảng sợ mà Tiêu Phàm mang đến rồi rơi lệ nức nở, Hào Đại Bàn mới lau đi thứ trong suốt bên mép mình, cậu hít một hơi thật sâu rồi đổi thành dáng vẻ đứng đắn, cậu biết, cậu cần phải hành động.

Từ khi Tiểu Miêu nhìn thấy có loại nhân vật như “Lich King” Mệnh Phàm, liền chủ động trốn ra xa, chuyện này cũng khiến cho khoảng cách của Hào Đại Bàn và Tiểu Miêu trở nên xa hơn. Hào Đại Bàn đã phát hiện ra chuyện này từ sớm, thế nhưng cậu cũng không hề chủ động đến gần Tiểu Miêu, bởi vì nếu cậu đến gần quá sớm, loại cảm giác trơ trọi và không biết phải làm gì của Tiểu Miêu có lẽ sẽ yếu đi, vậy hành động sau đó của cậu sẽ mất giá rất nhiều.

Bây giờ chính là lúc phải hành động, với một khoảng cách như thế, Hào Đại Bàn cảm thấy chỉ cần cậu dùng hết tốc độ của mình để tiến về phía trước, cậu sẽ đến bên cạnh Tiểu Miêu nhanh thôi.

Cậu lại nghĩ đến kế hoạch trong lòng của mình, cười khà khà.

Thiên thời địa lợi nhân hoà!

Ma vương Mệnh Phàm, mỹ nữ Tiểu Miêu, anh hùng Hào Đại Bàn!

Đây chính là kế hoạch đã được tổng kết từ nhiều lần làm quen thất bại, đây chính là tinh hoa trí tuệ được ấp ủ một cách tỉ mỉ!

Xem ra công cuộc tán gái lần này của cậu, ăn chắc rồi!

Đáng tiếc Hào Đại Bàn quên mất, người tham dự vở kịch không chỉ có mấy người này…

Trong câu chuyện bình thường thì trong đám thuộc hạ của Ma vương luôn có một đến hai người lợi hại, họ sẽ ngăn cản anh hùng trên con đường cứu vớt mỹ nhân, ví dụ như một vu sư khiến người ta căm ghét chẳng hạn…

Hào Đại Bàn vừa nhấc chân chạy về phía Tiểu Miêu, bỗng nhiên lại cảm giác được cơ thể của mình bị khựng lại, bước chân cũng dần trở nên chậm chạp.

Vu Thuật Chậm Chạp, kỹ năng cơ sở hạn chế của nghề nghiệp vu sư, làm tốc độ di chuyển của kẻ địch chậm lại 50%, kéo dài 30 giây, thời gian hồi chiêu là 40 giây.

Xem hiệu quả của kỹ năng này thì dường như vô cùng nghịch thiên, nó trực tiếp làm cho tốc độ di chuyển của kẻ địch bị chậm lại 50%, hơn nữa ở giữa chỉ có thời gian 10 giây không thể sử dụng, sau đó lại có thể nối tiếp vào. Thật ra thì không phải vậy, lúc thật sự sử dụng kỹ năng này mới biết được nó đau “bi” thế nào.

Đầu tiên [Vu Thuật Chậm Chạp] không phải là kỹ năng tự động khóa chặt mục tiêu, một khi thi triển kỹ năng thất bại thì tương đương với việc đã lãng phí một lần kỹ năng.

Tiếp theo [Vu Thuật Chậm Chạp] cần phải có thời gian thi pháp, thời gian mà kỹ năng được phát ra sẽ bị lùi lại một chút, hơn nữa đường đạn của kỹ năng còn cần thời gian phi hành, tốc độ phi hành là trung bình, cho nên đối thủ hoàn toàn có thời gian để phản ứng lại và tiến hành tránh né.

Bởi vậy ở trong quá trình PVP (PVP: Player Vs Player), kỹ năng này thuộc về loại kỹ năng thường xuyên không đánh trúng đối thủ, cực kỳ vô bổ, thế nhưng trong phương diện đánh quái luyện cấp thì lại có thành tích dẫn đầu, hiệu quả vô cùng xuất sắc.

Cho nên mới nói trong lúc chiến đấu mà muốn dùng kỹ năng này một cách hiệu quả, thông thường đều phải dùng những kỹ năng khác để hạn chế hành động của đối thủ trước, sau đó lại phát ra [Vu Thuật Chậm Chạp], khiến cho đối thủ bị giảm tốc độ mới là cách chơi bình thường, như Hào Đại Bàn bị Quân Sư Xấu Bụng trực tiếp dùng [Vu Thuật Chậm Chạp] thì thực sự rất hiếm thấy.

Bình thường nếu chỉ dùng một kỹ năng này mà vẫn trúng chỉ có hai lý do, một là người chơi vu sư kia chơi quá giỏi, biết dự đoán và nắm bắt thời cơ phát ra quá tốt, hai là do đối phương quá kém, có điều bây giờ nguyên nhân mà Hào Đại Bàn bị trúng kỹ năng này cũng không phải là hai lý do trên…

Muốn trách thì chỉ có thể trách dáng vẻ của Tiểu Miêu quá quyến rũ, tính tình của Hào Đại Bàn lại quá háo sắc mà thôi.

“Ơ kìa ~ Tiểu Bàn Tử, bổn đại gia ở đây này, cậu cứ ngoan ngoãn ở lại đây đi, cứ nhích tới nhích lui như vậy làm gì chứ. Nếu không thì hai chúng ta đi qua một bên để tâm sự, giao lưu tình cảm nhé?”

0.11725 sec| 2449.789 kb