Gã nói xong rồi nheo mắt vô cùng hèn hạ nhìn về phía Tiểu Miêu. Tiểu Miêu thấy thế thì vội chạy về vị trí của mình, vẻ mặt vô cùng lo lắng, vô thức lùi lại phía sau một bước.
"Người chủ trì xinh đẹp của giải đấu PK biểu diễn "Tân Sinh", gần đây trở thành nữ MC quyến rũ của trò chơi, nữ phóng viên quyến rũ nhất của "Tân Sinh", Tiểu Miêu..."
Giọng nói vô cùng hèn hạ này của Quân Sư Xấu Bụng lại vô cùng nhẹ nhàng, dường như đang muốn trêu chọc Tiểu Miêu.
"Mệnh Phàm đánh với Tiểu Miêu? Không cần nhìn trận đấu chúng tôi cũng có thể đoán được. Với cái kỹ năng "khắc tinh của phái nữ" của Mệnh Phàm thì chỉ cần nhìn một cái thì chắc chắn Tiểu Miêu sẽ buông giáp bỏ súng đầu hàng. Nhìn thêm cái nữa có khi lại có "sinh", mà sinh ở đây không phải là sống trở lại, mà là sinh con, ha ha, "Lick King" Mệnh Phàm đây chỉ cần nhìn ai thì người đó sẽ lập tức mang thai mà, ha ha ha..."
Quân Sư Xấu Bụng vốn xuất thân từ tổ chức xã hội đen, những câu đùa thô tục thế nào cũng có thể nói ra, tiếng cười suồng sã của gã vang vọng trên thảo nguyên trở nên vô cùng ầm ĩ, chói tai...
Lúc này người ghét cái suy nghĩ của Quân Sư Xấu Bụng nhất chắc chắn là Tiêu Phàm, trong lời nói của gã, hắn hoàn toàn không nghe ra bất kỳ ý khen ngợi nào, mà hoàn toàn chỉ có chế giễu!
Trong lòng Tiêu Phàm đã thầm nhớ mối thù này với Quân Sư Xấu Bụng, chờ sau khi nhiệm vụ này kết thúc thì xem hắn tính sổ với gã này thế nào.
Quân Sư Xấu Bụng cười rất vui vẻ, cười tới rất thiếu đòn, nhưng đám người Chiến Binh bên kia hoàn toàn không nói được lời nào, bởi bọn họ hoàn toàn không thể phủ nhận những gì Quân Sư Xấu Bụng nói.
Chỉ cần là người chơi trong trò chơi thì đương nhiên sẽ biết, nếu muốn so sánh Tiểu Miêu và "Lick King" Mệnh Phàm thì hoàn toàn không nên so sánh còn hơn.
Reginald cũng cảm thấy Tiểu Miêu cũng không phải là một người chơi chiến đấu ở trong đội của anh ta, mà cô ta chính là một thành viên của đội ngũ truyền thông đi theo đội của anh ta tìm tin tức về trò chơi. Vốn anh ta đã cảm thấy chuyện cô ta bị cuốn vào trận chiến lần này đã không ổn lắm, giờ lại bị đám người bên kia đem ra so sánh rồi chế giễu, khiến anh ta cảm thấy lần này mình đã không tiếp đón khách cẩn thận, trách nhiệm của anh ta quả thật rất lớn...
"Im miệng!"
Hai tiếng vang dội này vang lên từ trong miệng Reginald khiến trong lòng tất cả mọi người đều chấn động.
Tiếng gầm này đã bóp nát tiếng cười bén nhọn khó nghe của Quân Sư Xấu Bụng, tới lúc Quân Sư Xấu Bụng kinh ngạc và bị dọa sợ tới hồi phục tinh thần thì mới phát hiện Reginald đang trợn trừng mắt với gã.
Quân Sư Xấu Bụng nhìn thấy cái dáng vẻ như con vượn của Reginald trừng mắt nhìn mình thì lửa giận trong lòng lại bùng lên. Vừa rồi, nếu không phải cái con vượn này gào thét thì sao gã có thể bị dọa tới giật mình như vậy, không ngờ hôm nay cái tên này còn bày ra cái dáng vẻ này với gã, xem ra không cho tên này hiểu biết một chút thì không được rồi.
Quân Sư Xấu Bụng cũng không thèm quan tâm Reginald là hội trưởng của công hội Chiến Binh hay là ai. Bọn họ lăn lộn trong hắc đạo đen tối nhiều năm như vậy, vốn đã không sợ trời không sợ đất, hoàn toàn không biết chữ "sợ" này viết như thế nào, lão đại của bọn họ chưa từng dạy chữ đó, nên Quân Sư Xấu Bụng mở miệng ra là muốn chửi, chửi bới hoàn toàn không kiêng dề với Reginald, nhưng một cánh tay vô cùng lực lưỡng ngăn gã lại.
Quân Sư Xấu Bụng nhìn rõ gương mặt của người đang vươn tay ra trước mặt gã thì vẻ mặt hơi thay đổi lùi lại, hoàn toàn không nói thêm bất kỳ câu nào. Bởi người vừa ngăn cản gã chính là lão đại của bọn họ.
...
"Tôi đồng ý, đánh 1vs1 quyết đinh thắng bại."
Giữa lúc tình hình căng thẳng này thì đột nhiên giọng nói vô cùng dễ nghe của Thái Thập Tam vang lên.
"Chị hai à, đừng đùa nữa, giờ ai cũng thấy là chúng ta có lợi thế hơn, tại sao phải đồng ý đấu tay đôi với bọn họ chứ?" Quân Sư Xấu Bụng nghe thấy Thái Thập Tam đồng ý với yêu cầu của Reginald thì vô cùng kinh ngạc, bởi gã thấy chỉ cần trong Chiến Binh còn cô nàng Tiểu Miêu kia thì không khác gì 5 người Long Hổ Bang bọn họ đang đấu với 4 người bên kia, nhiều đánh ít, chiến thắng là điều nằm chắc trong lòng bàn tay, sao phải đồng ý với yêu cầu 1vs1 của bọn họ chứ?
"Hừ! Sợ gì chứ! Sao Long Hổ Bang chúng ta có thể thua được! Phàm ca của tôi chính là người mạnh nhất!"
Quân Sư Xấu Bụng thấy vẻ sùng bái của Thái Thập Tam khi nhìn về phía Tiêu Phàm thì thầm biết mọi chuyện không ổn rồi. Không nghĩ là vừa rồi gã tâng bốc thổi phồng lên vậy mà lại khiến cả người bên phía gã cũng bị kéo vào. Xem ra bây giờ tiểu tổ tông này của gã đang mù quáng tin rằng chỉ cần Tiêu Phàm ra trận thì bọn họ chắc chắn sẽ thắng, đúng là đánh mạnh không tránh khỏi bị dội ngược trở về mà, haizz.
Gã đoán không sai, lúc này đúng là Thái Thập Tam đang nghĩ như vậy.
Cái con vượn Reginald này muốn 1vs1 sao? Hừ, bọn cô có Phàm ca, bọn họ muốn đấu 1vs1 chẳng khác nào tự tìm đường chết!
Đấu 1vs1 cũng không tồi, như vậy cô sẽ không cần tốn sức đi đánh với bọn họ nữa, còn có thể vui vẻ ngồi xem trận đấu.
Hơn nữa, cô cũng muốn nhìn ngắm dáng vẻ chiến đấu của Phàm ca nữa. Nhớ tới lúc ở trong giải đấu, dáng vẻ chiến đấu của Phàm ca quả thật vô cùng đẹp trai, giờ nghĩ lại...
Thật sự càng khiến người ta mê mẩn mà...
...
Thái Thập Tam còn đang mù quáng sùng bái Tiêu Phàm, Quân Sư Xấu Bụng có nói gì cũng hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại gã còn bị Thái Thập Tam giảng đạo lý một trận.
"Không cần nói nhiều nữa! Long Hổ Bang chúng là là thế lực lớn trong hắc đạo, sao lại có kẻ sợ sệt như mày chứ? Dù vào lúc nào thì đã là một thành viên của Long Hổ Bang, chúng ta nên luôn luôn tiến về phía trước! Hơn nữa, Phàm ca cũng xem như là người đàn ông của tao, anh ấy cũng sẽ không thua, vậy mày còn lo lắng cái gì nữa!"
Cái miệng của Quân Sư Xấu Bụng luôn lanh lẹ trước bất kỳ ai, nhưng chỉ có đối mặt với tiểu tổ tông Thái Thập Tam này là gã hoàn toàn không biết làm thế nào, dù có tốn bao nhiêu nước bọt cũng không thể khiến Thái Thập Tam tỉnh táo lại không sùng bái Tiêu Phàm nữa.
Cùng vì thế, Quân Sư Xấu Bụng mới nhận ra cái kỹ năng "khắc tinh của phái nữ" này của "Lick King" Mệnh Phàm quả thật là con dao hai lưỡi, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, vốn cái kỹ năng này chỉ thích hợp trong một tổ đội "ngựa đực" thôi.
...
"Phàm ca, anh hãy thay em dạy dỗ cái con vượn không biết điều này được không, vừa rồi hắn bắt nạt em..."
Thái Thập Tam quả thật không chịu được mấy lời lải nhải của Quân Sư Xấu Bụng, tránh xa gã ra chạy tới trước mặt Tiêu Phàm, ôm cánh tay Tiêu Phàm nũng nịu nói.
...
Ai có thể giải thích cho hắn biết sao mọi chuyện lại thành ra thế này không!
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ nát óc xem nên làm thế nào để có thể phối hợp với Hào Đại Bàn diễn một vở "Anh hùng cứu mỹ nhân", sao đột nhiên lại tới chuyện đánh 1vs1 thế này rồi hả?
Nhưng mà nếu phái hắn đi giết Tiểu Miêu thì Tiêu Phàm càng thích kiểu đánh 1vs1 này hơn. Vì trong một trận đấu quan trọng như vậy, nhóm người Chiến Binh bên kia chắc cũng không phái Hào Đại Bàn hay Tiểu Miêu ra sân đâu nhỉ?
Chỉ cần không phải hai người này ra sân thì bảo hắn đánh với ai hắn cũng đồng ý.
...
Người nắm quyền quyết định của đám người Long Hổ Bang này chính là Thái Thập Tam. Bây giờ dù Quân Sư Xấu Bụng có khuyên bảo thế nào thì mọi đề nghị của gã đều bị tiểu tổ tông Thái Thập Tam này bỏ qua không thương tiếc. Vì vậy kết quả cuối cùng là Thái Thập Tam đồng ý đề nghị đấu một trận 1vs1 để quyết định mọi chuyện này.
Nghe thấy câu trả lời của Thái Thập Tam, Reginald thở phảo nhẹ nhõm, Hào Đại Bàn cũng thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Miêu cũng thở phào một hơi.
Người duy nhất trong đám người Chiến Binh tiếc nuối chính là Vệ Thần, hắn ta thật sự muốn giết chết cái tên công tử bột phía bên kia.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo