Tất cả người chơi ở Bàn Thạch trấn đều đặt sự chú ý lên trên người của Vasili cùng với phương thức chiến đấu của hắn, chiến đấu đã dừng lại một lúc rồi mà vẫn chưa hết thèm muốn, có điều vẫn có người chú ý đến ánh mắt của Tuyết Dạ, điều này làm cho bọn họ cảm thấy ánh mắt này hình như rất quen thuộc, giống như là gần đây bọn họ đã nhìn thấy ánh mắt như vậy ở đâu đó…
“Ha ha, ta dùng võ vẽ mèo quào sao? Thế mà ngươi lại bị võ vẽ mèo quào đánh đến mức không kịp trở tay đấy, có tư cách gì mà cười nhạo ta cơ chứ.” Vasili dừng lại một chút, cuối cùng cũng nói ra.
Vasili lúc trước là một anh hùng bàn phím có thâm niên trên inteet, dũng cảm trào phúng nhạo báng đối với kẻ khác mới là tính cách của hắn.
“Không thể trở tay?” Tuyết Dạ cười lạnh, không thêm bất kì một câu giải thích dư thừa nào.
Cũng không phải Tuyết Dạ không biết đáp lại Vasili như thế nào, mà là Tuyết Dạ xem thường không muốn để ý đến Vasili.
Tuyết Dạ điều chỉnh lại dây buộc tóc màu xanh làm của mình, để nó buộc chặt mái tóc dài lại hơn, sau đó hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhàn nhã mà lơ đãng, sau đó chậm rãi chăm chú nhìn vào một điểm, giống như một thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, lộ ra khí khái anh hùng hừng hực.
Tuyết Dạ hơi nghiêng người, chân phải đạp ra sau lấy đà, nhằm về phía Vasili mà nhào tới.
Đây là lần đầu tiên Tuyết Dạ chủ động xuất kích trong trận đấu này, cũng là tuyên cáo thắng lợi của hắn đối với cuộc chiến này…
Vasili cực kì khó hiểu đối với hành động bây giờ của Tuyết Dạ, cái tên này tại sao lại chủ động đưa tới cửa? Không sợ chết hay sao?
Ở trong lòng của Vasili, ấn tượng về Tuyết Dạ vẫn là bộ dạng xinh đẹp mong manh yếu đối, chỉ cần mình dùng sức một chút thì có thể dễ tàn xé nát “cô”, bây giờ Tuyết Dạ còn chủ động xông về phía trước, điều này rất hợp ý hắn, huống cho lúc này trong ta “cô” thậm chí còn không cầm theo vũ khí, điều này không phải là dâng đồ ăn lên tận miệng sao.
Tuyết Dạ nhanh chóng vọt về phía trước, nhanh chóng và mạnh mẽ, như một con báo theo đuổi gió trên thảo nguyên, tự do truy đuổi.
Trong lúc này, trên người Tuyết Dạ ngoài trừ được gió bao vây còn có rất nhiều thứ xinh đẹp khác nữa.
Đó chính là ánh sáng óng ánh khắp nơi – ánh sao, đây không phải là ánh sao trong kỉ niệm thời trang [Tinh Huy Thiểm Diệu] của Tiêu Phàm, mà xuất phát từ kỹ năng [Vương Chi Bảo Khố - chuyển sinh] của truyền thừa chòm sao Thiên Bình trong Ác ma trận doanh, ánh sao độc đáo của chìm sao Thiên Bình.
Sau khi Tuyết Dạ biến mất bên trong ánh sao xuất hiện lại một lần nữa, [Giáp Bạc Vinh Diệu Của Thánh Đường] màu bạc trên người đã biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là một thân trang phục màu xanh ngọc bích.
Trang phục màu xanh yêu dị này là thứ Tiêu Phàm cực kì quen thuộc, là đặc trưng của Thung lũng Rắn Cát trong Ác ma trận doanh [Bộ đồ Linh Xà].
Trong nháy mắt khi Tuyết Dạ biến mất đã lợi dùng kỹ năng [Vương Chi Bảo Khố - chuyển sinh], thay đổi quần áo từ [Giáp Bạc Vinh Diệu Của Thánh Đường] thành [Bộ đồ Linh Xà]!
Đặc điểm lớn nhất của [Bộ đồ Linh Xà] nằm ở việc hỗ trợ tốc độ di chuyển, thêm vào đó Tuyết Dạ còn có kỹ năng [Vương Chi Bảo Khố - chuyển sinh] truyền thừa của chòm sao Thiên Bình trong Ác ma trận doanh có thể tỏng nháy mắt bạo phát tốc độ này lên 50%, để Tuyết Dạ có thể đến gần Vasili trong chớp mắt.
Biến cố đột nhiên phát sinh, tất nhiên Vasili không thể phản ứng kịp thời, đến khi hắn phản ứng trở lại tì nắm đấm của Tuyết Dạ đã vũng ra, Vasili không thể tránh khỏi.
Tuy rằng Vasili giật mình khi bị Tuyết Dạ tập kích, không kịp phản ứng trở lại nhưng Vasili cũng không đẻ ý lắm bởi vì hắn cho rằng bị nắm đấm nhỏ bé của Tuyết Dạ đánh trúng một cái thì có thể làm sao được chứ.
Đáng tiếc Vasili quá chủ quan rồi, hắn không chú ý đến tư thế đánh ra của Tuyết Dạ, hổ khẩu* hướng về phía hắn, nếu là một người bình thường thì tuyệt đối sẽ không sử dụng tư thế đánh ra như vậy trong chiến đâu, vì thế cho nên thứ Tuyết Dạ đánh ra ngay lúc anfy cũng không phải là nắm đấm…
*Chỗ giữ ngón tay cái và ngón tay trỏ.
Trong lúc chạy về phía Vasili thì hai tay Tuyết Dạ vẫn trống trơn, nguyên nhân không phải tại vì hắn quên lấy vũ khí của mình ra, mà là trong lúc chiến đấu Tuyết Dạ không cần cầm nắm bất cứ vũ khí gì.
Thời điểm lúc Tiêu Phàm nói Tuyết Dạ cầm khiên trong phó bản, Tuyết Dạ không quen thuộc lắm cũng chính là vì vậy, cũng bởi vì bình thường khi chiến đấy Tuyết Dạ đều dùng “tay không”, nhưng cái tay không này không còn trong nháy mắt khi Tuyết Dạ công kích.
Mệt vệt ánh sao tỏa sáng trong lòng bàn tay của Tuyết Dạ, một thanh kiếm phương Tây có tạo hình tao nhã xuất hiện trong tay của Tuyết Dạ, nở rộ theo ánh sáng do ánh sao tỏa ra còn có máu trên người của Vasili!
Trong nháy mắt khi máu trước ngực Vasili tuôn trào, thanh kiếm phương Tây lại biến mất không thấy tăm hơi, giống như ghét bỏ máu trên người Vasili sẽ làm bẩn đi khí chất tao nhã của mình.
Sau khi thực hiện được một đòn tấn công đó, hai tay Tuyết Dạ lần nữa trở về trạng thái trống trơn, có điều lúc này Vasili lại thấy trên người của Tuyết Dạ có thêm một luồng hơi thở nguy hiểm.
…
Vasili bị đau nên lùi về sau, che ngực, khuôn mặt giật mình nhìn chằm chằm Tuyết Dạ, bởi vì phương thức tác chiến của Tuyết Dạ thực sự quá quen thuộc đối với hắn.
“Tại sao ngươi cũng có [Vũ Khí Thiết Hoán]?”
Vasili khẩn trường nhìn chằm chằm Tuyết Dạ đang đứng trước mặt, cực kì chờ mong câu trả lời của hắn, bởi vì nếu thật sự Tuyết Da có thể học được [Vũ Khí Thiết Hoán] thì tên tuổi “Vũ khí đại sư” của hắn sẽ bị uy hiếp, chuyện này đối với danh tiếng của Vasili là một tin tức cực kì tồi tệ.
Tuyết Dạ cũng không biết tạo sao Vasili đã bị thương như vậy mà còn có tâm tư đi lo lắng vấn đề khác, nên mang theo tâm trạng cực kì chán ghét mà trả lời hắn: “Vũ Khí Thiết Hoán? Đó là cái gì?”
Những thứ khó coi trong trò chơi Tuyết Dạ hết thảy đều không biết, huống hồ cho là kỹ năng phát ra ánh sáng đen đặc biệt [Vũ Khí Thiết Hoán].
Cho nên Tuyết Dạ thật sự không biết [Vũ Khí Thiết Hoán] Vasili đang nói bây giờ là gì.
Còn Tiêu Phàm lại thấy, Vasili lại cho rằng kỹ năng truyền thừa của chòm sao Thiên Bình ở trận doanh Ác Ma [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] là [Vũ Khí Thiết Hoán], thật khiến người khác cười đến rụng răng.
Đầu tiên, phẩm chất của [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] là sử thi, [Vũ Khí Thiết Hoán] không thể so được với nó.
Thứ hai, tuy hai kỹ năng này lúc sử dụng cảm thấy rất giống nhau, nhưng thật ra trên bản chất lại khác biệt rất lớn.
Vũ Khí Thiết Hoán, lời ít ý nhiều, là thay đổi cấp tốc vũ khí trong tay.
Còn [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] lại không giống, động tác hành động của kỹ năng [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] lại không phải là thay đổi, mà là một sự sản sinh thần kỳ, cũng chính là sản sinh ra mà thành.
[Vũ Khí Thiết Hoán] cần người chơi phải cầm vũ khí thì mới có thể thay đổi, còn [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] có thể từ trong không gian sinh ra vũ khí trong tay người chơi. Điều này tương đương với việc, người có thể học được nó trong thời khắc chiến đấu đã cầm trong tay một vũ khí vô hình vô ảnh. Chỉ trong chiến đấu, kỹ năng này mới có thể bộc lộ nguyên dạng hung tàn của nó, đối với kẻ địch mà nói tuyệt đối đáng sợ.
Vả lại, [Vương Chi Bảo Khố - Chuyển Kiếp] còn có thể ảnh hưởng lên dụng cụ phòng ngự, trong chiến đấu có thể nhịp nhàng thay đổi, không ngừng thay đổi thành nhiều bộ phòng ngự đặc biệt để đối phó với những tình huống khác nhau, có thể nói vừa tiện lợi vừa thực dụng.
...
Đối với trận đấu này, cách nhìn của quần chúng vây xem nông cạn hơn Tiêu Phàm rất nhiều...
“Tôi vừa nhìn thấy gì vậy, hậu cung của Mệnh Phàm làm Vasili bị thương rồi?!”
“Hậu cung của Mệnh Phàm vừa nãy mới cosplay, chỉ một đường sáng lập lòe ánh lên, sau đó liền biến thành một thân áo lục, nhưng mà cũng gợi cảm lắm.”
“Ban nãy hình như tôi nhìn thấy trong tay cô ta xuất hiện một thanh kiếm Tây Dương, sao bây giờ lại mất rồi?”
...
Hành động ban nãy của Tuyết Dạ hệt như ảo thuật khiến đám đông quần chúng cảm thấy cực kì thần kì, trong khoảng thời gian ngắn tất cả mọi người đều tỏ ra hưng phấn bừng bừng.
...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo