Vương Thăng cảm nhận sợi khí huyết chi lực lẻ loi của mình, hoàn toàn không thể lý giải.
Còn có muốn tu luyện công pháp của võ giả thế giới này hay không, hắn cảm thấy hoàn toàn không cần.
Con đường của mình độc đáo, cho dù có thanh tiến độ thì hắn cũng không thể bảo đảm sẽ không phát sinh xung đột.
Trước mắt có con đường quang minh Thuật nội đan này, hắn không cần phải lấy thân để thí nghiệm nguy hiểm.
Cái gì cũng muốn, cuối cùng rất có thể không chiếm được cái gì cả!
“Vẫn nên thành thật tu luyện Thuật nội đan, Tám đoạn cẩm đi!”
Nếu đã lựa chọn con đường, vậy biến thành đây thành con đường thông thiên đi!
Nếu là Tông Sư và công pháp phía trên, thì Vương Thăng vẫn rất nguyện ý xem một chút, đại đạo trăm sông đổ về một biển.
Võ giả cấp bậc Tông Sư, đã chân chính phát sinh lột xác, tuổi thọ hai trăm, tham khảo một ít ưu điểm có thể phát triển bản thân tốt hơn.
Nhưng công pháp nhắc đến cơ sở, đây là con đường đại đạo của mình, Vương Thăng không muốn tùy tiện tu luyện.
Cho nên sau khi nghiên cứu nửa giờ, hắn không xem công pháp này nữa, quay đầu tu luyện Tám đoạn cẩm.
Thời gian cứ như vậy qua đi hơn mười ngày, mỗi ngày Từ Khúc vẫn ở nhà lão Kỷ trị liệu bệnh dịch võ giả cho thôn dân, theo trị liệu, thanh danh của
hắn ta càng ngày càng tốt, rất được thôn dân tôn trọng.
Bản thân Vương Thăng thì lợi dụng thời gian hơn mười ngày này, không ngừng tăng thực lực của mình.
Vào ngày thứ sáu, khí huyết chi lực đã thành công chữa trị “Miệng vết thương” của ổ bệnh thứ nhất.
Có lẽ là bởi vì ổ bệnh thứ nhất chỉ hình thành “Miệng vết thương” rất nhỏ, sau khi chữa trị hoàn toàn thì hắn cũng không cảm nhận được khác biệt rõ ràng.
Nhưng đến ngày thứ mười năm, khí huyết chi lực lại chữa trị một cái “Miệng vết thương” nữa, lúc này cuối cùng hắn có cảm nhận được tuy vẫn rất nhỏ yếu.
Rõ ràng nhất chính là khi dùng Thập Đại Thập Bổ hoàn.
Vương Thăng có thể cảm nhận rõ ràng dược hiệu quả của Thập Đại Thập Bổ hoàn “Mạnh hơn”, mỗi một viên Thập Đại Thập Bổ hoàn đều bổ sung khí huyết cho thân thể cao hơn một chút.
Phải biết rằng mấy ngày nay hắn dùng một đám Thập Đại Thập Bổ hoàn giống nhau, dược liệu phẩm chất đều là giống nhau, bởi vậy dược hiệu cũng nên giống nhau.
Nhưng sau khi chữa trị xong “Miệng vết thương” thì dược hiệu mạnh hơn, đây tuyệt đối là không bình thường.
“Là bởi vì chảy ra ngoài ít hơn sao?”
Vương Thăng vẫn luôn cho rằng mình có thể hấp thu toàn bộ dược hiệu của Thập Đại Thập Bổ hoàn, hiện tại xem ra chưa chắc.
Mỗi lần dùng đều sẽ chỉ có thể hấp thu một ít, còn có một phần dược hiệu sẽ theo “Miệng vết thương” của thân thể mà chảy ra ngoài.
Một lần không nhiều lắm, nhưng nhiều lần thì số lượng có lẽ sẽ có chút khủng bố.
Bởi vì “Miệng vết thương” hình thành do Khí Xông Ổ Bệnh của hắn còn chưa hoàn toàn chữa trị xong, còn dư lại rất nhiều, hiện tại chỉ sợ vẫn còn chảy ra ngoài.
Nhưng mà Vương Thăng cũng không cảm thấy đáng tiếc, bản thân Thập Đại Thập Bổ hoàn là dùng để sử dụng, không có khả năng vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn.
Lại nói cho dù là chảy ra ngoài, phần lớn năng lượng vẫn bị chính hắn hấp thu, đạt được hiệu quả là được.
Hơn nữa so với hiệu quả này, Vương Thăng càng thêm coi trọng một tác dụng khác sau khi tu bổ “Miệng vết thương”.
Đó chính là khi hắn vận dụng khí huyết chi lực của mình, có thể phát huy ra nhiều sức mạnh hơn.
Lúc sử dụng khí huyết chi lực, càng thêm mượt mà như một.
Loại sức mạnh gia tăng này khác với dùng kỹ xảo Bát Cực quyền điều động sức mạnh.
Nếu sức mạnh Bát Cực quyền sử dụng, là đem một phần sức mạnh phát huy ra gấp đôi, thậm chí là hiệu quả càng nhiều, thì sau khi tu bổ “Miệng vết thương”, chính là đem một phần sức mạnh ban đầu biến thành hai phần, ba phần.
Đây là một loại gia tăng trên cơ sở.
Nhưng trên thực tế, khí huyết chi lực của hắn cũng không tăng cường, vẫn là mức độ ban đầu.
Nói cách khác, thật ra “Miệng vết thương” này ảnh hưởng đến phát huy sức mạnh khí huyết chi lực nguyên bản.
Vương Thăng đột nhiên hiểu ra.
“Nói cách khác, nếu ta chữa trị tất cả “Miệng vết thương”, khí huyết chi lực có thể có sức mạnh càng thêm khủng bố?”
Đây là sự khủng bổ của thân thể hoàn mỹ sao?
Khó trách bất kể ở thế giới có thể tu hành nào thì thân thể hoàn mỹ đều là thiên tài địa bảo tu luyện đứng đầu.
Mà Thuật nội đan, chính là để sau này đạt tới thân thể hoàn mỹ.
Nhưng Vương Thăng cảm thấy cõ lẽ bất cứ cách thức tu hành nào khi tu luyện đến trình độ cao thâm đều có thể đạt tới trạng thái này, dù sao người tu hành đều cần biết cách khống chế tuyệt đối thân thể của mình.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo