Nhưng Mạc Dương vẫn nhìn nhiều thêm mấy lần.
“Huyền Dương công, những người đó có chỗ gì đáng chú ý à?”
“Không, ta chỉ thấy hơi tò mò, thời thế bây giờ mà mang theo nhiều trẻ con ra đường như thế cũng chẳng có mấy ai, chắc hẳn cũng là một kẻ mạnh, thực lực chắc chắn không kém.”
Trong thời thế hiện tại, cho dù là ở Thục Châu tương đối yên bình, người dám dẫn nhiều trẻ con ra ngoài như vậy, không phải to gan thì là cường giả chân chính.
Rõ ràng, hắn ta cho rằng người vừa rồi là loại thứ hai.
“Huyền Dương công, muốn chiêu mộ hay không?”
Tinh biết Mạc Dương nhìn thấy cường giả thì muốn chiêu mộ. Bởi vì muốn thực hiện nguyện vọng của hắn ta, càng nhiều cường giả càng tốt.
“Tinh tiên sinh nói đùa rồi. Lần này đã có thành quả không nhỏ, tạm thời ta không có mục đích khác. Hơn nữa người đó mang theo nhiều trẻ con như vậy, chỉ sợ là không muốn làm chuyện này với chúng ta.”
Mạc Dương rất rõ ràng việc mà bọn họ muốn làm lớn đến nhường nào.
Dù khao khát nhân tài nhưng họ sẽ không tùy tiện chiêu mộ mà chưa nắm rõ thông tin chi tiết.
Tinh thấy Mạc Dương không muốn nói nhiều, chỉ tiếp tục ăn cơm, không hề biết những lời của bọn họ đều bị Vương Thăng nghe hết.
“Tinh tiên sinh?”
Vương Thăng mặt không đổi sắc, không lộ ra điểm gì khác thường.
Người khác thì không sao, nhưng hắn không thể coi như không nghe thấy danh hiệu này.
Nguyệt thường xuyên nhắc đến vị đồng môn này của mình.
“Là hắn sao?”
Hắn tiếp tục quan sát, cuối cùng xác định quả nhiên chính là Tinh mà hắn nghĩ.
“Không ngờ đồng môn của Nguyệt vậy mà lại đi theo Mạc Dương. Theo lý, chẳng lẽ Mạc Dương là hoàng chủ của hoàng triều tiếp theo hay sao?”
Vương Thăng không quên lời mà Nguyệt nói, hắn nói đồng môn của mình luôn tìm kiếm hoàng chủ kế tiếp.
Không ngờ người mà Tinh cho là hoàng chủ đời kế tiếp lại là Mạc Dương, người có quen biết với hắn trước kia.
Không khó hiểu khi Mạc Dương và thuộc hạ lại tiến bộ nhiều như vậy.
Hơn nữa…
“Mọi việc thú vị thật đấy!”
Nếu như Mạc Dương là người mà Tinh nhận định, có lẽ về sau Hoàng Thiên sẽ đối đầu với Mạc Dương.
Cũng không biết cuối cùng là Mạc Dương hay Hoàng Thiên giành được thắng lợi, hay là phe thứ ba giành được thắng lợi, tất cả đều có thể xảy ra.
Nếu Hoàng Thiên và Mạc Dương chạm trán, chắc chắn không phải là chuyện bình thường.
Một bên là Mạc Dương - chỉ mấy năm đã đưa thực lực của thuộc hạ và bản thân tăng lên nhanh chóng, thiên mệnh chi nhân. Một bên là Hoàng Thiên – người có tinh thần lực mạnh mẽ trời sinh, được hắn dạy dỗ.
Đương nhiên, hắn không dò xét quá nhiều. Hắn không có đam mê rình người khác.
Vương Thăng định nghỉ ngơi một đêm ở đây rồi mới đi.
Nhưng hắn còn chưa ra khỏi Giang Nguyên Thành, một tin tức quan trọng đã lan tới.
“Nhà Chu thất thủ, chư hầu tranh đoạt thiên hạ! Khương Đạo - Đại Tông Sư của Thiên Đao Thành, thấy thiên hạ vô chủ, bách tính trôi dạt khắp nơi, tự xưng Minh Vương!”
Tin tức này không ngắn nhưng chỉ có một ý nghĩa trung tâm.
Đại Chu diệt vong, cho nên thành chủ của Thiên Đao Thành xưng vương, xưng là Minh Vương.
Lúc Vương Thăng nghe được tin tức này đã ý thức được, chắc chắn chuyện này không chỉ có thành chủ của Thiên Đao Thành làm.
Quả nhiên, sau khi nhận được tin tức này nửa ngày, đã có tin tức mới.
Kiếm chủ Ngô Thanh Phong của Linh Kiếm Cốc xưng vương, lấy tên Ngô Vương!
Nhận được hai tin tức này, Vương Thăng cũng không vội đi mà tiếp tục chờ đợi ở Giang Nguyên Thành. Hắn đang chờ hành động của hai thế lực cấp bá chủ khác.
Quả nhiên, sau một ngày, lại có hai tin tức xưng vương truyền đến.
Đại Tông Sư Tôn Thanh của Lâm Hải Thành xưng vương, lấy tên Đông Vương!
Tiếp đó là Thần Nữ Phong, thần nữ của Thần Nữ Phong không xưng vương, nhưng Trương gia của Thiên Thương quân mà Thần Nữ Phong ủng hộ có người xưng vương, gọi là Thương Vương, đồng thời lập Thần Nữ Phong làm quốc giáo, cung phụng hương khói.
Không chỉ có bọn họ, còn có một số thế lực địa phương cũng xưng vương, nhưng lực ảnh hưởng của những người này không lớn lắm, chỉ có một số người chú ý tới.
Bốn người xưng vương đầu tiên có ảnh hưởng lớn nhất.
Minh Vương Khương Đạo, Ngô Vương Ngô Thanh Phong, Đông Vương Tôn Thanh, Thương Vương Trương Nguyệt Ảnh, ba nam một nữ.
Các thế lực muốn tranh giành thiên hạ của Đại Chu xuất hiện.
Vương Thăng biết rằng trận chiến tiếp theo sẽ bước sang một giai đoạn mới, có lẽ trận chiến tranh giành lãnh thổ khốc liệt nhất sắp bắt đầu.
Hắn còn nhìn thấy Tinh, sắc mặt của hắn ta không tốt lắm.
Rõ ràng loại thế cục đối với Tinh mà nói không phải chuyện gì tốt, song nhìn bộ dạng trấn định của hắn ta, chắc hẳn cho dù có ảnh hưởng cũng sẽ không quá lớn.
Sau sự kinh ngạc, Vương Thăng đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.
Việc tuy rằng rất lớn, nhưng dường như cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới hắn, ai làm vua cũng không quan trọng, đây là suy nghĩ ban đầu của hắn.
Nhưng chưa bao lâu, ý nghĩ này của hắn đã thay đổi.
Ngay lúc nhận được tất cả tin tức, thật sự quyết định rời đi, thì hắn cảm thấy có một luồng sức mạnh thần bí xuất hiện, dường như muốn gây ảnh hưởng tới cơ thể hắn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo