Thế là Vương Thăng bỏ ra thời gian xấp xỉ một tuần để nghiên cứu Phi Kiếm Thần Thông.
Một tuần này, ngoài tu luyện Nội Đan thuật cơ sở nhất, Tám Đoạn Cẩm ra, những thứ tu luyện khác hắn đều tạm thời gác lại.
Nhưng cuối cùng thành quả vẫn như cũ bằng không.
Điều khiển Phi Kiếm thuần thục hơn không tính, bởi vì mục đích của hắn chính là Phi Kiếm Thần Thông.
“Quên đi, thay đổi ý tưởng trước đã!”
Thần thông hóa kiếm tạm thời rơi vào Bình Cảnh, đã vậy trước tiên thử nghiệm phương hướng khác, mặc dù hắn vẫn hơi không cam lòng như cũ.
Hơn nữa cảm giác không cam lòng này của hắn dường như cũng đã bị Nguyệt phát hiện:
“Vương thăng đại nhân, người có chuyện gì phiền não sao?”
Vương Thăng theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng cuối cùng vẫn nói ra sự cố: “Phát triển một môn võ thuật rơi vào Bình Cảnh.”
“Nếu được, có thể nói một chút là Bình Cảnh gì hay không? Có lẽ tôi có thể giúp một tay!”
Vương Thăng do dự một hồi.
Bởi vì đây là Phi Kiếm Thần Thông, không có chỗ nào giống với hệ thống tu luyện ở thế giới này, hắn cũng không cho rằng Nguyệt có thể giúp được cái gì.
Dường như Nguyệt đã nhìn ra gì đó, nhưng không bỏ đi mà cứ thế nhìn hắn.
Cho tới bây giờ hắn đều chưa từng bắt gặp ánh nhìn kiểu này ở trong mắt Nguyệt.
Hồi lâu, hắn thuật lại vấn đề khó khăn mà mình gặp phải: “Nói một cách đơn giản chính là làm sao để…”’
Sau khi Nguyệt nghe xong vấn đề thì trầm tư một hồi, lúc Vương Thăng cũng cho rằng Nguyệt đang phí công thì Nguyệt mở miệng nói: “Vương Thăng đại nhân, ngài đã từng nghe nói tới phương pháp luyện máu chưa?”
“Phương pháp luyện máu?”
Vương Thăng lắc đầu, nhưng hắn vẫn có thể từ tên đoán ra được một vài thứ.
Nguyệt thì lại tiếp tục nói: “Phương pháp luyện máu, nhìn như là phương pháp ma đạo, nhưng trên thực tế loại phương pháp này được sử dụng rộng rãi trong võ giả am hiểu vũ khí, thông thường mà nói võ giả cấp bảy đã có thể sử dụng.”
“Tác dụng rất đơn giản, có thể khiến cho vũ khí và võ giả hợp nhất hơn nữa, vũ khí có lực lượng của khí huyết, khí huyết cũng sẽ có tính chất của vũ khí, chất liệu vũ khí càng đặc biệt thì tính chất khí huyết cũng sẽ càng đặc biệt.”
“Đương nhiên, loại thay đổi tính chất này rất nhỏ, thậm chí chỉ có thể coi là bàng môn, thậm chí tác dụng cũng không lớn. Phương pháp luyện máu chủ yếu vẫn là vì đạt thành hợp nhất với vũ khí. Có điều chắc Vương Thăng đại nhân ngài coi trọng thay đổi tính chất hơn đúng không?”
“Phương pháp luyện máu có thể tìm được ở đâu?”
Nguyệt mỉm cười, nói: “Vương Thăng đại nhân, trong đồ mà ta cho ngài đã có rồi.”
Vương Thăng trầm mặc.
“Những thứ này hẳn là có thể giúp được Vương Thăng đại nhân, ta sẽ không quấy rầy!”
Nói rồi Nguyệt lập tức rời đi, chỉ để lại Vương Thăng còn đang trầm mặc.
Rất lâu sau…
Hắn thở dài một hơi.
“Kiêu ngạo quá rồi nhỉ.”
Câu nói “Thứ ngài cần có trong đống đồ mà ta đã đưa cho ngài rồi” của Nguyệt đã cảnh tỉnh Vương Thăng.
Hắn có cảm giác vô cùng nhẹ nhõm, đơn giản mà nói đó là huênh hoang, biểu hiện của một con người tự phụ.
Đặc điểm rõ ràng nhất là họ dần dần coi thường một số phương pháp của thế giới này.
Lấy “phương pháp luyện máu” mà Nguyệt đã nói làm ví dụ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, phương pháp luyện máu nhất định sẽ có ích đối với hắn trong việc nghiên cứu Phi Kiếm Thần Thông, có thể làm cho khí huyết chi lực có một chút uy lực của vũ khí, rất có thể đây chính là cách để đột phá Bình Cảnh.
Nhưng là cho dù phương pháp này bày ra ở trước mặt hắn, hắn lại không có chú ý tới, thậm chí không nghĩ tới sẽ đi tìm hiểu phương pháp này.
Quên sạch sẽ câu nói “Phải suy luận mới có đáp án.”
Có lẽ không phải hắn quên, mà là hắn cảm thấy võ công của thế giới này không giúp ích được gì cho hắn, nên hắn có chút xem thường.
Cách nghĩ này là hoàn toàn sai lầm.
Vài năm trước, khi hắn vẫn đang tu luyện, không hề có suy nghĩ như vậy.
Khi đó hắn chỉ là không có được võ công của thế giới này, nhưng hắn vẫn rất coi trọng võ công của thế giới này.
Lịch sử tu luyện của thế giới này lâu đời như vậy, chắc chắn không phải là chuyện có thể ăn nói tùy tiện.
Phương pháp cơ bản để tu luyện nội Nội đan thuật của hắn, thực ra đã được tạo ra khoảng hàng nghìn năm lịch sử rồi.
Nên không thể nói có xem thường hay không.
Sự khác biệt duy nhất của hai người có lẽ là thế giới của kiếp trước không thực sự tu luyện thành một người tu luyện tài giỏi, cho nên tu vi của người tu luyện có thể tùy ý đoán định, tiêu chuẩn không ngừng tăng cao, có hệ thống vô cùng hoàn chỉnh.
Mà thế giới này có rất nhiều người đang tu luyện, thậm chí sau khi đạt đến cấp độ Tông Sư, họ có thể sống 200 tuổi.
Mọi người đều biết đến biết người tu luyện, cho nên khi tu luyện họ mới chỉ nghĩ đến phương diện này, sẽ không vượt qua giới hạn.
Ví dụ, sau khi biết rằng hành tinh này là khối cầu, bất kể họ nghĩ về nó như thế nào thì họ cũng sẽ không còn nghĩ rằng thế giới là hình tròn nữa.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo