Lần nào cũng xử lý chuyện rất tốt, cho nên mới khiến cho chuyện trong thôn được xử lý gọn gàng ngăn nắp.
“Thôn trưởng, hình như yêu thú phụ cận trại nhiều hơn, mặc dù không có đáng sợ như bầy sói, nhưng vẫn phải chú ý hơn, tăng cường phòng ngự.”
Người nói chuyện là Lý Vĩnh Phong, hắn là đội trưởng võ giả trong thôn, chủ yếu phụ trách tuần tra.
Thôn trưởng gật đầu một cái, nói: “Cái này ta biết, có cái xe bắn tên do Vận Thăng làm, chúng ta tìm người làm thêm mấy cái nữa đi, sau sẽ đưa đến cửa trại.”
Từ trước đến giờ, vấn đề an toàn của trại được thôn trưởng coi trọng nhất, cho nên biết chuyện này.
Lý Vĩnh Phong gật đầu một cái, hắn biết thôn trưởng làm việc, nhưng mà nên nhắc nhở thì vẫn phải nhắc nhở.
“Còn linh dược trong núi rất nhiều, thôn trưởng ta cảm thấy có thể phái người đi tìm, đi xa một chút cũng được.”
“Ta suy nghĩ một chút, nhìn xem nên sắp xếp nhân lực như thế nào.”
Mặc dù thôn trưởng không phải là võ giả, nhưng cũng coi như là rất hiểu biết về võ giả, dĩ nhiên là biết tầm quan trọng của linh dược đối với võ giả.
Ông ấy cảm thấy có thể làm chuyện này, nhưng mà không sắp xếp nhân lực dễ được, ông ấy phải suy tính một chút.
Sau khi Lý Vĩnh Phong nói xong, thì không còn chuyện gì.
Nhưng mà Từ Khúc cũng lên tiếng, nói: “Thôn trưởng, mười hai hài tử bên trong học đường đã có thể tu luyện công pháp võ giả dần dần rồi.”
Thôn trưởng hơi sửng sốt rồi nói: “Chẳng phải nói tuổi tác bọn họ còn nhỏ sao?”
Trước kia, lúc Từ Khúc lựa chọn võ giả, thì đã lập tức loại bỏ người thuộc độ tuổi này, cuối cùng bây giờ còn nói có thể tu luyện, không phải đang tự mâu thuẫn sao?
“Quả thật tuổi tác rất nhỏ, nhưng mà thể chất của bọn họ đủ cường đại mà, cường đại đến mức ta cũng hâm mộ, hoàn toàn được đãi ngộ của đại gia tộc, đại thế lực.”
“Lúc trước ta không để cho bọn họ tu luyện, một là ta cũng hiểu biết mơ hồ, hai là bởi vì quả thật bọn họ có thể chất không đủ, bắt ép tu luyện thì chỉ khiến thân thể bị tổn hại, nhưng mà bây giờ lại khac, Nguyệt tiên sinh nói đã có thể bắt đầu tu luyện dần dần, mỗi ngày không muốn vượt quá một mức độ nhất định là được.”
Nghe nói do Nguyệt đề nghị, thôn trưởng cũng gật đầu một cái.
Nguyệt không chỉ là võ giả cấp tông sư, mà cũng có kiến thức rộng nhất, hắn biết kiến thức của Vương Thăng cũng không bằng Nguyệt tiên sinh.
“Đã như vậy, vậy thì dạy công pháp võ giả cho bọn họ dần dần đi, nhưng mà phải khống chế mức độ cho tốt.”
“Được!”
Từ Khúc và Chương Trạch cũng gật đầu một cái, hai người đang phụ trách cái này.
Rất nhanh, chuyện đã được thương lượng xong, mọi người cũng đều hành động.
Chỗ cửa lớn của trại lại có thêm mấy chiếc xe bắn tên, những chiếc xe bắn tên này toàn được chế tạo bằng vật liệu thông thường, không có khó sử dụng như cái Vương Thăng làm cho, cho nên toàn được người bình thường trong thôn trông chừng.
Sau đó chính là mười hai hài tử ở học đường, vẫn còn đang làm huấn luyện cuối cùng, còn không bao lâu nữa sẽ bắt đầu học tập công pháp của võ giả.
Mười ngày sau, thôn trưởng hủy bỏ đội tuần traỏ, hợp thành đội ngũ thăm dò.
Đội trưởng vẫn là Lý Vĩnh Phong, nhiệm vụ chính là tìm các loại linh dược và yêu thú bị đánh chết ở trong rừng núi.
Vì thế, thôn trưởng còn đi thăm hỏi Nguyệt.
Sau đó chương trình học của Nguyệt đã gia tăng thêm một khóa, sự phân bố của linh dược, còn nữa chính là yêu thú, sự khác nhau của linh thú.
Đặc biệt là yêu thú và linh thú, Nguyệt cố ý nhấn mạnh.
“Linh thú sẽ không tùy ý công kích loài người, là thiên sinh chi linh, nếu gặp phải thì tránh xa xa là được, không nên chủ động trêu chọc và đánh chết, giết thì không lành, dĩ nhiên, nếu như bị chủ động tấn công thì cũng có thể đánh trả. Yêu thú thì không hạn chế, gặp phải thì chỉ cần có thể đánh, trong tình huống bảo đảm cho mình rồi thì cố gắng đánh chết.”
Tất nhiên Vương Thăng cũng biết câu nói này.
“Giết linh thú không lành, nhưng mà yêu thú thì cố gắng đánh chết, thật đúng là có ý tứ nha!”
Hắn cũng hỏi Nguyệt về nguyên nhân.
Bản thân Nguyệt cũng không biết: “Đây là lời lưu truyền xuống từng đời ở Quan Tinh cốc, Nguyệt cũng không biết nguyên nhân, thậm chí cốc chủ
cũng không hề thực sự rõ ràng.”
Vì vậy cũng chỉ có thể không giải quyết được gì.
Nhưng mà quả thật linh thú sẽ không tùy ý công kích loài người, rõ ràng vừa mới bắt đầu, lúc tìm được hắn thì cùng lắm cũng muốn so tài, mà không hề có ý định muốn lấy mạng hắn .
Cuối cùng hắn cũng chỉ để chuyện này vào trong bụng.
Lưu truyền từ thời xưa, lại còn là lời cần được coi trọng.
Nói về loại thế lực truyền thừa xuống như Quan Tinh cốc này, chắc chắn không đơn giản.
Có lẽ đến khi thực lực hắn cường đại, sẽ biết những thứ này…
Trong thôn được phát triển gọn gàng ngăn nắp, Vương Thăng thì đang vẫn luôn tu luyện.
Giai đoạn luyện dược là giai đoạn hết sức mệt nhọc, thứ cần chính là thời gian, thời gian, vẫn là thời gian, cũng không có một đường tắt nào.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo