Chương 297. Cá heo biển, bệnh tâm thần và chức năng đặc biệt

 

“À, hoá ra ông lo lắng không thể kiểm soát được Cao Trác Nhiên… Vậy ngoại trừ việc giết người ra thì không có biện pháp nào à… Ví dụ như là ông hãy nhanh chóng tăng lên độ khai phá não bộ, đạt tới cấp hai. Như vậy thì sẽ không phải sợ hắn. Chuyện này tôi có thể giúp ông!”

 

Thượng Ất cho ra một biện pháp giải quyết mà hắn cho là thoả đáng.

 

Hắn không sợ Cao Trác Nhiên, nhưng hắn cũng không thích giết kẻ vô tội bừa bãi. Nhất là Cao Trác Nhiên còn lấy danh nghĩa cứu vớt người sống sót ở thủ đô mà đến, đúng là Thượng Ất không thể ra tay giết chết người như vậy được.

 

“Ha ha, việc khai phá não bộ không đơn giản như vậy. Nhưng nếu mà có cậu giúp tôi thì việc này cũng không có khó khăn lắm…” Tiến sĩ L nhe ra hai hàng hàm răng trắng tinh, nở nụ cười tươi như hoa, trong lòng Thượng Ất tức khắc “Lộp bộp” một tiếng.

 

“Mẹ nó, không phải y đang rơi vào cái hố tên điên này đào chứ? Sao mà y cứ cảm thấy ông ta đang chờ một câu này của y thôi vậy?”

 

“Khai phá não bộ khác với rèn luyện cơ thể, năng lượng của tinh hạch bình thường rất khó tăng lên diện tích khai phá khu vực não bộ. Thứ tôi cần là một loại năng lượng vật chất đặc thù - hồn tinh.”

 

 

“Hồn tinh? Đó là thứ gì?”

 

Mặt Thượng Ất lộ vẻ nghi ngờ, hắn chưa bao giờ nghe qua tên này, bao gồm cả năm năm ở đời trước.

 

“Đối với người biến dị não mà nói, ý thức của các sinh vật, sức mạnh tâm trí kỳ thật cũng là một loại năng lượng. Ví dụ như những từ ngữ như nghĩ căng não, nghĩ nhiều sinh bệnh đã miêu tả rất sinh động sau khi con người sử dụng sức mạnh tâm trí quá mức đã gây ảnh hưởng tới tinh thần như thế nào. Bởi vì những người này dùng năng lượng ở khu vực não quá nhiều, tạo thành tác hại thân thể không cách nào thừa nhận! Mà hồn tinh lại là một tinh hạch sinh vật đặc biệt có thể hấp thu và cất giữ ý thức, sức mạnh tâm trí. Trong cơ thể của những sinh vật đã phát triển trí não được kha khá, thường sẽ sinh ra loại tinh hạch đặc biệt này.”

 

Tiến sĩ L nói xong, móc một phần bản đồ từ trong người ra. Phía trên bản đồ bất ngờ có bốn năm nơi được khoanh tròn bằng mực đỏ, biểu thị ra những địa điểm này có chỗ khác người.

 

“Ngôi nhà khổng lồ của những sinh vật biển ở thủ đô? Viện điều dưỡng chữa trị bệnh nhân tâm thần nhận trợ cấp xã hội của thủ đô? Viện nghiên cứu chức năng đặc biệt quốc gia?”

 

Thượng Ất tuỳ tiện nhìn mấy chỗ khoanh tròn màu đỏ, nhưng không ngờ rằng càng xem càng chẳng hiểu gì, cuối cùng đúng là sắp bị sang chấn tâm lý. Mẹ nó, không phải đã nói là muốn tìm hồn tinh à. Mấy chỗ như công viên hải dương, bệnh viện tâm thần gì đó thì có liên quan gì với nó chứ?

 

“Tôi nói lão này, lão cho tôi lời giải thích hợp lý ngay. Nói bệnh tâm thần có liên quan gì tới việc khai phá não bộ của lão, nếu không hiện tại tôi bay ra ngay lập tức không bao giờ trở lại nữa. Lão có tin hay không?”

 

Thượng Ất hung hãn trừng lớn đôi mắt, hắn cảm thấy người biến dị não toàn là đồ biến thái. Chẳng ai có thể đoán được bọn họ suy nghĩ cái gì. So với như vậy thì chi bằng không nghĩ, dứt khoát nói thẳng ra cho xong việc. “Cậu muốn đi viện điều dưỡng bệnh tâm lý à? Ok, quả nhiên tôi không nhìn lầm cậu, cậu rất có dũng khí.” Tiến sĩ L nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu vai Thượng Ất, dùng ngón tay chỉ vào vòng tròn đỏ trên bàn đồ chậm rãi nói đến,

 

 

Trong tất cả những sinh vật trên địa cầu, chỉ có độ khai phá não bộ của đại não cá heo biển trong sinh vật biển vượt qua 20%. Cho nên trong công viên hải dương, tiệm cá heo biển là một trong những nơi có khả năng xuất hiện hồn tinh nhất.”

 

“Còn có thể như vậy?” Thượng Ất nửa tin nửa ngờ mà nhìn tiến sĩ L, tùy tay chỉ hướng viện điều dưỡng bệnh nhân tâm thần mà chất vấn, “Vậy nơi này thì sao, hẳn ông sẽ không cho rằng trong óc bệnh nhân tâm thần ai cũng có cái loại hồn tinh này chứ?”

 

“Đương nhiên không phải tất cả đều có, nhưng ít ra hẳn là có tỉ lệ khoảng 50%.” Tiến sĩ L nói một cách chắc chắn, “Có số liệu thực nghiệm xác thực cho thấy rằng, người mà mắc các bệnh về tâm lý, đại não của họ hoạt động nhiều ít nhất gấp ba đến bốn lần người bình thường. Nếu mà có những tờ giấy có thể ghi chép ghi chép lại, cậu sẽ có thể nhìn thấy đồ thị dao động năng lượng rõ ràng ở những tờ giấy thí nghiệm một phần lớn những bệnh nhân tâm thần yên tĩnh.”

 

“Được rồi, ông đừng nói nữa, tôi tin.” Thượng Ất cạn lời mà vẫy tay. Biện luận với một người có độ khai phá não gấp ba chính mình, Thượng Ất cảm thấy chính mình đúng là rất ngu xuẩn.

 

Thượng Ất không những không lôi thôi ở những vấn đề chi tiết này mà còn hứa hẹn với tiến sĩ L về việc tìm kiếm những hồn tinh này vô cùng sảng khoái. Nhưng mà Thượng Ất lại cũng không đồng ý giết chết Cao Trác Nhiên. Tiến sĩ L cũng không bắt ép Thượng Ất, chỉ dặn dò Thượng Ất khi ra ngoài nếu gặp Cao Trác Nhiên, nhất định không được dễ dàng tiếp xúc với hắn.

 

Thượng Ất đồng tình sâu sắc với điều này. Thượng Ất sớm đã nghe được sự lợi hại của người biến dị não cấp hai. Với năng lực hiện có của Thượng Ất, đối chọi với tiến sĩ L đã vô cùng khó khăn, càng không cần phải nói ra tay với Cao Trác Nhiên.

 

Nếu cân nhắc dựa theo độ khai phá não bộ 50%, có thể nói Cao Trác Nhiên đã xấp xỉ bước đến chỗ gần tới “Bán thần”. Một khi độ khai phá não bộ của Cao Trác Nhiên vượt qua con số này, chỉ sợ toàn bộ thủ đô cũng không có người có thể địch lại.

 

 

Cao Trác Nhiên, thật là một đối thủ khiến người ta cảm thấy vô cùng phiền toái. Đối mặt hắn, tiến sĩ L chỉ có thể gắng sức đẩy nhanh tốc độ biến dị của não bộ. Trừ biện pháp này ra không còn bất kỳ cách nào khác.

 

Hiện tại, tất cả những người sống sót bao gồm bốn gia tộc lớn, các vị tai to mặt lớn trong quân đội, đều đang mong chờ Cao Trác Nhiên sớm ngày đến đích. Có thể nói, cảnh ngộ của tiến sĩ L hiện tại cũng chẳng khá khẩm hơn Thượng Ất được là bao, ông ta chỉ có thể dựa vào chính mình để chống lại Cao Trác Nhiên, nghĩ cách tìm ra mục đích chân chính khi đi chuyến này của Cao Trác Nhiên.

 

 

0.09987 sec| 2416.188 kb