Chương 287. Chìm trong huyễn cảnh

 

Không đợi Thượng Ất nhìn kỹ thanh kim loại trong tay thì đột nhiên có một luồng hơi nóng từ trên tay truyền ra, Thượng Ất nóng đến mức suýt nữa ném thanh kim loại ra ngoài.

 

“Mau cướp lại đi, cây gậy thiên giới bắt đầu lần chấn động năng lượng thứ hai rồi. Đừng để cây gậy này chạm vào áo giáp của con vượn khổng lồ!”

 

Sắc mặt tiến sĩ L tái mét, siêu não không ngừng tính toán, sắc mặt cũng càng ngày càng xấu đi. Không biết phải làm thế nào cả, thực ra ông ta đã tính toán rằng có tới 72% khả năng là ông ta sẽ đánh mất hoàn toàn cây gậy thiên giới, điều này khiến tiến sĩ L vừa khó hiểu vừa lo lắng.

 

Tình huống này trước đây chưa từng xảy ra bao giờ, rõ ràng là Thượng Ất đã không thể động đậy, tại sao não của ông cứ nhắc nhở ông rằng người đàn ông này rất nguy hiểm?

 

“Buông tay ra!”

 

“Bỏ ra!”

 

“Gầm!”

 

Ba giọng nói của Vũ Văn Tinh, Vân Lãng, còn có con vượn khổng lồ, đồng thời vang lên trong tai Thượng Ất, ba bóng người dường như là không phân trước sau đều lao về phía Thượng Ất.

 

Nhưng mà đúng lúc này, một cơn lốc xoáy lạ đột nhiên nổ tung. Thượng Ất ở trung tâm của cơn lốc xoáy, đôi mắt mờ mịt và thất thần, đồng tử của anh dường như không có tiêu điểm mà đang nhìn về phương xa…

 

“Hả, có chuyện gì vậy? Tôi đang ở đâu?”

 

Trong bóng tối lạnh lẽo, Thượng Ất đơn độc đối mặt với màu đen bao trùm. Cảnh tượng này khiến Thượng Ất nghĩ đến cách xuất hiện độc nhất vô nhị của lỗ thủng khổng lồ trên bầu trời đầy sao. Nhưng đáng tiếc là lần này

 

 

không có lỗ thủng khổng lồ trên bầu trời đầy sao nào cả, cũng không có tinh tú trong vũ trụ mà chỉ có bóng tối vô tận và sự im lặng đến nghẹt thở.

 

Đột nhiên, một màu vàng kim xuất hiện ở trước mặt Thượng Ất. Nhìn từ xa đến gần, màu vàng kim này giống như đốm lửa trên đồng cỏ thảo nguyên, đốm lửa đi đến đâu, bóng tối mờ mịt liền lộ ra tảng đá kỳ dị, rừng sao và dòng nước trên sa mạc,…

 

Hành tinh lạ?

 

Trong tiềm thức Thượng Ất liền nghĩ đến sự xuất hiện của hành tinh lạ trong phim khoa học viễn tưởng, nhưng mà ánh mắt của anh lập tức lại bị màu vàng kim hấp dẫn. Màu vàng kim còn rực rỡ hơn cả ba mặt trời này đang dần dần kéo dài, hóa thành một cây gậy. Một sinh vật hình người bọc trong bộ giáp kim loại màu đen nắm đầu kia của cây gậy. Mỗi lần sinh vật này vẫy tay, cây gậy vàng sẽ kéo ra một màn ánh sáng màu vàng trong không khí, ở đầu kia của bức màn ánh sáng, vô số sinh vật kỳ lạ mặc áo giáp màu đen từ trên trời rơi xuống.

 

“Chiến tranh giữa các vì sao? Gậy laser?”

 

Thượng Ất thích thú nhìn cảnh này, anh biết rằng nhất định là mình đã bị một sức mạnh bí ẩn nào đó triệu hồi vào trong huyễn cảnh. Có điều, huyễn cảnh này tương tự như lỗ thủng lớn trên bầu trời, huyễn cảnh này không phải do bản thân tượng tưởng ra, nó nhất định có liên quan đến cây gậy thiên giới ở trong phòng thí nghiệm.

 

Có lẽ cây gậy đó đã đưa anh vào đây. Dù sao thì gần đây cũng bị quăng ném quen rồi, cứ kiên nhẫn xem lần này cây gậy định nói với mình điều gì.

 

Rất nhanh, sinh vật hình người trong bộ giáp đen đã quét sạch mọi đối thủ trước mặt anh. Nhưng khi nó vừa nghiêng đầu hét lên trời với bộ dáng đắc thắng, một phi thuyền Thượng Ất rất quen thuộc xuất hiện trên bầu trời.

 

“Ấy, hình dáng của con tàu vũ trụ này… không phải là con tàu lần trước xuất hiện trong lỗ thủng mà mình thấy trong ảo ảnh sao?”

 

 

“Tàu hả? Mình vẫn nhớ những người ở trên tàu này đã tàn sát vô số sinh vật trên Trái Đất, cuối cùng ngay cả những kẻ háu ăn cũng bị giết. Lẽ nào sinh vật có cây gậy này là đồng bọn với những con tàu ngoài hành tinh đó?”

 

Thượng Ất vẫn còn đang nghi ngờ, thì một cảnh tượng khiến y chấn kinh đã xảy ra.

 

Phi thuyền còn chưa đứng ổn định, thì những khẩu pháo lớn đã liên tiếp nhô ra từ thân tàu. Sau đó, vô số tia năng lượng giống như laser bắn ra, mục tiêu chính là sinh vật hình người trên mặt đất đang cầm cây gậy vàng.

 

“Bùm!”

 

Mặt đất rung chuyển, núi cao thành đống đổ nát, sông suối biến thành khe núi…

 

Khi tình cảnh bình ổn lại, Thượng Ất ngạc nhiên khi thấy một cái hố khổng lồ xuất hiện ở nơi mà sinh vật mặc áo giáp đen dừng lại lúc ban đầu, kích thước của nó còn lớn hơn rất nhiều lần so miệng núi lửa lớn nhất mà Thượng Ất từng thấy ở trên Trái Đất.

 

Phi thuyền tấn công mãnh liệt như thế, vụ nổ của mười nghìn khẩu đại bác này còn dữ dội hơn cả vụ nổ của một quả bom hạt nhân trên Trái Đất. Thượng Ất có thể hoàn toàn tin rằng dưới một vụ nổ dữ dội như vậy thì không sinh vật nào có thể sống sót được.

 

Đáng tiếc, Thượng Ất đoán sai rồi.

 

Cây gậy vàng vẫn được giơ cao trên không trung, nhưng lần này, sinh vật hình người mặc áo giáp đen không còn sức mạnh như ban nãy nữa. Nơi nào trên thân thể cũng có vết tích đứt đoạn, máu tươi nhỏ xuống mặt đất dưới chân, có khi nở thành hoa, có thể nở thành cỏ, cũng có khi hóa thành hai con vật dễ thương chạy trốn xung quanh. Sinh vật dũng mãnh này mang trong mình dòng máu có thể tạo ra mọi thứ. Thật là đáng kinh ngạc…

 

Có điều, cảnh tiếp theo lại khiến lòng Thượng Ất nặng trĩu một cách khó hiểu. Bên trên chiến giáp, vạn khẩu đại bác vẫn nổ vang. Những làn sóng ánh sáng chói lọi như một quả bom hạt nhân vẫn liên tục nổ ra, vạn vật trên

 

 

trái đất bằng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ đang ngày càng nhanh.

 

Mà trên mặt đất, sinh vật mặc chiến giáp mang trong mình dòng máu thần kỳ đang ngoan cường chống chọi với hỏa lực của các khẩu pháo, để ngăn cản sự hủy diệt của vạn vật trong lòng đất ở dưới chân. Cuối cùng, nó bất lực kêu lên một tiếng, cây gậy vàng trên không trung đột nhiên xuất hiện một hoa văn bí ẩn, sau đó cả người nó liền biến thành mặt trời thứ tư trên mặt đất, lao nhanh như tên lửa về phía phi thuyền.

 

“Bùm!”

 

Phi thuyền nổ tung, cả bầu trời phát ra ánh sáng chói mắt, lúc này Thượng Ất không còn nhìn thấy gì nữa. Anh chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một vài đốm đen bay xung quanh vụ nổ, và trong số đó là cây gậy màu vang được cầm trên tay của sinh vật mặc áo giáp đen!

 

 

0.10331 sec| 2418.742 kb