Sau vài giây, một cái vỏ đao phong cách cổ xưa, phía trên không có phù văn xuất hiện trong tay Tần Phong, hắn đặt Thanh Vương đao vào trong đó, loại tiếng gào thét của linh hồn, tiếng vang lên ông ông đều dừng lại!

Sinh vật trong vị diện cầm cố không mang theo bất kỳ khí tức năng lượng gì, nhưng dù là dị thú hay thực vật, độ cứng cỏi, cường độ của bản thân đều rất cao, vỏ đao do cái lân phân này dung hợp chế tác thành cũng chỉ có thể tạm thời phong bế Thanh Vương đao.

Nhưng Tần Phong có thể rõ ràng cảm ứng được, phần trong vỏ đao bắt đầu sụp đổ, tuy điều này rất nhỏ bé nhưng nhìn dáng vẻ cái vỏ đao này chỉ có thể kiên trì mười ngày sẽ bị phá hoại.

Vẫn là cấp bậc tài liệu quá thấp!

Tạm thời chỉ có thể như vậy!

Không có khí tức của Thanh Vương đao, lúc này Trịnh Thiến mới thả lỏng.

Chẳng trách Vạn trượng u hồn trảm là công pháp ma đạo, uy lực như vậy, chỉ là một khí tức đã khiến người ta tránh thật xa, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng!”

“Đã không sao nữa!”

“A. Không sao đâu tổng giám đốc!” Trịnh Thiến vội vàng xua tay, chỉ là bị đao khí chèn ép một chút, nàng cũng không bị thương, chỉ là sự đánh giá với Tần Phong lại cao hơn một tầng.

Tần Phong thấy Trịnh Thiến không có việc gì cũng yên tâm, sau đó tâm niệm vừa động kêu gọi Bạch Ly.

Gần như trong nháy mắt bên cạnh hắn lóe lên ánh sáng bạc, bóng dáng Bạch Ly xuất hiện.

Một tháng không gặp, hai người đều rất nhớ đối phương.

“Hừm, ngươi thật vô tâm, ngươi lại ngẩn ngơ ở chỗ kia một tháng, oa, trên người ngươi bẩn chết mất!” Bạch Ly hô to gọi nhỏ.

Tần Phong bất đắc dĩ nở nụ cười, triệu hồi ra dị năng hệ thủy rửa sạch mùi máu tanh trên người, trở nên nhẹ nhàng khoan khoái hơn, nhưng trong mắt Trịnh Thiến thật ra dáng vẻ của Tần Phong vẫn khát máu như thế.

Bạch Ly lại không cảm nhận được áp lực từ Tần Phong, lập tức vòng hai tay lên cổ Tần Phong, áp sát mũi vào hít hà rồi hài lòng gật đầu.

“Được rồi, đừng làm loạn, đến Sùng Lạc thành đi!”

“Ừm!”

Bạch Ly đồng ý, vẫy tay với Trịnh Thiến, lúc này mới búng tay một cái, một thông đạo không gian xuất hiện trước mặt hai người!

Lối đi này thông thẳng đến Sùng Lạc thành.

Phi thuyền của tập đoàn Phong Lê đã đến đây từ lâu, khoảng cách vài mét dọc theo không gian cầm cố đã được bọn họ kết nối bằng thang trời mới, Dị năng giả hệ kim cũng thành lập đường đi mới.

Một ngày này vô cùng quan trọng với năng lực giả còn sống sót trong Sùng Lạc thành!

Trong Sùng Lạc thành, sau một tháng người còn sống sót đã không đủ một phần mười.

Sùng Lạc thành là thành thị lớn trăm vạn nhân khẩu, lúc trước hơn mười vạn người theo Tần Phong rời đi, chỉ còn lại chín trăm ngàn nhân khẩu, nhưng sau một tháng tranh đoạt tàn khốc số người sống sót chỉ còn bảy, tám vạn người.

Áp lực sinh tồn, thức ăn khan hiếm, một tòa thành thị tê liệt, về việc giải quyết khẩu phần lương thực này, không bị chết đói cũng là một vấn đề lớn.

Mọi người đi tranh đoạt lương thực còn sót lại, nhất định phải rời nhà, có thể sẽ bị dị thú tập kích, bị thực vật biến dị càng ngày càng nhiều giết chết.

Sau khi ăn hết lương thực cũng chỉ có thể chiến đấu với dị thú, không phải ngươi chết chính là ta sống.

Dưới tình huống như vậy, mỗi người sống sót đều không phải phế vật.

Thậm chí trong toàn bộ Sùng Lạc thành chia thành ba thế lực, một trong số đó là Sở Phàm được Tần Phong dặn dò.

Thời gian một tháng, Thôn phệ thú đã biến thành cấp bậc thú vương cấp D, tuy thuộc hạ của Tần Phong cũng đến cấp D nhưng tuyệt đối không cùng cấp với vương giả cấp D, chỉ là Cổ võ giả khổ luyện cấp D bình thường mà thôi.

Tính toán như thế, tiềm lực của Thôn phệ thú thật sự quá mạnh.

Thế là, Sở Phàm nắm giữ Thôn phệ thú, thủ hạ tụ tập thành đoàn đội năm ngàn người, hơn nữa dưới đoàn đội này còn có thể bảo vệ một nhóm người, nuôi sống một nhóm người, tính toán tổng thể dưới sự bảo vệ của Sở Phàm có ít nhất ba, bốn vạn người có thể nghe theo sự chỉ huy của hắn ta.

Ngoại trừ Sở Phàm còn có một nữ tử tạo ra đoàn đội, nữ tử này chính là Vương Cần giết chết dị thú Hổ vương bị Tần Phong đánh trọng thương trước đó.

Thật ra nữ nhân này chỉ hơn ba mươi tuổi, đối với một năng lực giả thì độ tuổi này tuyệt đối không tính là quá lớn, nhưng với người bình thường thì nàng đã là tầm trung niên, cả một đời trải qua rất nhiều chuyện, biết ẩn nhẫn cũng càng ngày càng ngoan độc.

Sau khi nàng ẩn nấp, một mình nuốt sống con Hổ vương kia, không để lại một tí tẹo này, chỉ tốn bảy ngày mà lão hổ to lớn kia đã bị nàng ăn vào trong bụng.

Chiều cao của Vương Cần đột nhiên cao lên, thân thể như là trổ cành lại gầy xuống.

Hiện tại nàng cao 1m85, đứng trong đám nữ tử như hạc giữa bầy gà, vì gầy đi nàng cũng lộ ra vẻ trẻ trung xinh đẹp nhưng đối với nam nhân bình thường cũng có được áp lực tuyệt đối.

Người được Vương Cần cứu giúp đều là nữ tử, đoàn đội chỉ có một ngàn người, hơn nữa bên trong không có một năng lực giả nào tồn tại đều là người bình thường, được Vương Cần săn giết dị thú cung cấp nuôi dưỡng.

Nhưng bản thân những nữ tử này cũng có gia đình và bằng hữu, thế là đoàn đội của bọn họ càng ngày càng lớn, thời gian dần trôi qua hợp thành một đoàn đội hai vạn người.

0.13591 sec| 2410.109 kb