“Vận chuyển về, dọn dẹp vết máy, rải bột đuổi thú lên xung quanh!”
“Vâng, đội trưởng!”
Những người này nhanh chóng hành động, tuy phối hợp cũng chưa được ăn ý nhưng động tác gọn gàng, không ai ngầm dùng thủ đoạn! Trong sự cố gắng của 100 người, chưa đến mười phút đã kéo năm mươi con dị thú vào, chuyển đến trước cửa thông đạo không gian, dựa theo sức ăn để tính toán, bọn họ chỉ để lại mười con độc giác thú, phần còn lại đều đưa về chỗ ban đầu.
Người phụ trách chờ trong phòng thí nghiệm ở một bên khác lập tức cùng nhau tiến lên, chia cắt những tài liệu thí nghiệm này, một nửa trong số đó đưa đến phòng thí nghiệm của Z.
Trong sơn động, Lý Dược lại thể hiện tài năng nhưng những người khác cũng không rảnh rỗi, đặc biệt là Vương Trừng.
Vương Trừng quay về căn cứ Phong Hoàng một lần, dùng nhẫn không gian lắp đặt thứ cần thiết, đặt trong đại sảnh số 0, lại mở ra thông đạo không gian chỉ huy vận chuyển.
Một số thuổng sắt, tấm sắt, chiến xa, đạn pháo, đồ làm bếp than đá đủ loại đều lần lượt vận chuyển đến.
Sau đó, trong quá trình nấu nướng thịt dị thú, những người này từ tay không bắt đầu thành lập một căn cứ.
Lúc này, không có Dị năng giả hệ thổ tham gia, có lẽ pháo này bị dị thú xông lên là tan ra, nhưng Vương Trừng vẫn rất nghiêm túc dựng lên, tranh thủ để những người này sống càng lâu hơn.
Tần Phong nhìn tình hình hiện tại cũng yên tâm hơn, lần này Vương Thần đã tìm đúng người.
“Các ngươi làm trước đi, tự chú ý an toàn, ta đi xem xung quanh một chút!”
Tần Phong nói xong rời khỏi sơn động.
Theo Tần Phong rời đi, bầu không khí trong sơn động cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.
Tần Phong là tổng giám đốc Phong Lê, trong 100 người này chỉ có hai người từng gặp Tần Phong trong trận thi đấu Thiên kiêu tranh phong ở Phong Lê thành vào năm ngoái.
Những người khác đều chưa từng thấy chỉ có thể ngước nhìn, tất nhiên vô cùng gò bó, hiện tại Tần Phong rời đi khiến những người này thở phào một hơi.
“Mau ăn, có thể ăn rồi!!”
“Nửa sống nửa chín cũng không sao, trong thịt này chắc chắn năng lượng sung túc, có lẽ ăn sống càng tốt hơn!”
“A, lực lượng này… Thật sự không tin nổi, ta thật sự có thể trở thành năng lực giả sao?”
Đám người này đều vô cùng kích động.
Ở một bên khác, Tần Phong rời khỏi sơn động bắt đầu thăm dò dã ngoại.
Trên thảo nguyên này, số lượng tộc quần đều rất to lớn, tu tập vào một chỗ săn giết những sinh vật khác, sinh vật loại dê như độc giác thú cũng rất nhiều, còn có bầy sói và hổ báo, hình thể không quá to lớn nhưng khí tức và lực lượng của mỗi một con đều khiến người ta không dám coi thường, vô cùng đáng sợ.
Chỉ dùng ống nhòm quét một vòng đã phát hiện nơi này thật sự không thích hợp sinh tồn.
Có lẽ tùy tiện một đội ngũ nhỏ dị thú Sài cẩu đến đây, không cần nhiều chỉ năm sáu con là có thể diệt sát toàn bộ đội dị thú mà Tần Phong mang đến.
Tần Phong không có khả năng luôn che chở những người này, vậy cách tốt nhất cũng là huyết tẩy toàn bộ thảo nguyên.
Nhưng tìm từng con dị thú này cũng lãng phí thời gian của Tần Phong, tốt nhất dụ toàn bộ những dị thú này đến.
Loại chuyện này vô cùng đơn giản, chỉ cần một số bột dụ thú là đủ!
Tần Phong cảm thấy tuy kế hoạch này thô ráp tàn bạo nhưng lại rất khả thi.
Dò xét một vòng, Tần Phong trở lại sơn động để Vương Trừng chuẩn bị đồ.
Sau khi nghe nói Tần Phong muốn bột dụ thú, Vương Trừng còn rất ngạc nhiên nhưng hắn ta cũng không nói ra bất kỳ câu nghi ngờ nào, lập tức đi làm.
“Các ngươi có thể trở về bên Phong Lê, bên ta rất tốt không cần các ngươi!” Tần Phong nói.
Vương Trừng suy nghĩ, vẫn nói: “Chúng ta vẫn ở lại vận chuyển xác dị thú giúp ngươi đi, yên tâm, chúng ta sẽ tự để ý bản thân!”
Tần Phong cũng không từ chối, trong đám người Vương Trừng có mấy người bình thường, để bọn họ nhìn việc thấy máu này cũng tốt.
Đương nhiên, Vương Trừng đã rải một lớp bột đuổi thú thật dày ở lối vào hang núi, ở rìa đầm nước cách đó trăm thước lại bị Tần Phong rải một lớp bột dụ thú, mùi hương lập tức bay ra ngoài.
Năm đó Tần Phong đến Hải Thành bị người ta hãm hại, lợi dụng một loại Hải điệt hương kích thích động vật biển phát tình, tất nhiên lần này cũng không lựa chọn loại đó.
Nhưng hiệu quả và tác dụng cũng không kém nhiều!
Chỉ không biết dị thú nơi này có chịu ảnh hưởng hay không.
Kết quả sắp xuất hiện.
“Sạt sạt sạt!”
Trong thảo nguyên, đám thợ săn ẩn nấp đầu tiên đã đến gần, những bầy sói này hai mắt đỏ bừng nhìn về phía Tần Phong nhưng không thấy mục tiêu mà bọn nó tìm kiếm, bọn nó nóng nảy khó chịu chạy lung tung, thấy sự tồn tại nhỏ yếu như Tần Phong lại muốn tiêu diệt bọn nó.
Thế là bầy sói lao đến.
Đây chỉ có ba mươi con Thảo nguyên lang màu xám, thực lực chỉ là cấp D, Tần Phong nhàn nhà đi dạo bắt đầu săn giết, trong chốc lát ba mươi con sói đã chết.
Sau khi bầy sói này chết, tiếng cạch cạch cạch truyền đến, lại là một nhóm lớn sinh vật tộc quần thảo nguyên.
Tần Phong lại tiếp tục đón lấy, giết chết những sinh vật này.
Trong sơn động bên cạnh thác nước nhỏ uốn lượn, Vương Trừng cầm một cái tên nỏ lập tức bắn vào xác một con sói, mũi trên tên nỏ đâm vào huyết nhục, đầu mũi tên mở ra kẹt vào xác chết này.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo