Tần Phong học lịch sử đã từng thấy tình cảnh này trước thời đại vết nứt, nơi này như là thảo nguyên rộng lớn lúc nguyên thủy, có được chuỗi thức ăn của riêng mình.

Không sở hữu dị năng, không có cổ võ nhưng lại có thân thể và uy lực cường hãn nhất.

“Chắc thế giới này cũng có năng lượng, chỉ không biết vì sao lại giam cầm năng lượng, nhưng loại lực lượng này chắc chắn không tệ!”

Những sinh vật này đều có thể bộc phát ra lực lượng khá đáng sợ, quan trọng nhất là sau khi ăn hết những sinh vật này sẽ thu hoạch được lực lượng thức tỉnh.

Điều này thật sự khiến người ta dao động!

“Soạt!”

Tần Phong kéo ra cánh lượn sau lưng trực tiếp nhảy xuống.

Tần Phong như một con chim lớn lướt đi trên không trung, làm vậy có thể thấy rõ ràng toàn bộ thác nước.

Nhìn toàn cảnh thác nước này cũng có chiều cao tròn bốn trăm mét, một phần trong đó không có nước tạo thành tảng đá trơn bóng thẳng đứng, ở chỗ cách mặt đất ba mét lại có một cái sơn động đường kính mười mét, bên trong tối đen không thấy rõ tình huống.

Nhưng Tần Phong còn chưa kịp dò xét, độc giác thú phía dưới đã thấy Tần Phong, khóa chặt hắn!

Tuy đám dị thú này có vẻ vô cùng ôn hòa, da lông trắng như tuyết, dù ăn chay nhưng không có nghĩa Tần Phong xuất hiện thì không thu hút sự chú ý của bọn nó.

Suy nghĩ đầu tiên của những dị thú này cũng là đuổi Tần Phong đi, không cho hắn thu hoạch được nguồn nước.

Thế là, những dị thú này bắt đầu chạy đi với quy mô nhỏ, phát ra tiếng huýt dài, đây là đang cảnh cáo và đe dọa Tần Phong.

Chỉ có điều, Tần Phong chịu sự đe dọa này vẫn hạ xuống một bên khác của đầm nước nhỏ, điều này cũng là một loại khiêu khích.

“Vù vù vù!”

Mấy con độc giác thú lập tức phát ra tiếng kêu khó chịu, thậm chí hai chân liên tục hành động nhanh nhẹn nhảy qua mấy tảng đá lớn, rơi xuống trước mặt Tần Phong.

Đầu cúi thấp, cái sừng dài nhắm vào Tần Phong rồi lao về phía trước, nếu cái sừng dài này đâm vào thân thể nhân loại chắc chắn sẽ đâm xuyên qua.

Tần Phong thu hồi cánh lượn, di chuyển một bước né tránh sự tấn công của độc giác thú, cũng vung Thanh Vương đao lên.

“Phốc!”

Một đao rơi xuống, trên cái cổ trắng như tuyết của độc giá thú lập tức xuất hiện một vết máu, sau đó vết máu này mở rộng, đầu độc giác thú “rầm” một tiếng rơi xuống đất, rất nhiều máu bắn ra, nhuộm đỏ tảng đá trên mặt đất.

Mùi máu tươi khiến tất cả tộc quần bị kinh động, độc giác thú xung quanh đều đôi mắt đỏ hồng chạy về phía Tần Phong.

Chúng nó muốn giết chết kẻ địch.

“Lạch cạch!”

Một con độc giác thú một chân đạp nát tảng đá, có thể thấy được sức lực lớn đến mức nào, nó hất móng lên muốn giẫm đạp Tần Phong.

Chỉ là Thanh Vương đao của Tần Phong càng nhanh hơn rơi vào trên người đối phương.

“Phốc phốc!”

Hai cái móng đều bị Tần Phong chém đứt, sau đó lại chém đầu.

Tần Phong bắt đầu chuyển động.

Đã thành thói quen dùng thân thể đi chém giết, có được thân thể Cổ võ giả khổ luyện cường hãn cấp B5, cường độ thân thể siêu mạnh gần như có thể so sánh với thú hoàng, khiến Tần Phong không hề sợ hãi sự công kích của những dị thú này, cường hãn nghiền ép đối phương.

Nhưng chỉ hơn mười phút, tộc quần hơn năm mươi con độc giác thú này đã bị Tần Phong diệt sát, ngay cả thú vương kia cũng không trốn thoát.

Trên tảng đá nhuộm đầy màu tươi, sau cùng dần hòa vào trong đầm nước, điều này khiến đầm nước trong veo bị nhuộm đến đục ngầu.

Tin tưởng, sau này ao nước này sẽ không có thời điểm sạch sẽ nữa!

Tần Phong nhìn quanh một chút, đi về phía sơn động mà hắn lựa chọn trước đó.

Sơn động này không quá lớn, cũng chỉ cao ba mét, xung quanh cũng không gọn gàng, thoạt nhìn hình thành tự nhiên, rộng mười mét dài hơn năm mươi mét, bên trong còn có một số lỗ hổng rộng không quá nửa mét, cảm giác nơi này cũng là một đường nước ngầm.

Tần Phong dùng Thanh Vương đao gọt một tảng đá chặn lại lỗ hổng này, lúc này mới tìm được một chỗ bằng phẳng.

Nơi này đã là địa điểm mà hắn hài lòng nhất!

Tần Phong mở ra bọc đồ của mình, lấy ra mấy tảng đá màu xám bạc, đá phù văn không gian.

Nhưng đá phù văn không gian lại không có chút phản ứng nào ở chỗ này.

Tần Phong quay ra bên ngoài, ném xác thú vương cấp D vào trong sơn động, máu tươi dính vào đá phù văn không gian.

Thật ra thế giới này vẫn có năng lượng, chỉ là đều bị hấp thu vào trong thân thể dị thú, cho nên huyết nhục dị thú đều được bổ sung năng lượng!

Nếu đây là vị diện ban đầu, e rằng nhìn đến đây sẽ tưởng Tần Phong đang thao túng dị năng tà ác gì đó, phải dùng máu đi hiến tế.

Nhưng lúc này trong vị diện ban đầu, Bạch Ly vẫn đang nghỉ ngơi đột nhiên mở to mắt.

Quanh người Bạch Ly xuất hiện một vệt sáng bạc, ngay sau đó nàng đã biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện trong tầng hầm của căn cứ Phong Hoàng.

Nơi này còn có người trông coi, thấy Bạch Ly xuất hiện lập tức cung kính chào hỏi.

“Bạch đại nhân!”

“Ừm, gọi người tập hợp ở đại sảnh số 0!”

“Được, lập tức!”

Bạch Ly phân phó xong đã đi đến đại sảnh số 0 kia trước, nơi này đã bị phong tỏa hoàn toàn, sau khi Bạch Ly rời đi vào ba ngày trước đã không mở ra nữa.

Bạch Ly mở cửa, chỉ thấy tận cùng bên trong đại sảnh số 0 lại toàn là tảng đá màu xám lóe ra ánh sáng bạc.

0.04698 sec| 2456.586 kb