Người dịch: PrimeK Tohabong
Doanh Vô Kỵ bĩu môi, cái người cha ăn người này thậm chí không muốn hỏi một chút là vị công chúa nào, bất quá ngẫm lại cũng đúng, Công chúa Lê quốc đối với người ngoài xem ra địa vị cũng không phải rất cao, khó trách lão không thèm để ý.
Chỉ tiếc… rằng lão cha này kỳ thật không biết Lê quốc có một công chúa đủ để ảnh hưởng đến triều cục.
A!
Chúc mừng công tử!
Mọi người trong sứ quán đều chúc mừng.
Dù sao Doanh Vô Kỵ đã báo cáo, nhất định là đã đều thương lượng xong với Công chúa Lê quốc bên kia, lại nhìn thần thái Doanh Việt, hôn sự này hẳn là đã trở thành ván đã đóng thuyền.
Trên mặt mỗi người đều là vui vẻ ra mặt, cũng là bởi vì nguyên nhân bất đồng.
Nhân viên bình thường trong sứ quán cảm thấy Doanh Vô Kỵ cùng Công chúa Lê quốc thành hôn, sứ quán bên này nhất định sẽ nhận được càng nhiều tiện lợi.
Công Tôn Lệ và Tuân Chí Doãn đối với cái gọi là tiện lợi không có cảm giác, nhưng địa vị của Công tử Vô Khuyết ổn định lại, bất kể là đối với bọn họ hay là đối với Càn quốc đều có lợi.
Thậm chí bao gồm Lâm quý phi trong hư ảnh, trên mặt cũng không ngừng được ý cười: “Việc chung thân đại sự của Vô Kỵ cũng là đại hỉ sự Càn quốc chúng ta, thật sự đáng mừng đáng mừng a!”
Doanh Vô Kỵ trong lòng cười lạnh một tiếng, trên mặt lại là nụ cười ấm áp: “Đa tạ mẹ dỏm! Chung thân đại sự của ta có thể nhanh như vậy có tin tức, mẹ dỏm cùng Công Tử Vô Khuyết cũng có công lao không thể bỏ qua. Cho nên lần này đại hôn của ta, mẹ dỏm dự định ủng hộ bao nhiêu lễ hỏi?”
Lâm quý phi nghẹn một cái, bà ta vốn cho rằng Doanh Vô Kỵ sẽ khinh thường mình, không nghĩ tới lại là khuôn mặt tươi cười đón chào.
Tuy rằng nói chuyện không phải đặc biệt hữu hảo, nhưng trên mặt tối thiểu là mang theo nụ cười. Hơn nữa đại hôn của ngươi, người mẹ nhỏ như ta vì sao phải ủng hộ lễ hỏi?
Bà ta có chút không nói gì, nhưng trước mắt bao người cũng không dễ từ chối, nhất là Doanh Việt cũng ở bên cạnh, phu quân Càn Vương mình thích nhất là bề ngoài gia đình hòa thuận, trong tình cảnh này, không ủng hộ lễ hỏi thật sự kỳ cục.
Không chỉ phải ủng hộ, còn phải ủng hộ lớn!
Lâm quý phi nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc: “Đây là chuyện vui của Đại Càn vương thất, tất nhiên không thể làm quá mức keo kiệt. Như vậy đi! ta ủng hộ 1 bức bình phong uyên ương phỉ thúy, 10 viên đan âm dương điều hòa, 1 chiếc giường gỗ chân phượng ngô đồng, 1 lọ thỏ ngọc dưỡng cơ dịch, Đông Hải dạ minh châu…”
Một phen lễ vật báo xuống liền giống như báo tên món ăn, mỗi món đều là trân phẩm hiếm có.
Lâm quý phi tuy rằng ngữ khí như thường, nhưng thông qua biểu tình cứng ngắc của bà ta, vẫn có thể cảm nhận được nội tâm đang rỉ máu.
Mụ vợ bé này thật đúng là hào phóng, bộ lễ hỏi này dường như là quy cách cao nhất vương thất, phỏng chừng của cải của mụ đều móc ra.
Doanh Vô Kỵ cười đến khóe miệng muốn nứt ra, chờ bà ta báo tên món ăn xong, lúc này mới cười nói: “Mặc dù chưa gặp mặt mẹ dỏm, nhưng mẹ dỏm đối với Vô Kỵ coi như con đẻ, thật sự làm cho Vô Kỵ cảm động.
“Tất nhiên, tất nhiên!”
Lâm quý phi cười nói: “Đều là người một nhà, mẹ dỏm không tốt với ngươi thì tốt với ai?”
Dứt lời, bà ta quay đầu nhìn về phía Doanh Việt, thấy Doanh Việt cũng tươi cười sáng lạn, thần sắc trên mặt lúc này mới thả lỏng một chút.
Lại không ngờ Doanh Vô Kỵ quay đầu: “Mẹ dỏm cũng hào phóng như thế, vậy phụ vương là người làm cha, cũng không thể so với mẹ dỏm kém chứ!”
Nụ cười trên mặt Doanh Việt im bặt: “Cái gì? Như vậy còn chưa đủ?”
Vừa rồi là mẹ dỏm lấy danh nghĩa cá nhân ra, có liên quan gì đến phụ vương đâu? hai phụ huynh chỉ ra một phần lễ hỏi, cái này nếu nói ra, còn làm cho người khác cho rằng Càn quốc chúng ta móc không ra tiền!”
Doanh Việt nghẹn một chút: “Cũng đúng! Con còn muốn cái gì?”
Doanh Vô Kỵ khoát tay áo ra vẻ không sao cả: “Tùy tiện! Giá trị không kém của mẹ dỏm là được!”
Cơ bắp trên mặt Doanh Việt đều co rút, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu nói: “Được được! Đợi lát nữa ta sẽ cho người định ra danh sách quà tặng, tuyệt đối sẽ không bạc đãi con!”
Được!
Doanh Vô Kỵ gật đầu: “À đúng rồi, còn cả mẫu hậu của con nữa, mẹ dỏm đã ủng hộ lễ vật rồi, thì mẹ đẻ của con cũng không thể kém được, cho bao nhiêu cũng được, tùy tâm là được”
Doanh Việt: “......”
Mọi người ở đây: “......”
Một phát xiên ba phải không?
Bọn họ cảm thấy, khi Doanh Vô Kỵ đầu tiên mở miệng với Lâm quý phi, trong lòng dường như đã tính toán hết thảy.
Hoàng hậu chính là mẹ ruột của hắn, lễ hỏi ủng hộ sao có thể kém hơn Lâm quý phi?
Ba đợt lễ hỏi này, e là muốn vét sạch gần một nửa kho riêng của vương thất, coi như là Chu thiên tử thành hôn, e là cũng không có xa hoa như vậy !
Nhất là bên trong có không ít tài nguyên tu luyện, những thứ này ít nhất có thể làm cho 50 người trùng kích linh thai lục phẩm trở lên, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố để hình dung.
Doanh Vô Kỵ lại giống như còn chưa thỏa mãn: “Đúng rồi, còn bỏ sót một thứ, thiếu thứ này, lễ hỏi này chỉ sợ không phải rất hoàn chỉnh!”
Doanh Việt sắc mặt tối sầm, nhất thời có chút muốn mắng chửi người!
Nhưng hôn sự này đối với hắn đối với Càn quốc thật sự quá trọng yếu, chỉ có thể nặn ra một bộ nụ cười hòa ái: “Ngươi nói!”
Doanh Vô Kỵ trên mặt mặc dù còn mang theo nụ cười, nhưng ngữ khí cũng đã trở nên sắc bén lên: “Phụ vương hẳn là còn nhớ rõ lần trước yêu cầu con đưa ra! Con muốn thương ấn, không chỉ là thương ấn của sứ quán ở Lê quốc, chỉ cần là thương ấn của quốc gia Càn quốc có thể buôn bán, con đều muốn! Hơn nữa trong sứ quán này, ai giữ lại, ai cút đi, phải do con định đoạt”
Cái gì?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo