Người dịch PrimeK Tohabong

Cơ Túc chỉ cảm thấy ngực buồn bực đến không thể hô hấp, từ khi Càn Viêm đình chiến, cảm xúc sợ hãi trong nội bộ Viêm quốc liền dâng cao, một nước chơi nhau với 3 nước, cuối cùng đình chiến bởi vì tài chính căng thẳng, hỏi ai mà không sợ hãi?

Tuy rằng đình chiến, nhưng Viêm quốc căn bản không dám đình chỉ động tác, dụng binh đối với Càn quốc không thực tế lắm, cho nên chỉ có thể áp chế kinh tế Càn quốc.

Tình hình tài chính Càn Quốc khôi phục càng chậm, thời gian Viêm Quốc nghỉ lấy hơi lại càng dài.

Mà hắn, cái con tin này cũng đã đến lúc thể hiện giá trị, vốn dĩ tất cả đều thuận lợi, đang khiến ngành giấy của Càn Quốc lao đao, kết quả Doanh Vô Kỵ bỗng nhiên xuất hiện.

Chính mình sử dụng tất cả vốn liếng, tự cho mỗi một thao tác của mình đều là diệu thủ có thể ghi vào sử sách.

Kết quả…... bây giờ Thư cục Thượng Mặc thành công như vậy, bản thân giống như một công thần số một.

Tin tức này nếu mẹ nó truyền về mẫu quốc, mình sẽ bị treo thành bộ dáng gì?

Ngực khó chịu quá thể!

Viêm quốc không giống nước khác, công pháp hỏa khí vượng của Cơ gia, cần tiêu hỏa, cho nên con cháu Viêm vương rất nhiều, chỉ riêng con trai đã có bảy người.

Cơ Túc cũng muốn trở thành Thái tử, bất quá trong lòng hắn có chút bức bách, trên cơ bản đã từ bỏ ý nghĩ này, nhưng hắn vẫn muốn lập nhiều công một chút, sau này lúc về nước còn có thể dễ chịu hơn một chút.

Nhưng hiện tại…... e là khó!

Đúng lúc này, một hạ nhân vội vàng chạy tới.

Công tử…...

Cơ Túc không kiên nhẫn ngắt lời: “Hôm nay muộn quá, ngày mai nói!

Hạ nhân vội vàng nói: “Người đến là một khách quý!”

“Khách quý?”

Cơ Túc tiện tay bóp nổ một cái mụn, tức giận mắng: “Nếu là khách quý, vì sao không trực tiếp mời vào, thật mẹ nó ngu như lợn!”

“Tiểu nhân có tội! Tiểu nhân đi ngay!”

Hạ nhân nhanh chóng nhận sai, vội vàng chạy ra ngoài cửa, chỉ chốc lát sau liền đưa một người đàn ông mặc áo choàng màu đen vào.

Người đàn ông tháo mũ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn lãng, khẽ cười nói: “Công tử Túc, đã lâu không gặp!

Hàn Hưu?

Cơ Túc rùng mình, Hàn Hưu này tuy rằng không phải thế tử Hàn gia, nhưng cũng là người của đại tông Hàn gia, Hàn Kỳ chính là đại bá của hắn.

Người này ở Hàn gia cũng coi như một nhân tài kiệt xuất, lúc Hàn Quyện ở bên ngoài tu đạo, phu nhân Hàn Giả một lần muốn thu hắn làm con nuôi, cho hắn thân phận thế tử Hàn gia, đủ để thấy địa vị của hắn cao bao nhiêu.

Lúc còn nhỏ, các ông nhõi nhà thế gia thường xuyên đánh nhau, con tin của tiểu quốc thường là đối tượng bị khi dễ, Cơ Túc thường xuyên bị Hàn Hưu tẩn, một lần hắn rất hận Hàn Hưu.

Nhưng hiện tại, Hàn Hưu tìm tới cửa, khẳng định bàn chuyện, rõ ràng không thích hợp báo thù thời thơ ấu.

Hàn Hưu cười nói: “Không thể tưởng được nhiều năm không gặp, Công tử Túc tự nhiên đã trở thành nhân tài kiệt xuất trong giới kinh doanh, toàn bộ quá trình về chuyện của Thư cục Thượng Mặc ta đều quan sát, nếu không phải Doanh Vô Kỵ liên tục ra kỳ chiêu, thủ đoạn của Công tử Túc đều có thể nói tuyệt diệu!”

“Đâu có”

Cơ Túc cười xua tay, trong lòng lại nghi ngờ, không biết Hàn Hưu nói như vậy có dụng ý gì.

Hàn Hưu thấy hắn cẩn thận như thế, khẽ thở dài nói: “Bất quá xem ra, Công tử Túc gần đây hỏa khí chắc tương đối lớn, áp lực mẫu quốc gia tăng, hẳn là tương đối gian nan!”

Cơ Túc nhịn không được: “Hàn huynh, có chuyện gì cứ nói thẳng đi!”

Hàn Hưu cười ha ha: “Công tử Túc quả nhiên là người sảng khoái, nếu như vậy ta đây sẽ không vòng vo, lần này ta tới, chính là vì Công tử Túc đưa tới thuốc hay!”

“Thuốc hay? Thuốc hay gì?”

“Máu một người, đủ để dập tắt tất cả sầu lo của Công tử Túc!

“Không ngại xin cứ nói!”

Cơ Túc có chút hưng phấn, nhưng sau khi nghe xong sách lược của Hàn Nghỉ, mồ hôi lạnh trên trán đều chảy ra: “Người Hàn gia các ngươi cũng thật ác!”

Khuyến khích Ngụy Đằng giết Doanh Vô Kỵ!

Hoặc là khuyến khích Doanh Vô Kỵ giết Ngụy Đằng!

Một khi mưu kế này thành công, rất có khả năng La Yển và Ngụy gia mất ghế!

Mẹ nó này thật sự là một chiêu độc, Càn Lê dấy lên tranh chấp không nói, nội bộ Lê quốc cũng sẽ một mảnh hỗn loạn, cũng sẽ không phân tâm Viêm quốc, ít nhất có thể cho Viêm quốc tranh thủ được 5 năm để thở dốc. Hơn nữa Doanh Vô Kỵ chết, tài lộ Càn quốc ở bên ngoài cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Chính mình nếu là có thể thành công, chẳng những lần thất bại này sẽ được xóa đi, thậm chí có thể ghi nhớ đại công, cạnh tranh một chút vị trí Thái tử.

Nhưng vấn đề là…...

Cơ mặt Cơ Túc co rúm lại, tâm tình đã không bình tĩnh tới cực điểm: “Nhưng nếu như bị người phát hiện là ta gây nên, Càn Viêm chiến hỏa lại nổi lên, ta e là chết rồi ngay cả phần mộ tổ tiên cũng không vào được!”

Hàn Hưu khẽ mỉm cười: “Chẳng lẽ kế hoạch vừa rồi của ta, vẫn không thể làm cho Công tử Túc yên tâm sao?

Cái này…...

Cơ Túc lâm vào trầm tư, kế hoạch của Hàn Hưu thật ra tương đối tinh diệu, chỉ cần không xảy ra sai lầm quá lớn, mình hẳn là sẽ không bị bại lộ. Huống hồ mấy ngày nữa là đến thịnh hội, tinh anh Bách gia tề tụ, ngay cả hoạt động Vi Nga phái gần đây cũng thường xuyên hơn, chính là thời cơ tốt đục nước béo cò.

Nhưng vấn đề bây giờ không phải là tỷ lệ thành công lớn nhỏ, mà là một khi thất bại, hậu quả hắn không gánh nổi.

Hắn cắn chặt răng: “Ngươi để cho ta suy nghĩ lại!”

Công tử Túc có thể cẩn thận suy nghĩ, bất quá cũng không được quá lâu, bởi vì Bách gia thịnh hội là thời cơ động thủ tốt nhất, bỏ lỡ về sau sẽ không còn cơ hội nữa!”

Cơ Túc từ kẽ răng nặn ra mấy chữ: “Ta biết!”

Hàn Hưu mỉm cười: “Vậy ta cáo từ trước, chờ tin tốt Công tử Túc!”

“Ta tiễn ngươi!”

Sau khi Cơ Túc tiễn Hàn Hưu đi, trực tiếp trở về phòng mình, trong đầu không ngừng hồi tưởng kế hoạch vừa rồi hắn nói.

Động tâm!

Thật sự động tâm!

0.51608 sec| 2414.5 kb