Người dịch PrimeK Tohabong

Doanh Vô Kỵ quay đầu, nhẹ nhàng hỏi: “Hoa Triều tỷ, tỷ không sao chứ?”

Hoa Triều sắc mặt có chút tái nhợt, miễn cưỡng cười cười: “Ta đã sớm không có tình cảm cha con với ông ta, ông ta cưới vợ hay là nạp thiếp, đều không có nửa phần quan hệ với ta, tùy ông ta đi!”

Nói xong liền xoay người trở về phòng, bóng lưng yêu kiều có chút làm cho người ta đau lòng.

Doanh Vô Kỵ thở dài một hơi, hắn rất hy vọng Hoa Triều nói thật, chỉ là… La Yển lão già này thật ghê tởm, hết lần này tới lần khác tìm một nữ nhân giống mẹ ruột của Hoa Triều như vậy để làm phiền người khác.

Ngô Đan xoa xoa tay: “Trời không còn sớm nữa, Ô Kê ca, đệ cũng về đây!

Doanh Vô Kỵ nhìn bộ dáng mất hồn mất vía của hắn, không khỏi lắc đầu: “Ngươi mỗi ngày vật vã với cô nương kia cũng không phải biện pháp, tìm cơ hội nhanh chóng đi cầu hôn đi, cần tiền thì nói với ta, đừng ngại!”

“Cầu hôn!?”

Ngô Đan vừa có chút chờ mong, lại có chút sợ hãi, suy nghĩ thật lâu, không xác định gật đầu: “Vậy đệ… suy nghĩ một chút?”

……

Điện Tình Giáng.

Triệu Ninh phê duyệt tấu chương xong, đang ngồi ngẩn ngơ, vương hậu liền đi vào.

“Mẫu hậu!”

“Ninh nhi không cần đa lễ!”

Vương hậu khoát tay áo: “Hôm nay con lại đi gặp Doanh Vô Kỵ?”

Triệu Ninh khẽ cười nói: “Vâng! Hắn nói chế độ khoa cử không được, bảo con khuyên Thái tử đừng tìm chết”.

Vương hậu thở phào nhẹ nhõm: “Ý tưởng của Càn quốc giống như ngựa thần lướt vó tung mây (không thực tế), trong lòng con cũng biết. Cũng tốt, có thể giúp con bỏ đi ý nghĩ không thực tế này.

Ý nghĩ không thực tế…...

Triệu Ninh mấp máy miệng, không tiếp tục đề tài này, mà là hứng thú nói: “Mẫu hậu! hôm nay con xem một vở kịch lớn, người có muốn nghe một chút hay không?”

Vương hậu cười ha hả nói: “Con còn cho rằng là vở kịch lớn, mẫu hậu tất nhiên phải nghe!”

Triệu Ninh gật đầu, liền đem chuyện hôm nay một năm một mười kể lại một lần.

Vương hậu càng nghe ánh mắt càng sáng, không nghĩ tới Doanh Vô Kỵ tự nhiên có dũng khí như vậy, nghe đến cuối cùng, trong mắt càng là dị sắc liên tục: “Ánh mắt Doanh Việt thật kinh khủng, con thay đổi bộ dáng mà hắn ta còn nhìn ra bóng dáng phụ vương con”.

Triệu Ninh hỏi: “Mẫu hậu, Doanh Việt rất quen thuộc với phụ vương sao?”

Đâu chỉ là rất quen thuộc?

Vương hậu cười nhìn bầu trời đêm bên ngoài điện, giống như nhớ lại lúc còn trẻ: “Lúc ấy Doanh Việt còn đang làm con tin ở Đại Lê, phụ vương con cũng chưa đăng cơ, quan hệ hai người thân thiết, mỗi ngày đều hận không thể ngủ cùng một chỗ. Cũng không nghĩ tới, đứa con không ra gì của hắn cũng là người thâm tàng bất lộ.”

Tiểu tử này rất có thiên phú kinh doanh, tu vi cũng không phải là không chịu nổi như lời đồn, lại cam nguyện ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, chỉ sợ chính là vì để cho chúng ta buông xuống cảnh giác, thả hắn trở về làm quân chủ Càn quốc, tâm kế này thật sự rất sâu! Nếu không phải đột nhiên xuất hiện một Doanh Vô Khuyết đem hắn bức lên tuyệt lộ, chỉ e…...”

Doanh Việt vận khí thật tốt, tuy rằng chỉ sinh ra hai đứa con trai, đứa sau ưu tú hơn đứa trước. Chỉ tiếc Doanh Vô Khuyết thiên phú quá mức cường hãn, cho dù yếu hơn một chút, Doanh Vô Kỵ có thể dựa vào mẫu tộc tranh giành với hắn, đến lúc đó Càn quốc lâm vào cuộc nội đấu, đối với Lê quốc chúng ta ngược lại là một chuyện tốt”

Triệu Ninh cười cười: “Hiện tại hắn chỉ dựa vào mẫu tộc đích xác không có khả năng, nhưng nếu như lại thêm Tông thất Triệu thị chúng ta thì sao?”

Vương hậu nheo mắt: “Ý của con là…...”

........

Triệu Ninh là vương hậu một tay bồi dưỡng lớn lên, nghe được những lời này, bà làm sao có thể không rõ ý tứ nữ nhi của mình?

Nếu Doanh Vô Kỵ thật sự là công tử bùn nhão không đỡ nổi tường, đừng nói thêm một tông thất Triệu thị, cho dù Chu thiên tử quỳ gối trước cửa cung Càn vương, cũng không thể dao động vị trí Thái tử của Doanh Vô Khuyết.

Nhưng hiện tại Doanh Vô Kỵ không phải phế vật, mặc dù vẫn là không sợ được với Doanh Vô Khuyết, nhưng cũng không phải là rơi vào cục diện bị nghiền ép.

Nếu có Tôn thất Triệu thị ở sau lưng ngấm ngầm giúp đỡ, có khi giúp hắn chuyển bại thành thắng cũng nên.

Thực lực Lê quốc có xu thế mơ hồ áp đảo Tề Sở hai đại quốc chính là dựa vào cục diện cân bằng, mặc cho mấy nước láng giềng đánh nhau thừa sống thiếu chết, nhưng chiến hỏa cũng rất ít khi lan đến khu vực biên giới Lê quốc, cho dù là Càn quốc: hổ lang chi quốc, cũng bị khóa chết ở phía tây, thậm chí ngay cả ý tứ muốn xung đột với Lê quốc cũng không có.

Nhưng nhàn cư vi bất thiện, Càn quốc đồng thời đối mặt với Viêm Hồ, hai mặt giáp công, nhưng vẫn như cũ có thể phục tùng các nước này, mơ hồ có xu thế cường long ngóc đầu, nếu trưởng thành, sẽ là một họa hoạn.

Nếu thật sự đến ngày Càn Lê xảy ra xung đột , sự cân bằng giữa tôn thất Lê quốc và hai nhà Ngụy Hàn chắc chắn sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó vấn đề sẽ lớn hơn.

Loại tình huống này, thao túng hai công tử tranh vương vị, do đó làm suy yếu quốc lực của bọn họ, tuyệt đối là cách thu lợi lớn nhất.

Người bạn cũ Doanh Việt của mình, sở dĩ chèn ép Doanh Vô Kỵ như vậy, hẳn là vì tránh cho loại chuyện này phát sinh.

Vương hậu lại vẫn có chút chần chờ: “Nhưng xem lời nói và việc làm của Doanh Vô Kỵ, chỉ sợ cũng không phải người dễ dàng khống chế, nếu bị hắn phát hiện ý nghĩ của con, chỉ e…”

Triệu Ninh cười ngắt lời: “Mẫu hậu yên tâm! Doanh Vô Kỵ đối với tình cảnh của mình rõ ràng hơn ai hết, hắn chán ghét người khác lợi dụng hắn không sai, nhưng hắn cũng không bài xích dương mưu. Nhi thần cùng hắn tương giao, trực tiếp đem ý nghĩ nói cho hắn là được. Làm một quân vương của một Càn quốc suy yếu hay làm một bộ xương của Càn quốc mạnh mẽ, mặc hắn lựa chọn, nhi thần cũng sẽ không cưỡng bức.

0.70627 sec| 2402.68 kb