Bên người cô ta là một cây trường thương màu đỏ tươi, đẹp đẽ ướt át giống như vừa được rút ra từ trong máu tươi.

Con ngươi của nữ tử có màu đỏ quỷ dị như máu, những ký hiệu thần bí không rõ nghĩa chập chờn không ngừng trong đáy mắt cô ta.

Một con Cự Long màu vàng kim từ trời đáp xuống, xông thẳng đến trước mặt nữ tử.

Nữ tử không có bất kỳ động tác nào, để mặc cho Cự Long xông đến trước mặt mình.

Ngay khi con Cự Long màu vàng kim tiếp xúc với nữ tử, nó đột nhiên tan vỡ, biến thành từng luồng khí lưu màu vàng óng rót vào trong thân thể nữ tử.

Trên đỉnh núi cao nhất thế giới có một thiếu niên đang đứng đón lấy gió tuyết.

Trong mắt thiếu niên là cảnh sấm sét.

Một con Cự Long màu vàng kim đáp xuống, thiếu niên không hề sợ hãi chút nào, hai tay giang ra như muốn ôm con Cự Long kia vào lòng.

Trong địa ngục.

Lãnh Tiểu Lộ ngồi lên trên vương tọa, quyệt miệng, mái tóc dài màu vàng kim phủ kín vương tọa.

Đám quỷ vật hình thù kỳ quái đang đứng chật ních phía dưới vương tọa, tất cả quỷ vật đều nơm nớp lo sợ, hình như tâm trạng của Vương của bọn họ không được tốt lắm.

Bạch Giáp tướng quân nhìn Lãnh Tiểu Lộ, cười không được, khóc cũng không xong, Tiêu Trần không thể tiến vào địa ngục, dường như cậu nhóc đang hờn dỗi, vẫn không thèm nói câu nào.

Lúc này, một tiếng rồng ngâm phá trời truyền đến, một con Cự Long màu vàng kim lao xuống đầu Lãnh Tiểu Lộ.

Lãnh Tiểu Lộ nhìn con Kim Long giương nanh múa vuốt kia, sợ đến mức há hốc miệng, ‘oa’ một tiếng, khóc rống lên.

“Hu hu, anh Tiêu Trần, cứu em với!”

Tỉnh G, thành phố Khải Lý, vùng đất ngắm cảnh, mộ Xi Vưu.

Một con Kim Long ầm ầm phóng xuống, đập xuống mặt đất, biến mất không còn dấu vết.

“Tùng! Tùng! Tùng!”

m thanh tiếng trống trận chấn nhiếp lòng người vang lên, một bóng người cao lớn hư ảo xuất hiện trước mặt.

Sau lưng hắn có tám mươi mốt vị chiến hồn, dáng vẻ hung hăng, khí thế ngút trời, dường như muốn nuốt luôn cả bầu trời kia.

Nước ngoài.

Sáng sớm, một thiếu nữ tuyệt sắc tản bộ trên con đường nhỏ, thiếu nữ đội vòng hoa trên đầu, bước chân hân hoan.

Một đội binh sĩ mặc áo giáp màu bạc đi theo sau thiếu nữ.

Một con Kim Long từ trời giáng xuống, nhập vào trong người thiếu nữ.

Từng tiếng xướng ca hùng vĩ vang lên, một vị thiên sứ tuyệt mỹ hư ảo xuất hiện sau lưng thiếu nữ.

Thiên sứ nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ giống như đang che chở cho đứa con của mình.

Một ngày này, trong Quang Minh giáo đình có thần tích hiển lộ, có đại thiên sứ giáng trần xuống thế gian.

Một ngày này, có Kim Long đáp xuống chỗ ngồi cao quý của chúng thần, trên đỉnh núi Olympus, sấm sét bắt đầu khởi động.

Một ngày này, có Kim Long đáp xuống núi Thường Dương, một vị chiến thần không đầu đỉnh thiên lập địa.

Một ngày này, Ma Thần trong truyền thuyết thức tỉnh, ma khí ngập trời, có xu thế thôn phệ bầu trời.

Một ngày này được người đời sau gọi là ngày Bách Tộc bắt đầu tranh bá.

Trên tầng mây.

Sau khi con Kim Long đầu tiên đáp xuống, những con Kim Long còn lại cũng đã tìm được mục tiêu, lần lượt rời đi.

Ngục Long nhìn Tiêu Trần không có hành động gì, trong lòng cảm thấy sốt ruột.

Với bản lĩnh của Tiêu Trần, cho dù những con Kim Long số mệnh này không nhận Tiêu Trần làm chủ thì ít nhất cũng phải lấy được một con Kim Long chứ.

Nhưng Tiêu Trần chỉ đứng nhìn, dường như không có ý muốn cướp đoạt số mệnh vậy.

Ngục Long thấy đoàn Kim Long rời đi, trái tim như đang nhỏ máu, đây chính là cơ duyên trời ban đấy.

Ngay khi chín con Kim Long đã rời đi gần hết, chỉ còn một con cuối cùng, Ngục Long không ngồi yên được nữa.

“Rống!”

Khí thế quanh thân Ngục Long tản ra, một con Cự Long màu đen hư ảo xuất hiện phía sau lưng cô.

Cự Long màu đen bao trùm lên cả bầu trời, trông có vẻ như con Cự Long màu vàng kim kia cực kỳ to lớn, nhưng khi so sánh với Cự Long màu đen, nó chẳng khác nào một đứa em trai.

Một tiếng rồng ngâm cao vút phát ra từ trong miệng Hắc Long, phá tan cả tầng mây.

Mặc dù thể tích của Cự Long màu vàng nhỏ hơn rất nhiều, nhưng khí thế uy nghiêm của nó lại không thua kém Cự Long màu đen chút nào, thậm chí còn có xu hướng đè ép Cự Long màu đen, đây chính là sự huyền diệu của số mệnh Đại Đế, không thể mạo phạm uy nghiêm của Đại Đế.

Con Cự Long màu vàng kim ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú về phương hướng của Tiêu Trần.

“Đại Đế, để tôi đi ngăn con Cự Long này lại.”

Ngục Long nói xong lập tức muốn di chuyển, Tiêu Trần vươn tay ra ngăn Ngục Long lại.

Tiêu Trần lắc đầu, ý bảo Ngục Long không cần làm thế.

Ngục Long cảm thấy bực mình, loại đồ chơi như số mệnh Đại Đế này phải vạn năm, thậm chí là mấy chục vạn năm mới có thể gặp một lần, làm sao có thể nói buông tay là buông tay được chứ.

“Rống!”

Ngục Long sốt ruột thúc giục.

 

0.06622 sec| 2434.742 kb