Nếu ngọn nguồn của câu chuyện nằm trên người hắn, tất nhiên Tiêu Trần phải đi xử lý việc này.
Tiêu Trần cười ha ha vỗ vai của Tiếu đại sư rồi nói: “Ông già, không cần lo lắng, ngày mai ta sẽ giải quyết sạch cả nhà đó.”
Tiếu đại sư lau mồ hôi trên trán, có chút không biết tiếp lời như thế nào với chàng trai mở miệng ra là muốn giết cả nhà người ta này.
Tiêu Trần tỏ ý Tiếu đại sư cứ tự mình về nhà ăn cơm trước, sáng sớm ngày mai xuất phát.
Tiếu đại sư đi được hai bước, dường như nhớ ra việc gì đó, chợt quay đầu lại nói: “Hôm nay một người bạn cũ nói với ta rằng bệnh của Tần Chí Đan đột ngột trở nặng, có thể không sống được mấy ngày nữa đâu.”
Tiếu đại sư dừng lại một lát rồi tiếp tục nói: “Nhà họ Tần vì hoàn thành tâm nguyện của Tần Chí Đan, ngày mai sẽ cử hành hôn lễ cho anh ta, hình như cô dâu là Hoàng Phủ Phương Linh của nhà họ Hoàng Phủ.”
“Hoàng Phủ Phương Linh.”
Tiêu Trần nhíu mày lại, sắc mặt nhanh chóng trở nên âm u.
Hoàng Phủ Phương Linh là người kế thừa của ‘Vô Cực Thông Thiên’.
Khi ấy Tiêu Trần truyền dạy ‘Vô Cực Thông Thiên’ cho Hoàng Phủ Phương Linh, tuy có đôi chút đùa dai, nhưng nguyên nhân cơ bản nhất là vì một người.
Võ Vô Địch.
Người bạn tốt ở Hạo Nhiên đại thế giới của Tiêu Trần, một vị bậc thầy võ thuật có cảnh giới ‘Võ Thần’.
Tính tình Võ Vô Địch hiền lành, lại là một võ sĩ, hơn nữa cũng không quan tâm tâm đến những chuyện bên ngoài. Tiêu Trần thật sự sợ rằng ngày nào đó bỗng nhiên Võ Vô Địch qua đời, không ai kế thừa võ mạch của anh ta.
Đại đạo gian nan, không hề hiếm thấy những chuyện bất ngờ qua đời, Tiêu Trần chính là ví dụ tốt nhất.
Trong khi Tiêu Trần là Đại Đế đi lại giữa hư không, cũng có thể gặp được ‘Hư Không Đại Băng Hoàn’ mấy trăm năm mới xuất hiện một lần mà bất ngờ mất mạng, huống chi là những người khác, nói không chừng hôm nào đó chợt nấc rắm rồi.
Tiêu Trần truyền thụ ‘Vô Cực Thông Thiên’ cho Hoàng Phủ Phương Linh, chủ yếu là thấy gân cốt của cô bé này rất tốt, là người có khiếu học võ.
Hắn muốn tìm một người kế thừa võ mạch của Võ Vô Địch.
Tần Uyển Thanh cũng vậy, đều là người được Tiêu Trần tìm kiếm, lựa chọn kế thừa của Võ Vô Địch.
Nếu ngày sau hai người này thật sự trưởng thành, cũng xem như vứt bỏ được nỗi phiền muộn này Tiêu Trần.
Bây giờ truyền nhân do hắn tìm kiếm hộ bạn tốt lại xảy ra chuyện xấu này, Tiêu Trần thật sự muốn lập tức tới bóp chết tất cả mọi người trong nhà họ Hoàng Phủ cùng nhà họ Tần.
Còn về phần tại sao kể cả người của nhà họ Hoàng Phủ Tiêu Trần cũng muốn giết chết ư? Điều này rất đơn giản, một cô gái tuyệt đẹp sẽ cam tâm tình nguyện gả cho một kẻ bệnh nặng sao?
Rõ ràng, Hoàng Phủ Phương Linh không hề tự nguyện, chẳng qua cô là con cờ gia tộc dùng để đánh đổi lợi ích mà thôi, những chuyện này thường hay thấy trong các gia tộc.
Hiện giờ Hoàng Phủ Phương Linh nhận được ‘Vô Cực Thông Thiên’ mới có vài ngày, e rằng ngay cả võ thuật đơn giản gì đó cũng chưa nắm rõ, nào có sức mạnh gì để chống lại quyết định của gia tộc.
Sắc mặt Tiêu Trần u ám tới mức đáng sợ, phất tay ra hiệu để Tiếu đại sư tự mình rời khỏi.
Sau khi Tiếu đại sư đi rồi, Tiêu Trần đi đến bên cạnh chiếc ghế nằm ở trong sân, phía dưới chiếc ghế này chính là mẫu trận của ‘Tử Mẫu Tụ Linh Trận’.
Vốn dĩ những nơi được chọn làm mẫu trận hẳn nên hết sức chú trọng, tệ nhất cũng phải ‘Thập m Địa’, nhưng vì có thể thoải mái nằm nâng cấp thực lực, đành hy sinh một ít số lượng tử khí thu thập được, thiết kế mẫu trận ở trong nhà.
Hiện tại ‘Tử Mẫu Tụ Linh Trận’ vẫn chưa được khởi động, Tiêu Trần lấy một chiếc răng của quỷ hút máu ra.
Đây là răng của công tước tên Clark, giá khá cao, sử dụng làm trận nhãn thì hết chê.
Tiêu Trần đặt chiếc răng vào trong trận, đột nhiên một gợn sóng có thể thấy được bằng mắt thường tản ra.
Cùng lúc này, rất nhiều nơi âm u của thành phố Minh Hải bắt đầu xuất hiện dao động thần kỳ, từng luồng tử khí màu đen đổ dồn về nơi Tiêu Trần đang ở.
Tiêu Trần nằm trên ghế, thoải mái vươn vai một cái, tiếp theo trên cơ thể hắn phát ra từng quầng sáng đen tuyền.
Bây giờ Tiêu Trần hoàn toàn không cần lo lắng tới cảnh giới hay tâm ma gì đó, chỉ cần lượng tử khí đủ lớn, hắn có thể liên tục nâng cao thực lực.
Từng luồng tử khí không ngừng chui vào trong cơ thể hắn, Tiêu Trần nhìn vầng trăng máu trên bầu trời rồi cười nói: “Vô Địch, anh cứ yên tâm, tôi sẽ khiến võ mạch của anh đâm chồi nảy lộc trên trái đất.”
Tiêu Trần nhắm mắt lại dựa lên ghế, trong miệng lẩm bẩm: “Để tao chọn cách chết cho chúng mày.”
Nhà họ Hoàng Phủ ở Yến Kinh.
Nhà họ Hoàng Phủ là gia tộc xếp bét trong năm họ mười tộc, để giữ được danh tiếng và địa vị của gia tộc, nhà họ Hoàng Phủ vẫn luôn không ngừng cố gắng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo