Nếu không, sức mạnh trên mấy ngàn vạn cân, cầm vũ khí mấy cân mấy chục cân, không khác gì cầm tăm xỉa răng, bản năng sẽ thấy không thích ứng, ảnh hưởng tới phát huy.

 

Lúc này Vương Thăng mới phát hiện tới lúc lựa chọn vũ khí lại gặp phải thật nhiều vấn đề.

 

Còn chưa bắt đầu luyện, đã bị việc chế tạo vũ khí ngăn tại chỗ.

 

“Ai da, không có cách nào, chỉ có thể tạm chấp nhận trước một chút!”

 

Dùng côn bình thường thay thế thương trước đã, tuy rằng có khả năng sẽ tiêu hao hơi lớn, nhưng khi mình chưa tìm được vũ khí thích hợp, cũng chỉ có thể như vậy.

 

 

Nghĩ xong mấy vấn đề này thì hắn đi tìm thôn trưởng, hỏi về độ dẻo dai và kiên cố của các loại gỗ ở gần đây.

 

“Vận Thăng, ngươi muốn chế tạo vũ khí à?”

 

Chu Chính Văn lập tức đoán được mục đích.

 

Vương Thăng gật đầu, hơn nữa còn nói ra nhu cầu của mình càng thêm kỹ càng tỉ mỉ.

 

“Vận Thăng, ngươi là võ giả, vật liệu gỗ thích hợp với người thường chưa chắc đã thích hợp với ngươi đâu!”

 

“Không có cách nào, không tìm thấy nguyên liệu thích hợp trong thời gian ngắn, chỉ có thể tạm thời thay thế một chút trước.”

 

Bản thân Vương Thăng cũng rất bất đắc dĩ, nếu có nguyên liệu thích hợp, sao hắn có thể lựa chọn như vậy.

 

Chu Chính Văn cũng biết chỗ khó xử của Vương Thăng, ông ấy tự hỏi một lát, nói: “Nếu nhất định phải nói, thật ra có một loại vật liệu gỗ rất thích hợp với ngươi, loại gỗ này gọi là thiết mộc, thiết mộc cao không quá hai trượng, độ dày của cây gỗ không quá một nắm tay.

 

Ưu điểm lớn nhất của thiết mộc so với loại gỗ khác chính là vô cùng cứng cỏi, trọng lượng rất đủ, rất nhiều người lấy làm nguyên liệu vũ khí, đương nhiên, đối với võ giả mà nói, vẫn có chút không đủ.

 

Nhưng Vận Thăng, ngươi không có vũ khí thích hợp, có lẽ có thể dùng loại thiết mộc này thay thế trước.”

 

Vương Thăng vừa nghe vậy, loại gỗ này quả thật rất thích hợp với tình huống hiện tại của hắn.

 

“Thôn trưởng, chỗ của ngươi…”

 

“Nghĩ cái gì thế, đối với người không luyện võ mà nói, tính thực dụng của loại gỗ này không cao, nó còn chưa cứng đến mức có thể dùng làm xà nhà, dù sao cũng quá nhỏ, cho nên người trong thôn đều không có.”

 

 

Chỉ cao không quá hai trượng, đúng là thích hợp dùng làm vũ khí, nhưng đối với rất nhiều người mà nói thì còn không bằng lưỡi dao sắc bén.

 

Cho nên đương nhiên không có người nào có.

 

“Vậy thôn trưởng, có thể lấy được loại gỗ này ở nơi nào?”

 

Vương Thăng biết, nếu không có tin tức, thôn trưởng sẽ không nói với mình.

 

“Ha ha, ta đúng lúc có một tin tức, ở ngay trong núi gần thôn Thanh Sơn chúng ta, nơi đó có không ít thiết mộc, chỉ là đường quá khó đi, còn dễ dàng gặp được mãnh thú, nếu không, ta đã sớm gọi người chặt ra bán, nhưng những thứ này đối với Vận Thăng ngươi thì hẳn không phải vấn đề gì quá lớn…”

 

Thôn trưởng Chu Chính Văn nói một địa điểm cho Vương Thăng.

 

Vương Thăng cảm tạ xong thì cáo từ.

 

Hắn không thích kéo dài, thấy thời gian còn sớm, mang theo chút đồ chuẩn bị vào núi.

 

Bởi vì Sơn Quân còn trông lương thực, không lắc lư ở gần đó, cho nên Vương Thăng chỉ có thể tìm một người khác ở trong thôn dẫn mình tới.

 

Hắn đương nhiên tìm người quen thuộc là Lý Vĩnh Phong, bởi vì tu luyện, tố chất thân thể của Lý Vĩnh Phong cũng tốt hơn, không lâu sau, hai người đã đến đích.

 

“Chính là nơi này, Vận Thăng!”

 

Lý Vĩnh Phong cũng biết Vương Thăng có chút bệnh mù đường, cho nên sau khi tới mới cố ý nhắc nhở.

 

Mặt Vương Thăng không đổi sắc, bắt đầu tìm kiếm tung tích của thiết mộc.

 

Đặc thù của thiết mộc vẫn rất rõ, rất dễ thấy được trong loại núi rừng này.

 

 

Cho nên, Vương Thăng nhanh chóng tìm được một gốc cây thiết mộc.

 

Gần như giống như đúc với hình dung của thôn trưởng Chu Chính Văn, tuy nhiên cây hắn tìm được cũng chỉ hơn một trượng, bên ngoài lạnh lẽo như sắt, cũng khó trách sẽ được gọi là thiết mộc.

 

Rễ của loại thiết mộc này không sâu, cho nên Vương Thăng không chút do dự, trực tiếp nắm thân cây thiết mộc rút lên.

 

Dưới sức mạnh của hắn, rất nhanh cây thiết mộc dính không ít bùn đất đã bị hắn rút ra hoàn chỉnh.

 

“Cũng không tệ lắm!”

 

Trọng lượng của thiết mộc quả thật rất không tồi, thậm chí bằng một số côn sắt, không hổ là sản vật của thế giới có thể sinh ra võ giả.

 

Mà ngay khi hắn muốn tìm thêm mấy cây, Lý Vĩnh Phong cũng nhổ một cây thiết mộc, nhưng mà là cây giống.

 

Vương Thăng đi đến trước cây giống, đột nhiên có một suy nghĩ…

 

 

0.87516 sec| 2439.531 kb